Chương 192
Chương 192Chương 192
Lục Trạch Thiên cũng không ép buộc, hai người tạm biệt nhau rồi lên xe rời đi.
Sau khi lên xe, Hắc Hổ phấn chấn báo cáo tình huống cho Lục Trạch Thiên: "Nhà ở sửa sang giống với bản vẽ! Đồ dùng trong nhà cũng thế, em đều mang về sắp đặt theo như bản vẽ, chỉ cần sửa lại cho chính xác hơn một chút là được."
"Phòng ở em cũng đều đã cẩn thận quét dọn qua, ngày hôm qua với hôm nay đã đốt bếp lò một hồi, trở về là có thể ở, khí lạnh trong phòng đều xua đi hết rồi ạ."
Cửa nhà dỡ hết, chỉ để lại một cánh cửa, chìa khóa cánh cửa đó Lục Trạch Thiên đã đưa cho Hắc Hổ giữ, để cậu ta sang theo dõi tiến độ sửa sang căn nhà.
Lục Trạch Thiên yên tâm để cậu ta làm việc, hiện tại nghe cậu ấy nói như vậy, liền biết mọi chuyện đều đã được sắp xếp xong xuôi.
"Được rồi, tôi sẽ ghi công cho cậu." Khó có lúc được Lục Trạch Thiên nói vài câu vui đùa, chọc cho Hắc Hổ cười toe toét lộ cả răng hàm.
"Hai ngày nữa mời mọi người đến ăn cơm làm ấm nhà(*).' Tần Thi còn nói đùa: "Tiểu Hổ, cậu muốn ăn gì? Cho phép cậu gọi hai món."
[Chú thích: (*) Làm ấm nhà: đại khái là giống tân gia nhưng đây không phải dành cho xây nhà mới mà chỉ là sửa sang lại nhà. ]
Hắc Hổ càng cười vui vẻ hơn: "Ái chà! Vậy thì tuyệt quá, em muốn ăn thịt kho tàu và đầu heo trộn ạ."
"Chị dâu, đầu heo mà chị trộn hương vị cực kỳ tuyệt vời luôn! Đồ nhắm ngon rất hao rượu! Còn có thịt kho tàu, mềm mềm dẻo dẻo, béo mà không ngấy..."
Hắc Hổ nói một hồi nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng: "Đến lúc đó em mang thịt đến cho chị dâu nhé, còn có muốn gia vị gì chị cứ nói với em, em sẽ đi kiếm!"
"Xuýt...' An An cũng nuốt nước miếng, lúc này đã tới giờ cơm, nhóc thấy đói bụng rồi. "Mẹ ơi con cũng muốn ăn."
Bình Bình cũng mong chờ mà nhìn Tần Thi, đồ ăn bọn họ thích nhất là thịt kho tàu và bánh kem bơ, nhưng làm thịt kho tàu rất phiền phức, Tần Thi đã làm hai lần rồi.
"Được rồi, không thành vấn đề." Tần Thi xoa đầu bọn nhỏ, lại ngẩng đầu nói với Hắc Hổ: "Gần đây cậu mệt như vậy, nghỉ ngơi cho thật tốt là được, không cần mang thịt tới đâu."
Hắc Hổ không đồng ý, chỉ nói: "Không mệt đâu ạ, trung đoàn trưởng có phát trợ cấp, còn có tiền nữa ạ!"
Nghĩ đến bữa cơm làm ấm nhà, tới lúc đó bọn họ hẳn là còn cần thứ này thứ nọ, cho nên Tần Thi cũng không ép buộc nữa: "Vậy thì giao trách nhiệm về phần đầu heo và tai heo cho cậu, mang về chị sẽ sơ chế lại rồi nấu, còn thịt ba chỉ thì chị phải tự mình đi chọn."
Đầu heo chưa qua chế biến rẻ hơn thịt ba chỉ, trong lòng Hắc Hổ hiểu rõ, cậu ấy biết ý tốt của Tần Thi, ý cười trên mặt mãi không tắt.
"Được, chị dâu cứ yên tâm!"
Dọc theo đường đi nói nói cười cười, trong chốc lát xe đã lái vào đại viện.
Sau khi đến cửa nhà, bọn nhỏ nhìn cửa sắt cao lớn và hàng rào đỏ ngay ngắn, đều có chút không nhận ra.
"Đây là nhà sao ạ?" Cặp sinh đôi mở to hai mắt.
Chờ đến khi mở cổng ra, bọn nhỏ nhìn sân lát xi măng vừa sạch sẽ vừa ngăn nắp thì lập tức chạy vào bên trong.
Bên trái sân có một miếng đất lớn trông rau, bên cạnh bồn nước bên phải có một khoảng đất nhỏ, được dành riêng để trồng hoa.
Ở góc tường còn có một cái chuồng mèo bằng gạch, khá rộng, có thể nuôi được một ổ mèo.
Tần Thi còn đang nhìn sân, bọn nhỏ đã vào trong nhà, chỉ nghe thấy tiếng oa oa nhao nhao lên. "AI Nhà mình đẹp quát"
“Thật là rộng quá đi!"
"Phòng của em đâu rồi? Phòng em ở đâu?"
Tần Thi nghe tiếng la hét phấn khích của bọn nhỏ thì mỉm cười, cô cũng nhấc chân bước vào nhà.
Vừa vào cửa chính là phòng khách sáng sủa rộng rãi. Phòng ăn Tần Thi cũng không xây tách biệt nữa mà đặt trực tiếp trong phòng khách, bàn ăn chỉ cách bên trái cửa phòng bếp một chút.
Tủ máy may và tủ đựng đồ lặt vặt đều được đóng mới, cùng tông màu, đặt ở góc phòng khách.
Tần Thi nhìn phòng khách thì rất vừa lòng.
Cô đặc biệt làm phòng khách lớn hơn một chút, dù sao năm người trong nhà ban ngày cũng ở trong phòng khách.