Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 734 - Chương 734: Cho Phép Kinh Doanh

Unknown Chương 734: Cho phép kinh doanh

Diệc Thanh Thanh lắc đầu, đưa báo cho cô ấy.

Lý Mộng Tuyết thấy cô lắc đầu, thì thở dài trong lòng, cầm lấy báo xem, trên trang lớn nhất của tờ báo có dòng chữ “trung ương phê duyệt hồ sơ ‘cho phép kinh doanh hộ cá thể về kinh tế’ của cục công thương”.

“Đã tự do! Tự do mua bán rồi!” Tâm trạng tốt hơn, Lý Mộng Tuyết không khống chế được âm thanh kinh ngạc vui mừng của mình, không ít bạn học nhìn qua bàn bọn họ.

“Thật sao?” Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh vội vàng dán sát lại gần nhìn, ngay cả Trần Chí Hòa và Tạ Thế Diễn cũng không nhịn được đứng dậy xem tờ báo kia.

Tiền Lai Lai đọc tin tức quan trọng trên tờ báo:

“… Dựa theo nhu cầu thị trường, các địa phương sau khi được sự đồng ý của cơ quan quản lý doanh nghiệp quan có thể nhận một số sức lao động nhàn rỗi có hộ khẩu chính thức làm sửa chữa, phục vụ và thủ công nghiệp…”

Vương Linh Linh cũng khó nén nổi vui mừng: “Là thật! Chúng ta có thể khai trương!”

“Thời gian này vừa vặn rất tốt, hàng chúng ta tích trữ cũng tiện bán hơn!” Tiền Lai Lai cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Tiền Lai Lai, Vương Linh Linh và Lý Mộng Tuyết vui sướng ôm nhau nhảy nhót, Diệc Thanh Thanh đang vùi đầu ăn cơm giả vờ không cùng một bọn với bọn họ cũng bị ép gia nhập.

“Được rồi, được rồi, mọi người đều đang nhìn chúng ta kìa, các cô bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút!”

“Tiểu Kim Hoa cô giỏi lắm, cô không nói tôi còn không nhớ tới, vừa rồi cô gạt chúng tôi làm gì?” Lý Mộng Tuyết tức giận nói.

“À…” Diệc Thanh Thanh bị mắc kẹt một giây: “Không phải là chê trước khen sau à, có thể phóng đại vui sướng của các cô lên!”

Haizz, dù sao chính là đùa giỡn!

Lý Mộng Tuyết: “…”

Hôm nay cô ấy vui, không chấp nhặt với Tiểu Kim Hoa, tạm thời tha cho cô.

Co tin tức tốt, màn thầu ăn sáng nay đều ăn ngon hơn thường ngày.

Mấy người hẹn buổi chiều tan học xong, cùng đến trong tiệm nói chuyện, sau đó mới vội vàng đi học.

Tờ báo của Diệc Thanh Thanh cũng bị đồng chí Đại Kim Hoa nắm chặt trong tay mang đi.

Diệc Thanh Thanh lắc đầu, thật tốt!

Đám rau hẹ nhỏ sắp bắt đầu kiếm tiền cho cô!

Buổi chiều tan học xong, mấy người đều dùng tốc độ nhanh nhất hội hợp, sau đó cùng ngồi xe đến phố Kim Mã.

Tiền Đa Đa cũng mỗi ngày đều chú ý tới tin tức trên báo, hôm nay nhìn thấy báo xong, thì biết buổi tối bọn họ chắc chắn sẽ tới.

Cho dù ngày mai không phải chủ nhật, e rằng bọn họ đều không nhịn được tới đây.

Cho nên Tiền Đa Đa bắt đầu nấu cơm trước, tuy tay nghề của cô ấy không tốt như Diệc Thanh Thanh, nhưng cũng nấu cơm trên trục hoành cơm nhà bình thường.

Nấu cơm sớm một chút, bọn họ tới là có thể ăn, chương trình học của bọn họ rất nhiều, quá vất vả.

Đám Diệc Thanh Thanh vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm.

“Chị Đa Đa! Thơm quá!” Diệc Thanh Thanh khịt mũi, vẻ mặt hạnh phúc.

Không có chuyện gì tốt đẹp hơn chuyện có cơm ăn ngay.

Tuy cô thích đồ ăn ngon, nhưng cũng không kén ăn.

Lý Mộng Tuyết đi lên moah moah với Tiền Đa Đa một cái: “Chị Đa Đa, có chị ở đây thật tốt!”

“Ùng ục…” Vương Linh Linh sờ bụng.

“Ha ha, hôm nay chị vừa thấy tờ báo, thì biết buổi tối các em sẽ tới, nhanh rửa tay ăn cơm đi, đều đã nấu xong!” Tiền Đa Đa nhìn hai ba bốn em gái làm nũng, vô cùng thỏa mãn.

Có người chị nào không thích em gái thơm tho mềm mại còn nói ngọt chứ?

Trên bàn cơm, bọn họ vừa ăn vừa bàn bạc chuyện mở cửa hàng quần áo.

“Hai ngày này chị sẽ đến cục công thương hỏi thăm chuyện cho phép kinh doanh làm sao bây giờ, mau chóng xử lý xong chuyện này.” Tiền Đa Đa nói.

“Cuối tuần sau thi cuối kỳ, hay là chúng ta định thời gian khai trương vào thi xong đi, khi đo chúng em đều có thời gian có thể tới giúp đỡ.” Vương Linh Linh nói.

“Được, đồ của chúng ta đều chuẩn bị xong xuôi, sửa sang lại một chút, sau khi lấy được giấy phép kinh doanh thì có thể khai trương.” Lý Mộng Tuyết gật đầu: “Định vào ngày lấy thành tích đi! Ngày 15 tháng 1 đi!”

“Hay là 16 tháng 1 đi, hôm đấy khai trương.” Vân Cô Viễn hiếm khi mở miệng nói chuyện.

“Vì sao?” Những người khác đều nhìn về phía anh.

“Tôi lật xem lịch pháp còn có hoàng lịch.” Vân Cô Viễn nói.

Lý Mộng Tuyết không cảm thấy có gì, làm kinh doanh vẫn nên xem chút vận may huyền học:

“Vậy ngày 16 tháng 1 đi!”

 


Bình Luận (0)
Comment