Chương 57
Chương 57Chương 57
"Con đánh cho nó sợ, đánh mạnh vào, nó sẽ không bao giờ dám đến làm phiền hay trêu ghẹo con nữa. Sử dụng cách thức ôn hoà sẽ làm cho đối phương nghĩ con sợ nó, có đôi khi việc dùng bạo lực để trị bạo lực cũng rất có hiệu quả."
Sau đó Tần Thi liền nhanh chóng chuyển hướng, cô giáo dục Cố Thanh Hải: "Người xưa có câu, người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta tất hoàn trả'... Việc này quả thực con không sai, nhưng mà cũng không đúng."
"Con hoàn toàn có thể chịu đựng được, tan học kêu thằng nhóc lên khu rừng nhỏ để làm một trận giải quyết giữa những người đàn ông với nhau, hoàn toàn có thể giải quyết một cách lén lút và êm đẹp, không cần phải nháo nhào lên cho mọi người đều biết, như vậy thì sẽ không bị chủ nhiệm ban phạt có đúng không?"
Cố Thanh Hải chớp chớp mắt, cậu gật đầu: "Là do con không nghĩ tới điều đó, con đã quá kích động."
Tần Thi ho khan một tiếng, cố ý sát vào Cố Thanh Hải, nhỏ giọng nói nhỏ bên tai thằng nhóc: "Chuyện này đương nhiên là mẹ chỉ nói nhỏ cho con biết thôi, con đừng về kể lại cho ba con biết nhé, bằng không ba con lại trách mẹ giáo dục con không tốt."
Cố Thanh Hải khẽ nhấp miệng cười, gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn Tần Thi loé lên một tia hào quang nhỏ.
Tần Thi lại một lần nữa xoa xoa đầu cậu, nói: "Chúng ta không chủ động gây chuyện, cũng không hề sợ sệt, về sau mặc kệ có xảy ra chuyện gì, con không được mạo hiểm một mình nữa, mà thay vào đó là hãy trở về kể cho người trong nhà biết, chúng ta sẽ cùng nhau đưa ra hướng giải quyết có được không nào?"
Cố Thanh Hải gật đầu, trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào, như thể ăn bánh kem làm từ sữa bò và mật ong vậy.
"Nhìn xem kìa, con đánh nhau đến nỗi cả người thương tích như vậy rồi, khuôn mặt đẹp trai đã bị những vết thương che lấp hết rồi kìa." Tần Thi trêu ghẹo Cố Thanh Hải, vì bị chọc nên cậu có hơi ngượng ngùng một chút. Nhưng sau đó cậu lại mở miệng nói: "Con không sao mà, con cố ý chịu bị đòn của cậu ta, ngược lại con đánh cậu ta nặng hơn nhiều."
Dứt lời, cậu liếc mắt nhìn Tần Thi một cái, sợ cô tức giận việc mình ra tay tàn nhẫn.
Ứng dụng Truyện Dịch ebooX
Tần Thi khẽ cười một tiếng, nói: "Mẹ cũng đã nhìn thấy toàn bộ rồi, hơn nữa ba con đã dạy con học võ công, điều đó cũng nói lên rằng ba con tán thành chuyện này, thành ra con không cần phải lo sợ."
Dù sao cũng là do đối phương gây chuyện trước, tất nhiên là xứng đáng bị đánh rồi!
Cố Thanh Hải nghe vậy liền lập tức cười, sau đó xuýt xoa vết thương ở trên mặt mình, không khỏi "hít hà" một tiếng.
Sau khi Tần Thi kiểm tra kỹ càng trên người Cố Thanh Hải coi còn chỗ nào bị thương nữa hay không, cô xác định là chỉ bị thương ngoài da mà thôi, không có vấn đề gì nghiêm trọng cả, cô liền kéo cậu đến văn phòng.
"Đi thôi, đi gặp chủ nhiệm ban của con nào."
Học sinh trong trường đánh nhau, chưa kịp hỏi rõ ngọn nguồn mà đã phạt học sinh như thế, trực tiếp lôi học sinh ra đánh 50 roi rồi bỏ qua một cách dễ dàng như vậy.
Chính vì vẫn còn có quá nhiều người giáo viên hay chủ nhiệm không có trách nhiệm như này, thành ra mới khiến cho vấn nạn bắt nạt học đường không thể nào chấm dứt được.
Tần Thi ngẫm lại đời trước cô đã từng đọc ở trên mạng, họ liệt kê ra số liệu mà học sinh 'tự tử' vì vấn nạn bắt nạt học đường càng ngày càng tăng đến mức không đếm xuể, nếu như không tự tử thì sẽ mắc các vấn đề về tâm lý, thay đổi tính cách, thậm chí dẫn đến tự kỷ...
Cô nhịn không được mà tức giận vô cùng.
Nếu như Cố Thanh Hải mềm yếu một chút, cậu không được mạnh mẽ như vậy thì khả năng cao là cũng sẽ trở thành một trong những học sinh 'xấu sổ kia. Cô quyết định viết thư kiến nghị lên ban giám hiệu nhà trường, để cho các giáo viên chú ý đến vấn đề sức khoẻ và tâm lý của học sinh hơn một chút, không nên cứ hở tí là lại dùng cách xử phạt về thể xác như vậy được.