Chương 195
Chương 195Chương 195
Tần Thi khom lưng lấy rương lớn trong bao ra, lấy mấy đồ vật bên trong ra, lúc này mới nhìn về phía Cố Thanh Hải, nói: "Sao mà phải cứ để ý đến người khác? Chúng ta sống cuộc sống của chúng ta, không cần thiết phải so sánh với người khác."
Cố Thanh Hải hơi giật mình, không phản ứng kịp Tần Thi sẽ nói như vậy.
"Mỗi người đều sẽ có cách sống khác nhau, tình huống của mỗi gia đình cũng đều không giống nhau, có tốt có xấu, có nghèo có giàu."
Tần Thi cười cười, tiếp tục nói: "Rất nhiều chuyện, chúng ta đều không thể giống với người khác được, từng người có từng cách sống."
"Không cần phải quá để ý tới suy nghĩ của người khác, làm chính mình, làm tốt chính mình mới là điều quan trọng nhất."
"Còn phần người khác, quan tâm họ làm gì, đừng để bọn họ ảnh hưởng đến con."
Cố Thanh Hải bị nhét cho một đống đạo lý nhân sinh, ánh mắt có chút mê man, cái hiểu cái không. Nghe giống như hiểu, cũng giống như không hiểu được hết, có chút sâu xa.
"Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đi ngủ trưa một lúc đi, thử cảm nhận giường mới của con xem sao." Tần Thi cười nhìn cậu: "Ngủ dậy còn giúp mẹ làm việc, chúng ta sắp xếp sửa sang lại trong nhà một chút."
Cố Thanh Hải theo bản năng gật đầu, nghe lời đi về phòng của mình, trong đầu đều là những lời Tần Thi vừa mới nói cho.
Cho đến khi tới phòng, thấy giường dưới có hai bé con đang ngủ say sưa như heo nhỏ, Cố Thanh Hải mới đột nhiên phản ứng lại, kỳ thật Tân Thi cũng chưa trả lời cậu là tại sao.
Cố Thanh Hải xoay người, từ từ hé cửa nhìn Tần Thi, thấy cô đang sửa sang lại sách vở bản vẽ, do dự một chút cuối cùng cũng không đi ra ngoài quấy rầy cô nữa.
Cố Thanh Hải duỗi tay đóng cửa lại, thở dài đi tới mép giường, đắp lại chăn cho hai đứa em xong mới bò lên giường trên.
Trần nhà trắng tinh với bóng đèn mới, Cố Thanh Hải nhìn nhìn một chút rồi nhắm mắt lại.
Tuy cậu không biết chuyện giữa hai người Tần Thi và Lục Trạch Thiên cuối cùng là như thế nào, nhưng bình thường quan hệ của hai người cũng tốt, đối với bản thân hay với cặp sinh đôi cũng rất tuyệt, ở điểm này giống như bao ba mẹ bình thường khác.
Chỉ trừ chuyện hai người không ngủ chung một phòng ra, những cái khác cũng không có gì là không đúng.
Sau khi Cố Thanh Hải cẩn thận nhớ lại hình thức ba mẹ ở chung của nhà bạn học, bạn bè, hàng xóm, phát hiện hình thức ở chung của Tần Thi và Lục Trạch Thiên so với bọn họ càng có tình cảm, sự ăn ý, xứng đôi hơn, nên tạm thời buông xuống không rối rắm việc này nữa.
Thôi cứ chậm rãi xem sao, cuối cùng cũng sẽ tìm được đáp án.
Nghĩ nghĩ, cơn buồn ngủ ập tới, rất nhanh Cố Thanh Hải đã rơi vào giấc ngủ.
Tần Thi nghe bên trong phòng nửa ngày không có động tĩnh nữa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhóc con này thật nhạy cảm, cô hồi hộp lừa gạt cho qua. May mắn sau này thời đại thông tin bùng nổ, cô xem qua kênh: Soup gà cho tâm hồn, đạo lý linh tinh được đề cập tới rất nhiều.
Buổi chiều, Lục Trạch Thiên đi bộ đội trả phép trở về, giúp đỡ Tần Thi sắp xếp lại trong nhà, hưởng thụ nửa ngày cuối cùng của ngày nghỉ.
Đến tối, bọn họ đã hoàn toàn sắp xếp lại xong xuôi cho ngôi nhà.
Bọn nhỏ nhìn căn nhà thay đổi lớn, sáng sủa ngăn nắp, phong cách trang trí nhà vừa đơn giản lại mới mẻ độc đáo, tất cả đều vui vẻ.
Cặp sinh đôi lại càng ồn ào, so sánh với nhà trong truyên hình TV với phim ảnh còn đẹp hơn.
Lục Trạch Thiên với Tần Thi cũng rất vừa ý, sơn hết tường màu trắng, bàn với tủ đều là màu vàng nhạt, rèm cửa với sô pha, khăn trải bàn đều cùng một hệ màu, nhìn vào khiến người ta cảm giác rất thoải mái.
Trên bàn đặt một bình hoa nhỏ, trên sô pha để mấy đệm dựa tự làm đáng yêu xinh xắn, trong góc còn đặt thảm nhỏ đặc biệt dành cho Cục Than, trong ngăn tủ đặt ly cốc từ thấp tới cao... còn một ít chỉ tiết nhỏ vân vân, đều làm cho căn phòng ấm cúng hẳn lên.