Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 149

Nhưng cô không thể nói ra sự thật, nói ra rồi, Mạnh Thanh Thanh phải chịu đả kích lớn thế nào đây? Mạnh Thanh Thanh đối xử với đứa trẻ tự mình sinh ra cực kỳ tốt, nếu như để bà ta biết đứa bé mình cực khổ nuôi nấng bao năm như thế là đồ ăn cháo đá bát, bà ta chịu đựng được sao?

Còn về Lý An An có tham gia thi đại học hay không, Lý Trình Trình không chắc lắm, điểm này chứa thành phần đánh cược trong đó, nhưng Lý Trình Trình cảm thấy Lý An An là người không có lợi thì không làm, có lẽ cô ta sẽ không buông tha cơ hội thi đại học này.

Bởi vì nếu thi đỗ cũng có thể làm danh tiếng của cô ta ở nhà họ Trình và nhà họ Quý thuộc thành phố Thịnh Hòa tăng lên, có lẽ cô ta muốn quay về thử một lần, cô ta cũng không muốn những gia tộc lớn ở thành phố Thịnh Hòa cảm thấy cháu gái nhỏ nhà họ Quý vừa tìm lại được là đồ mù chữ không được đi học!

Mạnh Thanh Thanh gật đầu: "Trình Trình, cảm ơn cháu."

Lý Trình Trình gật đầu với bà ta rồi rời đi, không để ý thấy bà ta muốn nói lại thôi, cô đồng ý thu mua rau dại của Mạnh Thanh Thanh đã là sự nhượng bộ lớn nhất cô có thể làm rồi, đừng dùng ơn nuôi dưỡng ra làm đạo đức ràng buộc cô, bởi vì cô cắt đứt quan hệ với nhà họ Lý từ lâu rồi, cô không tuyệt tình với Mạnh Thanh Thanh là vì cô nhân từ.

Lý An An mà Lý Trình Trình và Mạnh Thanh Thanh vừa thảo luận giờ đây đang ngồi trong nhà của Trình Tuyết Chí: "Ông cậu cả, cháu sắp tham gia thi đại học rồi, ông có thể nhờ bà nội cháu dẫn người đưa cháu về thôn An Cư không ạ?"

Thực ra cô ta muốn Trình Tuyết Dương phái người lái xe đưa cô ta về thôn An Cư, đưa cô ta tới trường Trung học Thần Quang bởi vì cô ta muốn huênh hoang trước mặt mọi người, cũng muốn để mọi người biết cô ta không còn là thôn nữ dưới quê nữa mà là cô chủ lớn trong thành phố.

Trình Tuyết Chí đứng dậy gọi điện thoại cho Trình Tuyết Dương, một lúc sau mới quay về nói: "Bà nội cháu nói thi đại học là chuyện quan trọng, ngày mai bà ấy sẽ phái người đưa cháu về, bây giờ cháu mau về thu dọn hành lý của mình đi."

"Vâng ạ, làm phiền ông cậu cả rồi." Lý An An hối hận muốn chết, lúc đầu tại sao lại muốn chuyển ra khỏi nhà ông cậu cả, bây giờ muốn ở cũng không được nữa, hơn nữa bà nội ruột Trình Tuyết Dương của cô ta cũng luôn né tránh cô ta, từ sau bữa tiệc nhận thân ngày đó, cô ta không gặp được người thân nào của mình nữa, đều là Vệ Phi ở cạnh cô ta, nếu không cô ta cũng không biết sẽ nhàm chán đến mức nào.

Hơn nữa nhà họ Quý cũng không cho cô ta sinh hoạt phí, tiền có đều do cô ta bán những quà gặp mặt kia đổi lại để duy trì mức sống trên trời của cô ta.

Cô ta thực sự không biết tại sao nhà họ Trình và nhà họ Quý lại đối xử với cô ta như thế, rõ ràng cô ta là cháu gái nhỏ nhà họ Quý, cô ta vừa quay lại, lẽ nào không nên bù đắp cho cô ta tử tế sao, không nên đối xử với cô ta tốt hơn sao?

Kết quả thế mà lại đối xử với cô ta thế này, không cho cô ta ở nhà, để một mình cô ta sống trong căn nhà dân bình thường, cũng không cho cô ta sinh hoạt phí, lẽ nào họ quên mất sự tồn tại của cô ta rồi sao?

Lý An An không tình nguyện rời khỏi nhà Trình Tuyết Chí, cô ta mất hứng đá viên sỏi vệ đường, về nơi ở, nhìn thấy Vệ Phi đứng ngoài cửa, Lý An An uể oải nói: "Tôi sắp phải tham gia thi đại học rồi nên ngày mai tôi quay về."

"Về đâu?" Vệ Phi vội hỏi.

Nếu như Lý An An đi, hắn còn dỗ Lý An An thế nào được?

Vậy khoảng cách của hắn tới người đẹp và giàu có càng ngày càng xa thêm phải không?

"Vậy sau này tôi còn có thể tới tìm cô không?" Vệ Phi vội hỏi thêm một câu.

