Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 58

Chương 58 Chương 58Chương 58

Muốn trừng phạt thì cũng phải hết sức cân nhắc. Phạt quét dọn vệ sinh thì không thành vấn đề, nhưng phải đứng ở hành lang không cho nghe giảng bài, làm bỏ lỡ biết bao nhiêu là tiết học như vậy, thế thì sau này chuyện gì sẽ xảy ra? Ai sẽ là người chịu trách nhiệm đây?

Nghĩ đến việc Lý Thiên Thiên nói không tiện làm mất mặt mũi của chủ nhiệm ban... Tần Thi không thể tin nổi, cô hừ lạnh một tiếng, thâm nghĩ bản thân mình không phải là giáo viên tiểu học, càng không liên luy gì tới cô ta cả, cho dù cô ta là con của lão Thiên Vương thì cô cũng nhất quyết khiếu nại cho bằng được!

Sau khi đến văn phòng, Tần Thi phát hiện bên trong còn rất nhiều người, cô liền thay đổi nét mặt một chút, đưa tay lên gõ cửa.

"Xin hỏi chủ nhiệm ban của Cố Thanh Hải có ở đây không ạ? Tôi có việc muốn tìm cô ấy để nói chuyện một lát."

Vương Linh Linh nghe vậy thì ngẩng đầu lên nhìn về phía cánh cửa, sau khi phát hiện ra là Cố Thanh Hải và một người phụ nữ ăn mặc rất khác người' đến tìm mình, cô †a khẽ nhíu mày.

Giáo viên khác cũng tò mò mà ngẩng đầu lên nhìn theo.

Vương Linh Linh hỏi: "Cô là?"

"Tôi là mẹ của Cố Thanh Hải, nghe Lý Thiên Thiên nói con nhà tôi chiêu nay có đánh nhau với một bạn học, thành ra tôi dành thời gian đến xem thử, ai mà ngờ..." Nét mặt Tần Thi tràn đầy sự uỷ khuất, nói tiếp: "Ai mà ngờ rằng khi tới nơi lại nghe thấy đối phương nói tôi là hồ ly tỉnh, thậm chí còn kêu tôi sẽ 'đội nón xanh cho Lục đoàn trưởng nhà tôi, tức ba của Cố Thanh Hải, nói Cố Thanh Hải hãy coi chừng tôi."

"Cái gì cơ?" Vương Linh Linh kinh ngạc, không nghĩ tới Triệu Hạo Nhiên sẽ nói như vậy, cũng không ngờ tới Tần Thi sẽ tuỳ tiện nói ra hết mà không hề thấy xấu hổ.

Các giáo viên khác vừa kinh hãi vừa thấy kỳ lạ, bọn họ nhìn nhau rồi trao đổi ánh mắt. Tần Thi thở dài một hơi: "Tôi cũng không biết đứa nhỏ kia nghe được lời đồn ác ý đó từ đâu, mới còn nhỏ mà đã học thói lắm mồm lắm miệng của những bà hàng xóm, nếu như để cho người nhà thằng nhóc biết được, bọn họ sẽ khổ sở đến mức nào đây..."

"Thật ra thì cũng bỏ đi, cái này không đáng là gì cả, dù sao thì tôi cũng vừa mới tới đây ít lâu, mọi người có thể sẽ không biết tôi, về sau quen thuộc rồi thì mọi người sẽ biết ngay thôi."

"Nhưng đứa nhỏ kia lại xúc phạm đến thân phận của Cố Thanh Hải." Tần Thi đau lòng nhìn về phía Cố Thanh Hải, Cố Thanh Hải phối hợp rất tốt, nước mắt lưng tròng, biểu cảm thể hiện sự khổ sở và tổn thương nặng nề.

"Thằng nhóc đó đã nói gì?" Chu Thiến từ ngoài cửa đi vào, tâm trạng không được tốt cho lắm.

"Nói Cố Thanh Hải là một cô nhi, không ai muốn nhận nên rất đáng thương, còn nói muốn loan truyền cho tất cả mọi người biết Cố Thanh Hải là một cô nhi được nhận nuôi... Để cho mọi người... mọi người..."

Tần Thi dừng một chút, lúc này mới mở miệng nói tiếp: "Người trong bộ đội đều biết thân phận của Cố Thanh Hải, thậm chí chính bản thân nó cũng biết."

"Nhưng ba nó rõ ràng là vì nước mà hy sinh thân mình, từ nhỏ đã được chồng tôi nhận nuôi, làm sao có thể là một cô nhi được chứ? Tại sao lại bị người ta lấy thân phận ra mà công kích một cách ác ý, thậm chí là bắt nạt, còn muốn để các học sinh khác hùa vào cô lập Cố Thanh Hải nhà tôi nữa chứ!"

Cố Thanh Hải vốn đang giả vờ chịu uỷ khuất, nhưng hiện tại nghe thấy Tần Thi ra sức bảo vệ mình, đầu mũi cậu liên cảm thấy chua xót, giọt nước mắt không nhịn được mà lăn dài trên gò má...

Các giáo viên trong văn phòng nhìn Cố Thanh Hải đã cúi mặt xuống, không nói một lời nào mà chỉ âm thầm rơi lệ, bọn họ cũng cảm thấy đau lòng theo.

"Thật vậy sao? Cái này thì quá lắm rồi! Con cái nhà ai mà vô học quá vậy chứ?"

"Kẻ nào dám lắm miệng ở sau lưng loan truyền lời đồn ác ý như vậy? Đã thế còn cố tình cho con người ta nghe thấy nữa?" ebooX
Bình Luận (0)
Comment