Chương 59
Chương 59Chương 59
"Ái chà, thật là quá đáng mài!"
Vương Linh Linh nghĩ lại sự việc buổi chiêu Cố Thanh Hải đánh nhau với Triệu Hạo Nhiên, cô ta cũng biết Triệu Hạo Nhiên nói xấu, nhưng lại không biết giải quyết như thế nào nên hơi đau đầu.
"Cô giáo à, tôi nghe nói đứa trẻ kia vẫn là một lớp trưởng, có đúng là vậy không?" Tần Thi nhìn về phía Vương Linh Linh.
Vương Linh Linh chỉ có thể nói: "Nếu việc này là sự thật, sau khi điều tra rõ ràng, tôi sẽ bãi nhiệm chức lớp trưởng của thằng nhỏ."
"Như vậy thì tôi an tâm rồi, dù sao lớp trưởng cũng là người đại diện cho ban nhất mà." Tần Thi không muốn dây dưa nhiều nữa, cô trực tiếp nói ra vấn đề tiếp theo.
"Tôi có nghe cô giáo Lý Thiên Thiên nói, buổi chiều lúc hai đứa nhỏ đánh nhau, cô đã phạt bọn chúng đứng ở hành lang có phải không?" Tần Thi nhìn chằm chằm vào Vương Linh Linh, nói: "Cô giáo Lý dặn tôi khi vê nhà hãy dạy học bù lại cho đứa nhỏ, bọn chúng bị bắt đứng ở hành lang nên căn bản không thể nghe giảng bài được."
"Cô giáo Vương, tôi kiến nghị cô lần sau mà có phạt mấy đứa nhỏ đứng thì cũng hãy phạt nó đứng trong lớp học, đứng bên ngoài thì làm sao có thể nghe được cô giáo giảng bài chứ? Điều này sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều tới việc học đấy."
"Tôi còn có thể dạy bù Tiếng Anh cho con tôi, nhưng với các học sinh học yếu kém khác thì sao đây chứ? Chẳng phải là sẽ làm chậm trễ bọn nhỏ sao?"
Vương Linh Linh nhìn biểu cảm chân thành của Tần Thi, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, cô ta nhìn lướt qua văn phòng một lượt, thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng vừa xấu hổ vừa bực bội.
Cô ta nhìn Tần Thi còn đang không ngừng kiến nghị thêm, thâm nghĩ người này là cố ý ám khí mình hay sao đây, đang trách cô ta tại sao lại bắt phạt Cố Thanh Hải đứng ư?
Giáo viên khác nhìn Tần Thi với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, lại quay sang nhìn sắc mặt Vương Linh Linh đang không được tốt, bọn họ nhịn không được mà bật cười.
Cái con người như Vương Linh Linh này, ỷ vào mình là người thân thích của sư tưởng, cả ngày ở trong văn phòng vênh váo không coi ai ra gì. Đối với bọn họ thì luôn kiêu ngạo chảnh chọe, còn đối với bọn nhỏ thì mất kiên nhẫn, tính tình vừa kém cỏi lại còn kiêu căng, cũng không biết cô ta đang dựa vào cái gì nữa.
Các thầy cô giáo không tiện đắc tội với cô ta, thành ra nén giận đã nhiều năm, không ngờ tới hôm nay Tần Thi lại tóm được cơ hội, dùng sức và trí thông minh lanh lẹ để làm cho cô ta xấu hổi
Quả thật là đáng chết mài
Chu Thiến đoán Tần Thi không biết rõ thân phận của Vương Linh Linh, chuẩn bị nhắc nhở cô một phen, không được để cô nói quá giới hạn, càng không để cô đắc tội với người ta.
Nhưng còn chưa kịp mở miệng nhắc nhở thì Tần Thi đã dừng lại rồi. Cô nói rất có chừng mực, thậm chí không hề có câu nào khó nghe hay là trách móc Vương Linh Linh cả.
Tần Thi nói trẻ nhỏ đánh nhau là không tốt, giáo viên phải giáo dục là đúng, nhưng thật ra là đang ám chỉ Vương Linh Linh chưa hỏi câu nào mà đã lo đi phạt học sinh, ngay cả trách nhiệm cũng không có.
Vả lại cô có nói mình có thể dạy bù Tiếng Anh cho con, còn bạn học khác có lẽ là không được vậy, đề nghị Vương Linh Linh sau này nên phạt đứng ngay trong lớp học luôn. Cái này là đang ám chỉ cô ta dùng cách xử phạt về thể xác và hành vi là không tốt.
Tần Thi mới nói có mấy câu đã làm cho Vương Linh Linh xấu hổ và buồn bực rồi, nhưng cô ta lại không có cách nào phản bác. Giáo viên khác trông thấy cảnh tượng này, vừa đắc ý nhưng cũng có phần kinh hãi, họ cho rằng Tần Thi không hề đơn giản.
Cô thông minh, hiểu biết và rất có chừng mực, không sợ trời không sợ đất, nhưng cũng không chịu bị uất ức, cách nói chuyện và cách làm việc rất lợi hại.