"Trường Trung học Thần Quang thị trấn Thần Quang, huyện Dương Chi, trường chúng tôi rất dễ tìm." Lý An An nói.

 

Vệ Phi vội gật đầu: "Được rồi, vậy cô chủ An An về trước, đợi tôi sắp xếp xong chuyện bên này, tôi sẽ đi tìm cô chủ An An, qua đó ở cạnh cô cũng được rồi, đến lúc đó tôi giặt quần áo, nấu cơm, hầu hạ cho cô chủ An An, cô chủ An An chỉ cần học hành thật tốt là được."

Nghe đến đây, Lý An An xấu hổ không thôi, hai má đỏ hây hây, Vệ Phi thấy vẻ mặt cô ta như thế, trong lòng cũng cực kỳ đắc ý, xem ra không bao lâu nữa, hắn có thể làm cháu rể nhà họ Quý rồi.

Sáng sớm hôm sau, quả nhiên một chiếc xe hơi nhỏ đậu ngoài cửa nhà Lý An An, Lý An An xách hành lý ra khỏi sân, nhìn thấy nhiều người đứng vây quanh chiếc xe, trong lòng cô ta kiêu ngạo biết mấy.

Chiếc xe này tới đón cô ta đó!

Lý An An ngồi lên xe, xuyên qua cửa kính, cô ta nhìn thấy Vệ Phi đứng trong góc, trong lòng cô ta dâng lên chút không nỡ, mấy ngày nay thực sự cảm ơn hắn bầu bạn, nếu không cô ta thực sự sẽ suy sụp mất.

Lý An An giơ tay, nhẹ nhàng vẫy tay với Vệ Phi, mặc dù người khác không biết cô ta đang làm gì nhưng Vệ Phi biết.

Vệ Phi cũng gật đầu với Lý An An, dùng khẩu hình nói hai chữ "đợi tôi".

Lý An An gật đầu.

Sau đó chiếc xe hơi nhỏ khởi động, nhanh chóng lên đường, Lý An An nhìn quang cảnh dọc đường không ngừng lùi về sau, khóe miệng ngoác đến tận mang tai, đợi thi đại học xong, cô ta sẽ lập tức qua đây, tin rằng lúc đó Trình Tuyết Dương sẽ sắp xếp công việc cho cô ta.

Bởi vì khi ấy cô ta đã có bằng tốt nghiệp trung học rồi, dù cho có thi đỗ đại học hay không thì đều có thể làm việc, không thi đỗ thì cứ thế mà làm việc thôi, nếu mà thi đỗ thì có thể làm một khoảng thời gian, đợi đến khi đến trường báo danh thì thôi không làm nữa, báo danh là được rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đợi xe chính thức vào đường lớn, Lý An An nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tới thị trấn Thần Quang, trời cũng tối rồi, cứ vậy vào thôn sẽ không gây ra tiếng vang lớn, vì thế Lý An An và tài xế thuê hai phòng trong nhà khách để ở một đêm, sáng hôm sau mới về thôn An Cư.

Quả nhiên xe hơi vừa vào thôn đã gây ra tiếng vang lớn.

Khi xe hơi dừng trước của nhà họ Lý, thấy Lý An An từ trên xe bước xuống, những người ban đầu cảm thấy ra tay với Lý Trình Trình muộn đều thầm quyết định, nhất định phải sớm ra tay, không thể để Lý An An gả cho người khác.

"An An, con là..." Mạnh Thanh Thanh nhìn thấy Lý An An từ xe hơi bước xuống, hơn nữa còn thay đổi hoàn toàn thì kinh ngạc vô cùng.

"Mẹ." Lý An An kích động kéo Mạnh Thanh Thanh ra một bên, giải thích với bà ta chuyện bây giờ cô ta đã là cháu gái nhà họ Quý, Mạnh Thanh Thanh nghe thế thì biết nhận nhầm rồi bởi vì Lý An An là do đích thân bà ta sinh ra, đứa bé mà Lý Minh Sơn bế là Lý Trình Trình.

Nhưng Mạnh Thanh Thanh không nói sự thật cho Lý An An biết bởi vì Lý An An là con cháu nhà họ Lý, kế thừa hoàn toàn tật xấu của nhà này, từ chuyện cô ta can thiệp cướp mất chồng chưa cưới của Lý Trình Trình là có thể nhìn ra được.

Nếu như nói với cô ta Lý Trình Trình mới thực sự là cháu gái nhà họ Quý, với cái tính nết kia của cô ta, cô ta không xé Lý Trình Trình ra sao?

Thế là Mạnh Thanh Thanh thì thầm nói: "An An, chuyện này hai mẹ con ta biết là được rồi, đừng để người khác biết nữa, càng không được để ba và bà nội con biết, nếu không họ sẽ buồn bã, thất vọng biết mấy? Nuôi con hơn hai mươi năm, kết quả bây giờ con bị người khác đòi đi, trong lòng họ dễ chịu nổi sao? Con nói xem mẹ nói có đúng không? Bà nội lớn tuổi rồi, nếu bị chọc tức phát bệnh, bản thân con có thể gánh được trách nhiệm lớn thế không?"

 
Bình Luận (0)
Comment