Chương 223
Chương 223Chương 223
Nếu tình tiết mấu chốt này thật sự cứ trôi qua như vậy, trong khoảng thời gian này cô sẽ càng thích anh hơn, như vậy thì cũng không cần phải suy xét đến việc diễn giả thành thật nữa.
Lục Trạch Thiên còn tưởng xong đời rồi lại được tưới thêm hi vọng vào, lúc này anh bị tin tức lớn này đập tới muốn phát ngốc luôn.
Lục Trạch Thiên từ mép giường đứng lên rồi lại ngồi xuống, ngồi xuống rồi lại đứng lên, bộ dạng kích động không giống với sự ổn trọng ngày thường.
Lục Trạch Thiên lại ngồi vào mép giường, nhìn Tần Thi mà nói cực kỳ nghiêm túc: "Anh sẽ cố gắng!"
Tần Thi trông thấy bộ dạng nghiêm túc của Lục Trạch Thiên, nhịn không được mà cười ra tiếng: "Được thôi, thế thì anh cố lên nhé."
Lục Trạch Thiên cũng cười cười theo, trong mắt lóe lên ánh sáng, tràn đầy tình cảm dịu dàng...
Hai người Tần Thi đã chọc thủng tâng quan hệ giấy này, Lục Trạch Thiên không tiếp tục giấu diếm tâm tư của mình nữa, mỗi ngày đều sáp lại bên cạnh người Tần Thị, giúp cô làm việc, nói chuyện phiếm với cô.
Cho dù Tần Thi bận rộn, Lục Trạch Thiên đều ngồi ở bên cạnh nhìn cô, ánh mắt lúc nào cũng chan chứa tình yêu nồng nhiệt, gân như muốn thiêu cháy cô.
Tần Thi cũng không nghĩ đến Lục Trạch Thiên sẽ biến thành như vậy, tính cách lúc trước có thể nói là lãnh đạm, nhưng bây giờ lại nhiệt tình như thế, thật sự... làm cô có chút không đỡ được.
Có điều Lục Trạch Thiên cũng không làm những gì khác, chỉ hăng hái làm việc nhà hơn, mua đồ ăn vặt mà cô thích, sau đó điên cuông nhìn cô chằm chằm, những hành động quá mức khác thì không có.
Mỗi ngày cứ trôi qua như vậy, cho đến một tuần sau, ở trên đường Tần Thi lại gặp Lý Thiên Thiên trên đường đi làm. "Ồ trùng hợp ghê nha." Lý Thiên Thiên ôm giáo án tiến đến bên cạnh Tần Thi.
Tần Thi nhìn cô, trên mặt mỉm cười lễ phép nhưng không có chút tình cảm nào,'Ừm trùng hợp quá."
Đây không phải đặc biệt chờ cô hay sao, trùng hợp cái con khỉ!
Lý Thiên Thiên khách sáo hai câu với Tần Thi, muốn chuyển đề tài đến Lục Trạch Thiên, nhưng chỉ là Tần Thi không tiếp, làm Lý Thiên Thiên thâm nghiến răng, chỉ có thể khô khan nhắc tới.
"Đúng rồi, chuyện Đoàn trưởng Lục đi Bắc Kinh tập huấn như thế nào rồi? Cô thuyết phục anh ấy chưa?"
Tần Thi vốn định trực tiếp hỏi thẳng cô ta là tại sao lại cứ để ý chuyện của Lục Trạch Thiên như vậy, nhưng miệng vừa mới mở ra, trong đầu lại xuất hiện một suy nghĩ khác, vì thế lời nói đã đến bên miệng lại thay đổi.
"Tôi thuyết phục rồi, dù sao cũng là một cơ hội tốt như vậy." Tần Thi cười cười nói lời cảm ơn với Lý Thiên Thiên: "Cảm ơn cô lúc trước đã nhắc nhở tôi, nếu không tôi còn không biết việc này đâu."
Nội tâm Lý Thiên Thiên vui vẻ, trên mặt cũng hưng phấn đến mức không kiềm lại được: "À à không cần khách khí, mọi người đều là đồng nghiệp mà."
Thật là ngốc nghếch, đẩy người ta tới bên cạnh mình, Lý Thiên Thiên nhớ tới cốt truyện trong nguyên tác nên có chút kích động.
Lục Trạch Thiên lớn lên đẹp trai, tiền đồ vô lượng, hơn nữa đối xử với người trong nhà cũng rất tốt, tương lai mấy đứa nhóc cũng đều phát triển rất thành công, cô gả qua đó thì không cần phải lo lắng nửa đời sau nữa!
Thật sự phải cảm ơn Tần Thi hỗ trợ làm thuyết khách, Lý Thiên Thiên nhìn thoáng qua Tần Thi, không hề muốn ở lại lâu nữa: "Tôi còn phải đi dạy, xin phép đi trước một bước, hẹn gặp lại nhé."
Dứt lời liền bước nhanh rời đi.
Tần Thi nhìn bộ dạng Lý Thiên Thiên hưng phấn, nụ cười vẫn ở trên mặt không thay đổi.
Bây giờ cứ đắc ý trước đi, đến lúc đó phát hiện Lục Trạch Thiên không đi, xem cô còn có thể tiếp tục đắc ý nữa hay không.
Tần Thi thu lại tầm mắt, chống gậy chậm rãi đi đến khu dạy học, thời gian tiếp theo, cô ta chắc chắn sẽ không tìm đến cô nữa, cũng có tỷ lệ rất lớn sẽ không làm chuyện xấu.