Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 72

Chương 72 Chương 72Chương 72

Mạc Linh hấp tấp đi ra ngoài, vô tình chạm mặt Cố Thanh Hải đang tan học trở về nhà, thằng nhóc trợn to mắt nhìn Mạc Linh, nhất thời không kịp phản ứng.

Cố Thanh Hải vốn dĩ rất lễ phép, thằng nhóc theo bản năng gọi: "Dì."

Mạc Linh cười rồi sờ sờ đầu Cố Thanh Hải một cái, sau đó nhanh chân rời đi.

Cố Thanh Hải vô tri vô giác mà sờ lên đầu mình, nhìn theo bóng dáng Mạc Linh. Sau đó đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, vội chạy vào trong nhà.

"Mẹ, mẹt"

"Mẹ à, mẹ..." Cố Thanh Hải nhìn Tần Thi cười, chớp chớp mắt hỏi: "Mẹ không sao chứ?”

Tần Thi còn chưa hiểu tại sao Cố Thanh Hải lại hốt hoảng hét lớn lên đến vậy, nhưng rất nhanh liền nghĩ tới Mạc Linh vừa mới rời đi, phỏng chừng là hai người đã đụng mặt nhau, thành ra thằng nhóc mới như thế.

Nụ cười trên mặt Tần Thi càng lộ rõ hơn: "Mẹ không sao cả, con bị làm sao vậy? Vừa đụng phải dì Mạc sao?"

Cố Thanh Hải có chút ngơ ngác: "Vâng ạ."

Dì Mạc đến nhà để làm gì vậy chứ? Tìm mẹ để gây phiền phức sao? Nhưng hai người đều cười tủm tỉm rất vui vẻ kia mà, không giống như mới có mâu thuẫn tí nào? Không cãi nhau sao? Sao có thể như vậy được chứ? Trong đầu Cố Thanh Hải hiện ra muôn vàn câu hỏi vì sao mà không có lời giải đáp.

Tần Thi sờ sờ đầu Cố Thanh Hải, đành để cho thằng nhỏ làm phụ bếp cho mình, ban nãy bận rộn với Mạc Linh nên phải trì hoãn thời gian lại, cô còn chưa kịp xào rau nữa.

Cố Thanh Hải thấy Tần Thi không giải thích, trong lòng vướng bận khó chịu vô cùng, chờ thêm một lúc thì Lục Trạch Thiên đã về, Cố Thanh Hải vội vàng tiến đến bên cạnh anh, nhỏ giọng nói: "Ba! Con có chuyện muốn nói với ba!" Lục Trạch Thiên nhìn Cố Thanh Hải lén lút, không biết chuyện gì đã xảy ra, liền hỏi: "Có chuyện gì vậy?”

Vẻ mặt Cố Thanh Hải trịnh trọng: "Con vừa về nhà đã đụng phải dì Mạc, dì ấy đến nhà chúng ta đó ạ."

Lục Trạch Thiên ngừng động tác rửa tay lại, hỏi: "Hả? Con nói gì cơ? Mẹ con phản ứng thế nào?"

Cố Thanh Hải gãi gãi đầu, buồn rầu giải thích: "Mẹ cười tủm tỉm rất vui, dì Mạc cũng cười tủm tỉm luôn ạ."

Lục Trạch Thiên nghe vậy thì tiếp tục rửa tay: "Vậy không có gì phải lo lắng cả, con đừng bận tâm làm gì, mau đi gọi em trai em gái con lại đây rửa tay đi rồi còn chuẩn bị ăn cơm nữa."

Cố Thanh Hải gật đầu, ngoan ngoãn đi gọi cặp sinh đôi, dù sao thì bây giờ ba cũng đã biết rồi, nhất định ba sẽ có cách giải quyết thôi.

Lục Trạch Thiên ngoài mặt rất bình thản, nhưng trong lòng không hiểu sao lại có hơi chột dạ, anh vẩy vẩy nước trên tay cho khô, bước nhanh đi vào phòng bếp để phụ giúp Tần Thi bày chén bát.

Anh hỏi: "Mạc Linh vừa tới nhà chúng ta sao?"

Tần Thi liếc mắt nhìn anh: "Anh bắt tin tức nhanh thật đấy!"

Lục Trạch Thiên ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Cô ấy tìm em có chuyện gì vậy? Hai người không cãi nhau đấy chứ?"

"Tìm em để hỏi may quần áo ấy mà." Tần Thi nhìn anh, nói tiếp: "Vào ngày lễ Quốc khánh, cô ấy được đảm nhiệm biểu diễn chính, em phải may gấp cho cô ấy một bộ, mấy ngày này em sẽ không nấu cơm được đâu, anh nhớ mang đồ ăn từ nhà ăn về đấy nhé."

Lục Trạch Thiên sửng sốt, không ngờ tới hai cô chẳng những không cãi nhau, ngược lại giọng điệu của Tần Thi còn rất lạc quan, quan hệ của bọn họ tốt đến vậy sao? Lục Trạch Thiên thử hỏi: "Cô ấy trả phí cho em làm gấp sao?"

"Không có." Tần Thi vừa xới cơm vào chén vừa nói.

Phí làm gấp thì không tính vô, nhưng công may thì lại rất nhiều, bằng cả hai tháng lương của cô ấy luôn đấy.

Lục Trạch Thiên nghe vậy thì trợn tròn mắt, không đoán ra được tình huống giữa hai cô ấy rốt cuộc là như thế nào đây.

Tần Thi cũng không làm thâm hụt tiền mua bán, Mạc Linh không cho chi phí làm gấp, ấy vậy mà cô còn lùi đơn áo của người khác xuống để làm cho Mạc Linh trước sao?
Bình Luận (0)
Comment