Chương 64
Chương 64Chương 64
Triệu Kiến Quân không hiểu chuyện gì đang xảy ra: "Xin lỗi sao? Xin lỗi cái gì chứ?"
Lục Trạch Thiên thở dài, nói: "Tiểu Hải và Triệu Hạo Nhiên nhà anh đây, buổi chiều nay hai đứa có đánh nhau ở trường, là do tôi không quản nghiêm được con mình, thành thật xin lỗi anh và gia đình."
Lúc này Triệu Kiến Quân mới biết được thương tích trên người con trai mình là do ai đánh, chẳng qua Lục Trạch Thiên đã đưa cho hắn ta một ít đại lễ rồi, chuyện con cái cũng không phải là to tát gì, Triệu Kiến Quân hất hất tay, ý muốn nói rằng đừng bận tâm làm gì.
"Anh còn tưởng là chuyện gì cơ đấy, hoá ra là chuyện này! Không sao cả, bọn nhỏ cãi nhau ầm ï là chuyện bình thường mà, con trai với nhau cả mà so đo làm gì."
Tần Thi và Lục Trạch Thiên lại liếc mắt nhìn nhau một cái, không nói thêm gì nữa. Triệu Kiến Quân vừa thấy vậy thì nghĩ rằng chuyện không hề đơn giản như thế, hắn ta liên thu lại nụ cười, nhìn về phía Lục Trạch Thiên: "Cậu cũng đừng có vòng vo tam quốc nữa, có việc gì thì cứ nói thẳng ra đi."
Lục Trạch Thiên lên tiếng, anh kể tỉ mỉ toàn bộ câu chuyện xảy ra lúc chiều cho hắn ta nghe, bao gồm cả chuyện Triệu Hạo Nhiên nói Tần Thi là người như thế nào, lại còn dám uy hiếp Cố Thanh Hải, anh đều kể rất chỉ tiết.
Mặt Triệu Kiến Quân tối sâm lại, Lưu Thuý ngồi bên cạnh quan sát nét mặt của hắn ta, chị ta bị doạ cho đứng ngồi không yên.
Sau khi Lục Trạch Thiên nói xong việc này, anh lại nói tiếp: "Thật ra sự việc lần này quá là ác liệt, thân phận của Tiểu Hải nhà tôi như thế nào thì anh cũng biết rồi đó, ấy vậy mà vẫn có người nói những lời lẽ không tốt đẹp gì."
"Kể cả chuyện của vợ tôi... Haizzz." Lục Trạch Thiên khẽ thở dài, chưa kịp nói gì nữa thì đã đứng dậy xin cáo từ rồi.
Nét tươi cười ban nãy của Triệu Kiến Quân dường như đã biến mất, chỉ có thể ngượng ngùng đưa tiễn bọn họ ra ngoài, chờ bọn họ đi rồi, Triệu Kiến Quân đóng sập cửa lại, cởi dây lưng xuống rồi đi đến phòng ngủ.
Lưu Thuý vừa thấy tư thế này của hắn ta thì biết ngay là hắn đang rất nổi giận, chị ta không còn thời gian để lo lắng hay chột dạ nữa, mà chỉ vội ngăn cản hắn ta lại: "Đừng đừng, đừng mà anh, đừng động thủ, có chuyện gì thì cứ từ từ rồi nói."
Triệu Kiến Quân có sức lực rất lớn, nếu như dùng dây lưng mà quất thì e rằng Triệu Hạo Nhiên sẽ không chịu nổi.
Triệu Kiến Quân đẩy Lưu Thuý ra, trừng mắt tức giận nhìn chị ta: "Cô còn dám ngăn cảm tôi sao? Cô cho rằng tôi không biết những việc này là do Triệu Hạo Nhiên học từ miệng cô mà ra sao?”
"Cô là mẹ nó mà không biết giữ gìn mặt mũi vậy hả? Nói cô lắm mồm là đúng lắm mài! Nói không bao giờ nghe! Bởi vì cái miệng lắm chuyện này mà tôi đây đã bị phê bình biết bao nhiêu lần rồi đây hả? Bỏ lỡ biết bao nhiêu là đợt khen thưởng rồi? Hả hảI!?"
Triệu Kiến Quân tức giận vô cùng, nhìn Lưu Thuý lạnh lùng nói: "Ngày mai cô với tôi mang đồ qua mà xin lỗi nhà người ta, rồi sau đó cô dọn về nhà mẹ đẻ ở luôn đi, tôi sẽ gọi cho mẹ tôi tới chăm sóc Triệu Hạo Nhiên."
Lưu Thuý bắt đầu trở nên luống cuống, chị ta khóc oà lên một tiếng: "Anh tính làm gì đây? Anh muốn sao hả? Anh đuổi tôi đi sao? Muốn ly hôn với tôi hả? Tôi sinh con trai cho anh, không có công lao gì nhưng tôi cũng đã rất khổ cực mài"
"Câm miệng lại đi!" Triệu Kiến Quân rống lớn một tiếng, Lưu Thuý sợ tới mức khóc nghẹn cả lên.
"Nếu không phải là có Triệu Hạo Nhiên, tôi đây sớm đã ly hôn với cô từ mấy năm trước rồi! Ai mà có thể ngờ được rằng cô lại ngu dốt đến như vậy, ngày nào cũng đi gây sự với người ta, ở sau lưng thì khua môi múa mép, người khác có chê cười tôi thì cũng thôi đi, nhưng thằng con trai của tôi đã bị cô dạy hư rồi!"