Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 55

Chương 55 Chương 55Chương 55

"Dựa vào đâu mà dám ám chỉ nói cô không thành thật? Lại dựa vào gì mà cho rằng cô sẽ cho ba của Cố Thanh Hải đội nón xanh hả?"

Triệu Hạo Nhiên mở to hai mắt nhìn, lúc này mới nhớ lại việc Tân Thi chính là mẹ kế của Cố Thanh Hải, thằng nhóc nghe thấy Tần Thi chất vấn mình như vậy, căn bản có chút chột dạ, vừa cúi đầu vừa nghe Tần Thi nói.

Thằng bé đã từng nghe được mẹ mình nói chuyện phiếm với bà hàng xóm, thế nên thuận miệng nói với Cố Thanh Hải, không ngờ tới có ngày bị chính chủ chất vấn như thế này...

"Thật sự xin lỗi cô, em không nên nói cô là người như thế." Triệu Hạo Nhiên lại một lân nữa gập người chín mươi độ.

Tần Thi cười cười, cô chưa nói là sẽ tha thứ cho thằng nhóc hay không, cô chỉ nói: "Em là con nhà ai, cô không quan tâm, cô mặc kệ người ta nói như thế nào, Cố Thanh Hải đánh em cũng có phần không đúng, buổi tối cô và ba Cố Thanh Hải sẽ dẫn thằng nhỏ tới nhà em, chính thức xin lỗi em."

Trong lòng Triệu Hạo Nhiên kêu 'lộp bộp' một cái, khi vừa định nói rằng bản thân không sao cả thì lại bị Tần Thi cắt ngang lần nữa.

"Nhờ vậy mà có thể thỉnh giáo ba mẹ em một chút, để còn biết ai là người khua môi múa mép ở sau lưng nói xấu bịa đặt về gia đình cô như vậy."

Mặt mày Triệu Hạo Nhiên trắng bệch, nhỏ giọng nói câu gì đó rồi xoay người bỏ chạy.

Tần Thi cũng không ngăn cản nữa, rốt cuộc thì đây cũng đều là đại viện trong quân khu, thằng nhóc có chạy đằng trời cũng không trốn thoát được.

Cô bé khịt khit cái mũi, có hơi sợ một chút nhưng lại rất sùng bái Tần Thi, nhìn Tần Thi với sự ngưỡng mộ, cô bé nói: "Em biết đó ạ, ba cậu ấy cũng giống như chú Lục, cũng là một đoàn trưởng, nhà cậu ấy ở tại khu số 39 phía nam, là hàng xóm của nhà em. Tần Thi từ nãy đến giờ vẫn luôn xị mặt, biểu cảm đã hoà hoãn hơn ban nãy, cô mỉm cười nhạt rồi nhìn cô bé, hỏi: "Em tên là gì?"

"Em tên là Lý Phỉ Phỉ ạ." Lý Phỉ Phỉ dùng thanh âm mềm mại mà trả lời cô.

Tần Thi cười rồi sờ sờ đầu cô bé: "Được rồi, bạn học Phỉ Phỉ à, em không cần phải lo lắng, việc này cô sẽ giải quyết ổn thoả."

Lý Phỉ Phỉ gật đầu, nhìn thoáng qua Cố Thanh Hải, nói: "Cô ơi, cô đừng đánh đòn Cố Thanh Hải nhé ạ, tuy rằng cậu ấy đã đánh nhau, nhưng cậu ấy không phải cố ý đâu ạ...

Tần Thi cười nói: "Cô biết mà, cô sẽ không đánh thằng bé đâu, cũng sẽ không để ba thằng bé đánh nó, em hãy yên tâm đi."

Lúc này Lý Phỉ Phỉ mới thở phào nhẹ nhõm, lại nhặt quyển sách tư liệu ở trên bục giảng, sau đó tạm biệt Tần Thi rồi chạy đi mất.

Trong phòng học chỉ còn lại hai người là Tần Thi và Cố Thanh Hải, Cố Thanh Hải nhìn Tần Thi, đột nhiên mở miệng nói: "Cám ơn Tần... mẹ."

Tần Thi có chút kinh ngạc nhìn Cố Thanh Hải, hỏi: "Cậu vừa mới nói cái gì cơ?"

Khuôn mặt Cố Thanh Hải đỏ bừng, ráng dặn lòng lặp lại lần nữa: "Con nói là cám ơn... mẹt"

Tần Thi mỉm cười, cô vỗ vỗ vào bả vai của thằng nhóc: "Không cần phải cám ơn đâu, đây là việc mà mẹ nên làm mà."

Mặt Cố Thanh Hải vẫn chưa hết đỏ bừng, gục đầu xuống không dám nhìn thẳng Tần Thi, nhưng khoé miệng không tự chủ được mà nhếch lên.

Thằng bé bị đau, người làm mẹ như cô cũng cảm thấy đau theo.

Cố Thanh Hải không phải là cô nhi, thằng nhỏ cũng có đầy đủ cả ba lẫn mẹ mài...

Phòng học không có ai, lúc này Tần Thi mới hỏi Cố Thanh Hải đây rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Cố Thanh Hải nhặt cây chổi lên, vừa quét rác vừa kể toàn bộ mọi chuyện phát sinh chiều nay. Gần đây bên ngoài có lan truyền nhiều tin đồn nhảm nhí về Tần Thi, có học sinh ở nhà sau khi nghe phụ huynh nói chuyện phiếm xong, đi học lại kể cho bạn bè ở trường nghe, Triệu Hạo Nhiên chính là một trong số đó.
Bình Luận (0)
Comment