Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 205

Chương 205 Chương 205Chương 205

An An bĩu môi, nằm trên đùi Tần Thi bắt đầu làm nũng: "Mẹ... Cho bọn con đi với, mẹ đi rồi, ba cũng bận rộn, anh cả còn phải đi học, trong nhà chỉ có hai đứa con ở nhà, bọn con sợ lắm!"

Bình Bình liên tục gật đầu: "Ừm ừml"

Tần Thi buồn cười nói: "Các con còn sợ hãi cơ đấy! Cả ngày đều ra ngoài đi chơi điên cuồng, nếu không thì ở nhà Quả Quả, Đóa Đóa cả một ngày, ngày thường lúc ban ngày trừ thời điểm ăn cơm ra, thời gian còn lại mẹ cũng không nhìn thấy mấy đứa đâu."

Như vậy cũng nói sợ hãi được sao? Hoàn toàn chính là lấy cớ để muốn đi cùng mà thôi.

An An "Ai nha" một tiếng, cả người nằm chết trên đùi Tần Thi ăn vạ: "Cái đó không giống mà ạ, bọn con ra ngoài chơi bởi vì biết có mẹ ở nhà."

Bình Bình vẫn gật đầu: "Đúng thế, đúng thế."

An An ôm lấy đùi Tần Thi, cầu xin: "Xin mẹ đó, mang theo bọn con đi cùng đi mài"

Bình Bình cũng sáp lại, học theo An An lôi kéo cánh tay Tần Thi: "Xin mẹ đó... Mẹ à...

Tần Thi bị hai đứa nhóc làm cho dở khóc dở cười, Mạc Linh đứng ở bên cạnh nhìn, không ngừng “Chậc chậc chậc.'

"Mấy đứa các con ngoan ngoãn ở nhà đợi đi, đến lúc đó lên thành phố, chúng ta đi nhờ xe, cũng không có chỗ ngồi cho hai đứa đâu." Mạc Linh đặt cái ly trên tay xuống, nhìn cặp sinh đôi, nói: "Không có ai quản mấy đứa, không phải ở nhà đi chơi sẽ thoải mái hơn sao?"

"Hơn nữa sáu tháng cuối năm mấy đứa sẽ phải đi học, không lo nắm chắc thời gian, hưởng thụ một chút thời gian vui sướng cuối cùng sao?"

Lời này của Mạc Linh giống như lời thì thầm của quỷ, chỉ với vài câu đã làm cặp sinh đôi cứng người.

Tuy rằng trước đó bọn họ nói chờ mong được đi học, nhưng thật ra đến lúc này, trong lòng vẫn còn có mâu thuẫn.

Cố Thanh Hải mỗi ngày đều phải dậy sớm đi học, lúc về còn phải làm rất nhiều bài tập, cặp sinh đôi nhìn đã cảm thấy mệt, cảm thấy bản thân mình khả năng cao là không ổn.

Hiện tại Mạc Linh nhắc tới chuyện này, thành công làm cặp sinh đôi càng thêm buồn bực.

"Đúng vậy, hưởng thụ thời gian nửa năm vui sướng còn lại của mấy đứa đi." Tần Thi chốt hạ câu cuối, không để bọn họ lại tiếp tục mè nheo nữa, tống cổ bọn họ đi ra ngoài chơi, lại tiễn Mạc Linh đi, bắt đầu chuẩn bị đồ đến lúc đó.

Giữa trưa khi Lục Trạch Thiên trở về, thấy cặp sinh đôi không đi ra ngoài chơi mà ôm Cục Than ngồi trên sô pha buồn bã, còn có chút kinh ngạc.

"Hôm nay vậy mà không phải ra ngoài gọi mấy đứa về ăn cơm, có chút khó tin nha."

Cặp sinh đôi gọi một tiếng "Ba" tượng trưng rồi lại tiếp tục cái được cái không vuốt ve Cục Than, nằm ở trên sô pha không nhúc nhích.

Lục Trạch Thiên nhướng mày, cởi áo khoác treo xong, đi vào phòng bếp: "Trưa hôm nay ăn gì thế?"

Tần Thi cũng không ngẩng đầu, tay cầm vỏ bánh nhanh nhẹn gói, vài giây sau đã có một chiếc bánh bao xinh đẹp với một búi tròn và những nếp gấp ngay ngắn thành hình.

"Bánh bao, phở." Tần Thi đặt bánh bao lên cái xửng hấp bên cạnh, dùng mắt ra hiệu cho Lục Trạch Thiên đi nhìn cái nồi lớn phía sau bếp: "Đang hâm ở trong nồi rồi, chuẩn bị bưng ra là vừa, tầm này Tiểu Hải cũng sắp về tới rồi."

Lục Trạch Thiên lên tiếng đáp lại, rửa sạch tay mới mở nắp nồi, anh nhìn một xửng trúc hấp bánh bao bên cạnh hỏi: "Sao lại hấp nhiều vậy?" Tần Thi nấu cơm có một thói quen, đó chính là làm cơm chỉ đủ lượng, cô cảm thấy cơm thừa không thể ăn, không còn tươi nữa, từ trước đến nay đều sẽ không làm quá nhiều cơm.

Cho dù là mấy loại như màn thầu, bánh bao, cùng lắm là cô chỉ làm đủ hai bữa. Cô thà rằng phiền phức thêm một chút, ăn hết lại làm nữa, cũng không muốn để mấy đồ ăn lâu.

Nhưng hôm nay vậy mà lại hấp nhiều bánh như vậy nên có chút kỳ quái.

Tần Thi cười cười, giải thích: "Ngày mai em với Mạc Linh đi thành phố, khả năng là phải hai ba hôm mới về, Bình Bình và An An không thích ăn cơm ở căn tin nên em hấp bánh bao nhiều một chút."
Bình Luận (0)
Comment