“Cô có tinh thần học tập này, sau này chắc chắn sẽ không bị người ta lừa gạt nữa!” Tiền Lai Lai vỗ bả vai cô ấy: “Cho dù bị lừa cũng không sợ, gọi các chị em!”
“Đúng vậy! Gọi chúng tôi! Tôi thường cảm thấy người tốt quá nhiều, cuộc sống quá nhàm chán một chút, vẫn là mấy chị em chúng ta cùng nhau hố người ta là sướng nhất!” Lý Mộng Tuyết cũng nói.
“Với dáng vẻ hùng hổ này của cô, người ta còn chưa tới gây sự, đã bị cô dọa chạy!” Diệc Thanh Thanh chột dạ nói.
Đồng chí Đại Kim Hoa cảm thấy cuộc sống nhàm chán hơn phân nửa đều do cô ban tặng!
Cánh hồ điệp nhỏ hơi run rẩy, trong nguyên thư không có chỗ nào không có cực phẩm xuất hiện, rời xa cuộc sống của đồng chí Đại Kim Hoa.
“Ha ha, bốn chúng ta, nhìn là biết không dễ bắt nạt!” Vương Linh Linh cười hì hì nói: “Chuyện mấy chúng ta có quan hệ tốt cả ký túc xá đều biết, giống như phòng ngủ của tôi không phải không có bạn học tính cách tương đối xấu xa, nhưng mà bọn họ không dám chơi xấu với tôi, chính là vì chúng ta là bốn chị em tốt, người nhiều chiếm ưu thế! Hơn nữa Mộng Tuyết dạy kỹ xảo sinh tồn trong phòng ngủ, cho nên tôi ở ký túc xá mới thoải mái như thế.”
“Cũng phải, mục tiêu của chúng ta quá lớn, cộng thêm đối tượng của chúng ta người càng nhiều, người khác không dám chọc vào chúng ta.” Lý Mộng Tuyết hơi tiếc hận nói.
“Cuộc sống yên bình không tốt ư?” Diệc Thanh Thanh bất đắc dĩ nói.
“Tôi hiểu được lời Mộng Tuyết nói, chính là loại cảm giác mấy chị em cùng nhau chiến đấu, nghĩ tới lại đặc biệt vui vẻ!” Tiền Lai Lai nói.
Vương Linh Linh gật đầu thật mạnh: “Đúng vậy! Giống như có đám chị em ở đây, chuyện gì cũng không sợ!”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Vì sao cô lại có ba chị em tốt hiếu chiến như thế?
Nếu là ở trước giải phóng, mấy bọn họ làm đội đặc công nữ đều không kỳ lạ, thời đại này có chút hạn chế phát huy của bọn họ.
“Khụ khụ, nói chuyện chính đi, là chị em tốt, hôm nay phải dạy mọi người kỹ xảo thuần phu!” Lý Mộng Tuyết liếc mắt nhìn bên phòng bếp, khẽ nheo mắt nói.
Chị em tốt hiếu học như vậy, cô ấy quá cảm động, cần phải dốc túi truyền thụ!
Vương Linh Linh nhanh chóng chuẩn bị sẵn ghi chép, viết xuống bốn chữ to “kỹ xảo thuần phu” trong trang mới nhất.
Viết xong mới hỏi: “Thuần phu là có ý gì?”
“Thuần chính là thuần phục, thuần dưỡng, phu chính là phu quân, cũng chính là đối tượng, ông xã!” Lý Mộng Tuyết giải thích.
“Qúa hình tượng!” Vương Linh Linh khen ngợi!
“Khụ, vừa rồi chúng ta giảng tới phải dưỡng đám đàn ông thành chủ động gánh vác một phần việc nhà ví dụ như ý thức nấu cơm, kế tiếp còn có một chuyện rất quan trọng chính là: Học cách đưa ra phản hồi vừa đủ, đáp một cách vòng vo đạt thành mục đích, đi bước một khiến người đàn ông dưỡng thành thói quen.
Ví dụ như cô hi vọng anh ta làm gì, một khi anh ta làm nhất định phải cho phản hồi vừa đủ, cổ vũ nhiều. Nếu anh ta làm chuyện cô không thích hay chán ghét, muốn thay đổi anh ta mà nói, cũng không cần vừa nói là cãi nhau với anh ta, phải dùng nước mắt của chúng ta, khiến bọn họ mềm lòng có hiệu quả hơn cãi thắng bọn họ.
Nếu cô đều đau lòng bọn họ vẫn không mềm lòng, vẫn cố chấp làm mà nói, cô không thể thay đổi anh ta, lại không chịu đựng được mà nói, thì có thể nhịn đau bỏ những thứ yêu thích tìm người kế tiếp!
Chúng ta có thể lớn mật yêu, nhưng nhất định phải càng yêu bản thân, như vậy không dễ dàng bị thương…”
Lý Mộng Tuyết thao thao bất tuyệt nói.
Có xác thật có đạo lý, có một số lời nói hiện giờ thì có chút không hợp lắm.
Tinh thần vô tư phụng hiến được tuyên truyền quá nhiều ở niên đại này, Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh nghe đều sửng sốt, giống như mở ra cánh cửa thế giới mới.
Diệc Thanh Thanh vẫn duy trì im lặng, ở phương diện tình yêu này, đồng chí Đại Kim Hoa giải thích dễ hiểu hơn cô.
Tình yêu ở niên đại này đa số đều là kết hôn sẽ là cả đời.
Nhưng không phải nói niên đại này có nhiều chân ái, hôn nhân đều càng mỹ mãn, mà là vô tư phụng hiến được tuyên dương quá nhiều, mọi người đều được giáo dục phải tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc, phải nhường nhịn phải phụng hiến.
Cho nên có rất ít người đột phá mọi thứ này, chỉ chịu đựng sống cả đời, cho nên thoạt nhìn xác suất ly hôn rất thấp.