Cô ấy và chị gái cùng phê xuống nông thôn, trong nhà còn có chút trọng nam khinh nữ, tuy chuẩn bị ít tiền giấy cho hai cô gái, nhưng không nhiều bằng Diệc Thanh Thanh, chia làm đôi e rằng càng ít hơn.
Mua xe đạp, chỉ sợ tiền tiết kiệm của cô ấy đã không còn nhiều.
Cô ấy mới phải nỗ lực làm việc kiếm công điểm, còn cuốc nhiều đất phần trăm như vậy, trồng rau cho Lý Mộng Tuyết và đám Trịnh Hiểu Long, còn không phải là vì kiếm tiền sao?
Cô ấy không có thuốc tăng lực, làm việc sẽ rất mệt.
“Tôi rất sốt ruột, hôm nay cần phải đến huyện thành một chuyến. Các cô yên tâm đi, sẽ không làm hỏng xe của các cô, tôi bỏ tiền thuê một ngày được không?” Chu Diễm Hồng khẽ cắn môi nói: “1 tệ.”
Diệc Thanh Thanh nhìn thoáng qua Tiền Lai Lai, cô ấy lập tức hiểu ý tốt của Diệc Thanh Thanh, mở miệng nói:
“2 tệ, tôi sẽ cho cô mượn.”
Cô ấy thiếu tiền nhất, cơ hội kiếm tiền như vậy cô ấy rất cần, cũng rất nguyện ý.
Nhưng 1 tệ hơi ít, Vân Cô Viễn chở đồ giúp Lý Mộng Tuyết đã thu 1 tệ, cô ấy cho mượn đi cả ngày, không đắt hơn được sao?
Diệc Thanh Thanh thật sự không nghĩ tới Tiền Lai Lai còn biết tăng giá, giá cả này hơi đắt, Chu Diễm Hồng không hào phóng như Lý Mộng Tuyết.
Cũng may Chu Diễm Hồng thực sự sốt ruột, vẫn đồng ý.
“Cô đặt cọc 20 tệ chỗ Lai Lai, xe đạp này hoàn hảo trả lại xong, sẽ trả lại cho cô 18 tệ, hai bên có thể viết chứng từ.” Diệc Thanh Thanh bổ sung một câu, phòng bị mọi chuyện.
Hiếm khi Chu Diễm Hồng cúi đầu: “Được! Đợi tôi trở về lấy tiền!”
Tiền Lai Lai vô cùng vui vẻ đẩy xe đạp trở về.
Lý Mộng Tuyết giơ ngón tay cái với Diệc Thanh Thanh: “Làm đẹp lắm! Nhưng mà Chu Diễm Hồng vội vàng đến huyện thành như thế làm gì?”
“Có lẽ là chuyện trở về thành phố xảy ra vấn đề.” Diệc Thanh Thanh nói.
Tin tức Chu Diễm Hồng sẽ trở về thành phố không phải bí mật gì ở khu thanh niên trí thức, khi chuyện này có chút tin tức, Chu Diễm Hồng đã ầm ĩ với Thang Lan, dáng vẻ như chịu đựng cô ta đủ rồi.
Đồ nội thất bàn ghế trong phòng, đồ không mang đi được, trong khoảng thời gian này cô ta đều muốn bán cho thanh niên trí thức mới.
Đám Diệc Thanh Thanh mua được xe đạp, ở trong mắt mọi người đều là người không thiếu tiền, cho nên không tìm bọn họ.
Vương Linh Linh và Lưu Xuân Hạnh đều bị cô ta tìm tới, mua một ít đồ.
Tuy cụ thể không biết chuyện cô ta trở về thành phố là làm thế nào, nhưng cô ta thường xuyên xin nghỉ không làm việc đến huyện thành, người nào cũng đoán ra là có liên quan tới chuyện về thành phố.
Diệc Thanh Thanh biết rõ chuyện này hơn chút, trong truyện gốc cũng có ghi lại.
Chu Diễm Hồng chán ghét Thang Lan dùng bề ngoài tìm kiếm trợ giúp từ chỗ người khác phái, thường ngày biểu hiện khá mạnh mẽ.
Nhưng chuyện cô ta trở về thành phố cũng là tìm quan hệ trên người người khác phái, cô ta tìm bạn trai ở huyện thành, điều kiện trong nhà rất tốt, cha mẹ xem như tương đối có quyền thế trong huyện thành.
Người đàn ông kia dùng suất trở về thành phố treo cô ta, đã xảy ra quan hệ với cô ta.
Nhưng trên thực tế người đàn ông kia là tên lừa đảo, chỉ chơi đùa cô ta, khi có danh sách trở về thành phố người này chạy mất.
Người cũng không tìm thấy, cô ta đến đại viện huyện ủy mà anh ta dẫn mình đến lần trước, căn bản không có người này.
Chuyện này cũng là Chu Diễm Hồng tự mình nổi lòng tham, trong sách viết người đàn ông kia bình thường, có thể xưng là xấu, nếu không phải vì chuyện có thể trở về thành phố, sao Chu Diễm Hồng có thể coi trọng người như vậy.
Chu Diễm Hồng đẩy xe vội vã rời đi, Diệc Thanh Thanh cũng nói mấy câu về cô ta sau đó không nói nữa.
Bát quái trong đầu Diệc Thanh Thanh chỉ có thể tự mình nghĩ, không thể giải thích nguồn gốc.
Không có gì để nói, cho nên cũng không có hứng thú nói chuyện.
Rất hi vọng có thể mượn thêm mấy ngày, lần trước vì có xe đạp giống mấy người bạn của mình, đúng là chảy nhiều máu, có thể kiếm được chút ít thì chút ít.
Cuộc sống không dễ dàng, Lai Lai thở dài.
Trong nhà cô ấy không cấp lực như Diệc Thanh Thanh, lại không giống Lý Mộng Tuyết không có trong nhà ủng hộ, cũng có nguồn kiếm tiền ở con đường không biết tên khác, nhưng không phải mình nên nghĩ cách kiếm tiền sao?
Cho dù là bạn có một số việc vẫn không thể hỏi, Tiền Lai Lai và Diệc Thanh Thanh học được tôn trọng bí mật của người khác, cho nên không nghĩ nhiều tình hình của Lý Mộng Tuyết không thích hợp cỡ nào.
Lý Mộng Tuyết tự biết mình nói sai, tình huống của Tiền Lai Lai không giống với cô ấy.