Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 194

Chương 194 Chương 194Chương 194

"Được rồi, phòng cũng đã xem xong hết, nên đi đón Cục Than gửi nuôi bên nhà bà Triệu về thôi, có ai muốn đi với mẹ không nào?" Tần Thi thấy Cố Thanh Hải còn đang muốn nói gì, lập tức mở miệng giành trước nói sang chuyện khác.

"Con con con! Con muốn đi!" An An đã sớm nhớ tới Cục Than.

Tinh thần của Bình Bình cũng tỉnh táo trở lại, đã lâu chưa thấy, cậu nhóc cũng rất nhớ Cục Than: "Con cũng đi nữa."

"Vậy đi thôi.' Tân Thi mỗi tay dắt một đứa, bước nhanh ra khỏi nhà.

Cố Thanh Hải nhìn bóng dáng của Tần Thi, đột nhiên mở miệng: "Con cũng không phải là con nít."

"Ừm." Lục Trạch Thiên lên tiếng.

Cố Thanh Hải thấy Lục Trạch Thiên không phản ứng gì, liền hỏi rõ: "Con cũng không phải dễ lừa như Bình Bình An An, ba, tại sao ba với mẹ lại không ngủ chung một phòng?"

Lục Trạch Thiên không trả lời, anh thâm nghĩ thật ra anh cũng muốn ngủ cùng một phòng với cô, nhưng tình hình hiện tại không cho phép đó chứ.

Lục Trạch Thiên cũng có thể nói loa qua lừa Cố Thanh Hải, nhưng anh thật sự không muốn nói dối nên không trả lời vấn đề này, chỉ nói: "Sắp đi học lại rồi, con đi kiểm tra lại bài tập đi."

Cố Thanh Hải không vui: "Tại sao ba lại không trả lời con?"

"Mấy gia đình bình thường ba mẹ đều là ngủ chung, rốt cuộc là vì lý do gì mà hai người lại ngủ riêng? Cãi nhau sao?" Cố Thanh Hải có nghĩ trăm lần cũng không nghĩ ra: "Nhưng lúc trước hai người vẫn luôn ngủ riêng, chỉ có lúc về nhà bà nội mới ngủ chung...

"Lúc hai người ở nhà bà nội là giả vờ sao ạ? Sợ bà nội phát hiện hai người cãi nhau sao?" Cố Thanh Hải hỏi xong, lại giơ tay vò đầu: "Nhưng lúc hai người ở chung cũng giống như bình thường, không giống cãi nhau lắm, tại sao..."

Lục Trạch Thiên cắt ngang mấy suy nghĩ linh tinh của Cố Thanh Hải: "Con nít con nôi suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, ba mẹ không cãi nhau, con cứ yên tâm."

Cố Thanh Hải mới không tin: "Vậy sao hai người lại chia phòng ngủ?"

Lục Trạch Thiên: "Mẹ con thích thế."

Cố Thanh Hải nhạy bén phát hiện ra điểm mấu chốt: "Ba không thích sao?"

Lục Trạch Thiên: “..."

Lục Trạch Thiên có thể thích mới là lạ! Nhưng anh còn chưa theo đuổi được Tần Thi, thích với không thích có tác dụng gì đâu chứ?

Hơn nữa nếu như theo đuổi được rồi, cô không muốn ngủ chung phòng với anh, chính anh cũng phải tôn trọng ý kiến của cô ấy đúng không?

"Chờ con lớn sẽ hiểu." Lục Trạch Thiên không có cách nào giải thích được, chỉ có thể bỏ lại một câu như vậy, sau đó rời đi: "Ba đi căn tin lấy cơm, lúc mẹ con quay về thì nói với mẹ một tiếng."

Cố Thanh Hải nhìn anh sải bước rời đi, vẻ mặt bực bội rối rắm: "Lớn lên lớn lên, khi nào con mới có thể lớn lên chứ?”

"Trẻ con không có nhân quyền, cái gì cũng không nói."

Cố Thanh Hải buồn bực lẩm bẩm"Đáng ghét!"

Không bao lâu sau, Tần Thi trở lại, còn mang theo mèo đen lớn hơn rất nhiều.

Cố Thanh Hải có chút kinh ngạc không hiểu làm sao Cục Than lại đột nhiên lớn như vậy, liếc mắt một cái liền dời sự chú ý, tập trung nhìn vào trên người Tần Thị.

Cậu còn đang băn khoăn vụ ngủ chung ngủ riêng của bọn họ.

Tần Thi tất nhiên cũng cảm giác được tâm mắt của Cố Thanh Hải, cô cũng không có khả năng nói ra sự thật, chỉ có thể giả vờ như không thấy.

Cơm nước xong, cặp sinh đôi chơi một hồi đã bắt đầu mệt rã rời, sau đó đi đến giường tâng ngủ.

Cố Thanh Hải cũng có hơi mệt, nhưng cậu nhóc không ngủ, ngược lại bắt lấy cơ hội ở riêng với Tần Thi, hỏi: "Mẹ, tại sao mẹ với ba lại không ngủ cùng một phòng thế?"

Tần Thi đang lục lọi đồ vật trong rương lớn, sửa sang lại mấy thứ lặt vặt, nghe vậy không khỏi thở dài, không nghĩ tới Cố Thanh Hải sẽ cố chấp như vậy.

"Sao con cứ để ý tới vấn đề này vậy?" Tần Thi hỏi cậu bé.

Cố Thanh Hải trả lời: "Bởi vì vợ chông bình thường đều ngủ chung một phòng, cảm giác hai người tách ra ngủ... rất kỳ quái, những nhà khác cũng không như vậy ạ."
Bình Luận (0)
Comment