Chương 56
Chương 56Chương 56
Thằng nhóc vẫn luôn không bằng với Cố Thanh Hải vê mọi mặt, bởi vì Cố Thanh Hải học giỏi, không chỉ giỏi ở phương diện học tập, mà về thể thao cũng rất lợi hại, ở trường học có rất nhiều người yêu thích Cố Thanh Hải, cậu cũng có không ít bạn bè.
Triệu Hạo Nhiên không phục, thằng nhóc tương đối mạnh mẽ, luôn cảm thấy chướng mắt bộ dạng lãnh đạm kia của Cố Thanh Hải, nó cho rằng Cố Thanh Hải đang giả bộ, lúc nào cũng luôn đàn áp thằng nhóc.
Đáng tiếc là thằng nhỏ học kém hơn Cố Thanh Hải, đánh nhau cũng không lợi hại bằng. Người muốn chơi với Cố Thanh Hải so với người muốn giao du với Triệu Hạo Nhiên thì nhiều hơn hẳn. Trong lòng Triệu Hạo Nhiên rất khó chịu về việc này.
Ba của cả hai đều là đoàn trưởng, Triệu Hạo Nhiên căn bản là không hề sợ Cố Thanh Hải, mỗi khi Triệu Hạo Nhiên không có việc gì làm là sẽ lại quay qua trêu chọc Cố Thanh Hải, nhưng Cố Thanh Hải chưa từng để ý đến thằng nhóc.
Ai mà ngờ rằng gần đây, Triệu Hạo Nhiên không biết nghe được từ đâu ra những lời đồn đãi vớ vẩn, thế là lại chạy tới thuận miệng trêu chọc Cố Thanh Hải là một cô nhỉ.
Vốn ngay từ đầu Cố Thanh Hải đã không thèm chấp, nhưng Triệu Hạo Nhiên được nước lấn tới, nói Tần Thi là hồ ly tinh, ngày nào cũng trang điểm xinh đẹp loè loẹt, không biết có phải là đang muốn 'câu dẫn ai ở bên ngoài hay không?
Đã thế còn hỏi Cố Thanh Hải, có phải Tần Thi đã thông đồng gì đó với Lục Trạch Thiên hay không?
Cố Thanh Hải vừa nghe thằng nhóc đó nói đụng đến Tần Thi và Lục Trạch Thiên, lập tức không nhịn được nữa, trực tiếp đẩy Triệu Hạo Nhiên một cái, để cho thằng nhóc đó biết điều câm miệng lại một chút.
Kết quả là Triệu Hạo Nhiên khi thấy Cố Thanh Hải tức giận liền hăng hái hơn, ra sức nói nhiều lời lẽ khó nghe hơn.
Cố Thanh Hải nhịn không được nữa nên nhào vào đánh thằng nhóc, cuối cùng bị chủ nhiệm bạn Vương Linh gọi ra ngoài hỏi chuyện, cô ta hỏi tại sao hai đứa lại đánh nhau, nhưng không có đứa nào chịu mở miệng khai báo.
†.
Vương Linh cũng không hỏi thêm nữa, mà thay vào đó là trực tiếp giáo huấn hai đứa một trận, phạt bọn họ đứng ở hành lang, sau đó tiết Thể Dục cũng không cho ra ngoài, phạt bọn họ quét dọn sạch sẽ phòng học.
Mới quét dọn chưa được bao lâu, Triệu Hạo Nhiên lại tiếp tục vạ miệng, đã thế còn uy hiếp Cố Thanh Hải, thành ra bọn họ lại đánh nhau một lần nữa.
Ngay sau đó, Tần Thi xuất hiện.
Tần Thi nghe xong toàn bộ câu chuyện, cô sờ sờ đầu Cố Thanh Hải, nói: "Đánh nhau là không đúng, nhưng mẹ cảm thấy lần này con làm rất tốt."
Cố Thanh Hải có hơi kinh ngạc, cậu mở to hai mắt, nhìn Tần Thi với vẻ khó hiểu, có thể đó là do đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy có người nói đánh nhau là tốt.
"Mẹ biết con không phải cố ý muốn đánh nhau với thằng nhóc đó, là do thằng nhóc đã bôi nhọ nhà chúng ta, con không nhịn được nên mới muốn bảo vệ người nhà, đây là một điều đúng đắn."
Tần Thi tiếp tục nói: "Loại hành vi này của thằng nhóc quá ác độc, được liệt vào vấn nạn bắt nạt học đường, nếu con nhịn, về sau sợ là thằng nhóc sẽ lại càng quá đáng hơn, nói không chừng còn kéo bè kéo phái đến cùng nhau bắt nạt con nữa đó."
Trong lòng Cố Thanh Hải hiện ra muôn vàn suy nghĩ phức tạp, nhưng mà lại không nói câu nào, chỉ im lặng nghe Tần Thi nói.
"Dùng cách đánh nhau để giải quyết, tuy rằng sẽ bị chỉ trích, nhưng xác thực là cách này rất hữu ích." Tần Thi cười nói: "Với cương vị là một giáo viên, mẹ sẽ nói cho con biết rằng đây là không đúng, con có thể chọn cách khác để giải quyết, ví dụ như tìm một giáo viên khác đáng tin cậy để tố cáo, còn không thì hãy tìm đến phụ huynh để xử lý. Nhưng trên cương vị là một người nhà, mẹ sẽ nói rằng con đã làm tốt lắm!"