Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 218

Chương 218 Chương 218Chương 218

Miên man suy nghĩ một hồi thì đã đến bệnh viện.

Lục Trạch Thiên xuống xe, sau đó mở cửa phía sau ra, khom lưng chui vào bế Tần Thi lên rất tự nhiên, lại dùng chân đóng cửa xe, sải bước đi vào bệnh viện.

Tần Thi nhìn xương hàm ưu mỹ của Lục Trạch Thiên, chớp chớp mắt.

Lục Trạch Thiên rất đẹp trai, dáng người cũng rất tốt, cùng ở chung đã lâu như vậy, Tần Thi nhìn ra được anh vừa đáng tin cậy lại ổn trọng, tính cách cũng tốt.

Nghĩ như vậy, Tần Thi liền duỗi tay ôm cổ Lục Trạch Thiên, dựa đầu vào lồng ngực anh.

Quả nhiên cô lập tức cảm giác được cơ bắp trên người anh cứng lại rồi.

Tần Thi rũ mắt che dấu ý cười, Lục Trạch Thiên thích cô, cô đã biết từ sớm, chẳng qua là vẫn muốn giả ngu, vờ như không biết, không đáp lại.

Chuyện này làm cô có thêm một tí xíu hảo cảm với anh, nhưng thật ra lại có sinh ra một ý nghĩ muốn yêu đương thử.

Không tính là thích, chỉ là có hảo cảm thôi.

Nhưng nghĩ lại nếu hai người bọn họ nói chuyện yêu đương, vấn đề kế tiếp, nói không chừng chuyện phiền phức sẽ rất nhiều.

Tần Thi buồn bực thở dài trong lòng, thu đầu với tay về. Vẫn là bỏ đi, đừng tham lam cái nhan sắc này mới ổn.

Lục Trạch Thiên thấy cô di chuyển đầu ra, cơ bắp đang căng cứng liền thả lỏng đôi chút, nhưng rồi lại có chút mất mát và buồn bã.

Chẳng qua là lúc này cũng không phải thời gian để suy nghĩ tới mấy thứ linh tỉnh đó, Lục Trạch Thiên nhìn người trong ngực đang bị thương, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng không dứt ra được.

Có lẽ là bởi vì Lục Trạch Thiên mặc quân phục nên người trong bệnh viện khá nhiệt tình, biết người bị thương là vợ của anh nên đã lập tức gọi y tá dẫn đường đi phòng khám.

Lục Trạch Thiên đặt Tần Thi trên giường bệnh, cẩn thận nhấc ống quần Tần Thi lên, nhẹ nhàng kéo tất của Tần Thi xuống.

"'Aa...

Tần Thi quả thực là đau muốn chết, há miệng thở hổn hển liên tục

Chờ sau khi vết thương hoàn toàn lộ ra, Lục Trạch Thiên nhìn mắt cá chân vừa sưng lên đã xanh tím lại, biểu tình trở nên cực kỳ khó coi.

"Bác sĩ, làm phiền ông xem thử mắt cá chân của vợ tôi một chút."

Bác sĩ đi tới ấn xung quanh mắt cá chân của Tần Thi, làm cho Tần Thi lập tức hét lên thảm thiết.

Lục Trạch Thiên vội vàng nói: "Làm phiền ông nhẹ tay chút!"

Tình tính của bác sĩ rất ôn nhu, vui vẻ cười cười, nói: "Hai người là vợ chồng mới cưới hả? Tình cảm không tồi nhỉ."

Nói xong lại dùng sức ấn thêm mấy chỗ khác trên chân Tần Thi.

Tần Thi đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy đầy đầu, tay đang nắm chặt cánh tay Lục Trạch Thiên cũng không tự chủ được mà xiết chặt hơn, Lục Trạch Thiên cũng không kêu đau, chỉ là đanh mặt lại, mặt đầy đau lòng mà nhìn cô, tùy ý để cô véo.

Kiểm tra xong, bác sĩ già nói: "Chắc là đứt dây chằng rồi, xương không có vấn đề gì, chụp x-quang thử đi."

Nhờ việc nhìn cách ăn mặc của Tần Thi và Lục Trạch Thiên nên lão bác sĩ mới nói ra những lời này, người thường ông cũng không nói đi chụp x-quang làm gì, dù sao chỉ phí vẫn rất đắt.

Lục Trạch Thiên lên tiếng, liền mạch dứt khoát ôm Tần Thi đi chụp x-quang.

Bác sĩ già còn chuẩn bị nói chờ một chút để gọi y tá lấy xe lăn tới, lại không nghĩ rằng anh đã trực tiếp ôm người đi rồi.

"Chậc... chậc! Quả thật người trẻ tuổi bây giờ ấy à..." Bác sĩ già lắc đầu rồi đi rửa tay tiêu độc.

Con người ở cái niên đại này vẫn còn bảo thủ, do dù là vợ chồng thì cũng rất ít khi làm những tiếp xúc thân mật khi ở nơi công cộng.

Lúc này Lục Trạch Thiên ôm Tần Thi lên xuống lầu mấy bận, đã hấp dẫn mọi người nhìn theo chăm chú, cơ bản mỗi người đều sẽ đánh giá bọn họ.

Tuy là Tần Thi da mặt dày không để bụng mấy chuyện này, nhưng cũng vẫn bị ánh mắt của mọi người hóng hớt bát quái hoặc là mấy ánh mắt khinh thường khiển trách làm cho có chút không thoải mái.
Bình Luận (0)
Comment