Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 92

Chương 92 Chương 92Chương 92

hai người nhìn nhau một giây thì đồng thời di chuyển tâm mắt, cả hai đều xấu hổ không chịu được.

Tới cửa nhà rồi, bọn nhỏ xuống xe trước, Lục Trạch Thiên nhanh chóng xuống luôn, anh xách đồ đạc vào trong nhà, Tần Thi thấy vậy thì liền xuống xe.

Sau khi đặt hết đồ đạc xuống, Lục Trạch Thiên dặn dò tụi nhỏ một câu: "Các con phải ngoan ngoãn và nghe lời mẹ nhé, đừng chọc mẹ giận, phải phụ giúp mẹ con làm việc, có biết chưa?"

Nói xong, anh mau chóng rời đi.

"Vâng ạ!" Bọn nhỏ lên tiếng trả lời trong khi anh đã đi mất, thay phiên nhau bê đồ vào trong nhà rồi đặt lên trên bàn.

Tần Thi bảo bọn chúng cẩn thận, sau đó cô đi vào phòng lấy đồ rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh.

Tần Thi thay quần giặt sạch, thầm nghĩ Lục Trạch Thiên phản ứng rất nhanh, có thể hiểu được cô bị làm sao, trong lòng cô vô cùng cảm kích.

Buổi tối nay cô sẽ làm món thịt xào ớt cay mà anh thích, dùng nó để cảm tạ anh một chút.

*

Lục Trạch Thiên đi đến phòng họp, vừa đúng lúc mới tan họp.

Đoàn trưởng Lặc từ cửa bước ra thì nhìn thấy Lục Trạch Thiên, hỏi: "Cậu mượn xe làm gì thế? Đến giờ họp rồi mà vẫn không thấy cậu đâu."

Lục Trạch Thiên còn chưa kịp trả lời, bên trong chính uỷ đã gọi anh: "Tiểu Lục đã về rồi sao? Mau vào đây."

"Vâng ạ!" Lục Trạch Thiên cao giọng đáp lại một câu, gật gật đầu với đoàn trưởng Lặc, thuận thế vòng qua người hắn mà đi vào trong.

Đoàn trưởng Lặc nhìn cửa đóng chặt thì biểu cảm trên mặt có chút khó coi. Ứng dụng Truyện Dịch ebooX

Cái thái độ kiểu gì đây chứ? Cho dù hai người bọn họ cùng cấp bậc nhưng hắn vẫn là bậc tiên bối! Bỏ qua cho có lệ vậy sao?

Hắn hơn 40 tuổi mới lên chức đoàn trưởng, nhưng Lục Trạch Thiên hơn 20 tuổi đã được thăng chức rồi, bộ đội ai cũng hâm mộ anh. Người tài lại còn có bản lĩnh, mọi người ghen ty thì ghen ty nhưng vẫn phải chịu khuất phục trước anh.

Nhưng trong lòng đoàn trưởng Lặc lại không được thoải mái như vậy, chỉ là Lục Trạch Thiên tương đối am hiểu về máy móc và khoa học kỹ thuật một chút thôi mà, tại sao bên trên lại coi trọng anh đến vậy chứ?

Ở phương diện khác thì chưa hẳn đã giỏi đâu, lúc hắn chấp hành nhiệm vụ, không có cái gì là hắn chưa đương đầu qua, tất cả đều được hắn xử lý rất đẹp mắt!

Từng đi học đại học, hiểu biết được chút khoa học kỹ thuật thì được xem là có bản lĩnh sao?

Đoàn trưởng Lặc thở dài một cái rồi rời đi, thầm nghĩ bản thân hắn không thể nào tiếp thu được những thứ đó, chứ không phải là do hắn không nỗ lực.

Sau khi đến nhà ăn ăn cơm, đoàn trưởng Lặc nghe nói Lục Trạch Thiên trở về sau đó nghe được tin phải báo cáo ngay, nhưng Lục Trạch Thiên lại không trực tiếp đến bộ đội, mà thay vào đó là đưa vợ con về nhà trước, hắn ta lập tức cau mày khó chịu.

"Thái độ như vậy mà coi được sao? Phải lấy việc trọng đại đưa lên hàng đầu, còn không phải sao?"

Người bên cạnh ngồi nói chuyện phiếm nghe vậy thì nhanh chóng im miệng, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó lại không nói chuyện nữa mà nhanh chóng cơm nước xong xuôi trước đã.

Sau đó chuyện này không biết thế nào mà lại được lan truyền ra, nói đoàn trưởng Lặc phê bình thái độ của Lục Trạch Thiên không đoan chính, lại nói Lục Trạch Thiên lấy công tham mưu...

Vào lúc buổi chiều, tin đồn này truyền tới tai chính uỷ Trịnh, ông ấy hỏi ở trước mặt mọi người xem coi chuyện gì đã xảy ra. Đoàn trưởng Lặc ngồi bên cạnh Lục Trạch Thiên, nghe xong đều có hơi sững sờ, không nghĩ tới rằng hắn chỉ thuận miệng nói mà lại có thể bị đồn thổi thoái quá như vậy.

"Hôm nay là sinh nhật của cặp sinh đôi nhà tôi, tôi và Tần Thi dẫn bọn nhỏ đến huyện để mua sắm rồi đi dạo, đây là lần đầu tiên tụi nhỏ vào huyện, sợ tụi nhỏ bị giao thông công cộng chen lấn, thế nên tôi liền xin mượn xe ạ."

Vẻ mặt của Lục Trạch Thiên không được tươi vui cho lắm.
Bình Luận (0)
Comment