Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 203

Chương 203 Chương 203Chương 203

Tần Thi thấy Bình Bình còn bị giấc mơ ảnh hưởng, biểu cảm cũng nghiêm túc lại, suy nghĩ một chút trong chớp mắt liền đi theo cậu nhóc, múa may sờ loạn bốn phía xung quanh An An.

"Mẹ cùng với con."

Ánh mắt Bình Bình sáng lên, biểu tình nghiêm túc lại chăm chú, An An ngoan ngoãn ngồi ở một chỗ, tùy ý để bọn họ đùa giỡn.

Mò mẫm nửa ngày, Tần Thi mãi không sờ tới được, nhưng thấy biểu cảm của An An đã thả lòng, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tần Thi ngồi vào mép giường, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, tuy nhiên cô vô tình thấy cúc áo trên ngực An An bị quấn chỉ nên đưa tay muốn cởi ra.

Lại theo bản năng xoa xoa mu bàn tay, định sửa lại mấy nếp gấp trên quần áo cho cô nhóc.

Đúng lúc này, Tần Thi đột nhiên cảm giác được cái gì, liền gác tay lên, cảm giác như có như không, rất khó phát hiện.

Tần Thi nhúc nhích một hồi, đầu óc có hơi phát ngốc, chần chờ nửa ngày cô lại đưa tay ra trước ngực An An, nhưng lại không chạm được thứ gì.

Ảo giác sao?

Bình Bình thấy động tác của Tần Thi không rõ lý do, nhưng nhớ tới giấc mơ vừa rồi, còn lưu lại mấy cái hình ảnh đó, nhịn không được duỗi tay vẫy vẫy mấy cái trước ngực mình.

An An ở trong giấc mơ ở nơi này cũng có mấy sợi dây...

"Bụp..."

Âm thanh quen thuộc lại lần nữa truyền đến, làm Tần Thi trực tiếp phát ngốc tại chỗ.

"Ây nha!" An An đột nhiên nhỏ giọng kêu một tiếng. "Sao thế?" Tần Thi khẩn trương hỏi.

"Không biết nữa ạ." An An lắc đầu: "Nhưng cảm giác thật sự rất thoải mái."

Tần Thi thu lại biểu cảm và tâm tình phức tạp của mình, nhìn về phía Bình Bình, hỏi: "Con có cảm giác gì không?"

Bình Bình lắc đầu: "Không có ạ."

"Hai con không phải là có tâm linh tương thông, vừa rồi con có cảm giác được An An có cái gì không thích hợp không?" Tần Thi hỏi.

"Tâm linh tương thông sao ạ?" Bình Bình lần đầu tiên nghe thấy từ này, An An cũng cảm thấy mới lạ.

Tần Thi giải thích cho hai đứa một chút, bọn họ lập tức hưng phấn, nói: "Bọn con chính là có tâm linh tương thông sao!? Thật là lợi hại!"

"Vừa rồi con có cảm giác được gì hả?" Tần Thi lại hỏi thêm lần nữa.

"Cảm giác rất thoải mái, giống như, giống như..." Bình Bình suy nghĩ nửa ngày mới tìm được từ hình dung thích hợp: "Thoải mái giống như cởi áo khoác đổi sang áo ngủ vậy đó ạ.'

Tần Thi đã hiểu: "Rất nhẹ nhàng sao? Cảm giác trên người đều nhẹ nhõm đúng không?"

"Đúng rồi ạ! Chính là như vậy!" Cặp sinh đôi trăm miệng một lời.

Tần Thi tự hỏi, dù sao cũng không ngờ tới cặp sinh đôi nằm mơ mơ thấy mấy cái này, càng không hiểu được Bình Bình làm sao có thể cắt đứt được dây trên người An An.

Cặp sinh đôi không biết Tần Thi suy nghĩ cái gì, nhưng thấy biểu tình cô nghiêm túc, bọn họ cũng không dám quấy rầy, lằng lặng ngồi nhìn cô.

Nửa ngày sau, An An nhịn không được mở miệng nói: "Mẹ ơi! Con muốn đi vệ sinh."

Tần Thi hoàn hồn, chạy nhanh giúp hai đứa mặc thêm áo khoác.

Buổi chiều Cố Thanh Hải tan học về, mới vào đến nhà đã bị Tần Thi kéo lại ngồi xuống sô pha, làm cậu có chút khó hiểu: "Mẹ?"

Tần Thi không giải thích gì, cặp sinh đôi cũng lập tức mò tới, một trái một phải nhào vào trên người Cố Thanh Hải, vươn tay nhỏ mò mẫm trước ngực và xung quanh cậu.

Cố Thanh Hải mặt đầy nghi hoặc: "Mấy đứa đang làm cái gì thế?"

"Đang giúp anh cả thả lỏng." An An cười hì hì, Bình Bình cũng gật đầu phụ họa theo.

Cố Thanh Hải cạn lời nhìn vê phía Tần Thi, giống như xin cô giúp đỡ: "Mẹt"

Tần Thi lại phất phất tay, bảo cặp sinh đôi sờ cho hết bốn phía, làm Cố Thanh Hải hoàn toàn hết nói nổi.

Nửa ngày trôi qua, cặp sinh đôi mệt mỏi, ánh mắt Cố Thanh Hải đang ảm đạm không khỏi sáng lên một chút: "Vui không? Chơi đủ rồi hả?"

Cặp sinh đôi nhìn về phía Tần Thi, Tần Thi gật gật đầu, Cố Thanh Hải thở phào nhẹ nhõm, vội vàng bò dậy bỏ chạy.

ebooX
Bình Luận (0)
Comment