Bạch lão tam lắc đầu: "Em cũng không biết năm nào mới có thể về quê dưỡng già được, xây sớm như thế đến lúc đấy còn chưa kịp ở đã đổ vỡ rồi, đợi đến lúc nào trở về thì xây thôi, mọi người giữ đất cho em là được." Sau đó Bạch lão tam kinh ngạc mở to mắt: "Anh hai, anh kiếm đâu ra nhiều tiền như thế để xây nhà tầng vậy? Xây nhà tầng cũng phải tốn hơn một nghìn tệ đúng không?"
Bạch lão tam không ở nhà nên đối với giá cả các loại cũng không biết rõ lắm, nhưng cậu biết xây nhà tầng không phải là chuyện đơn giản.
"Anh cả và chị dâu bán hải sản khô, một ngày có thể kiếm từ một trăm đến một trăm rưỡi đấy, đừng nói nhà tầng, kể cả biệt thự anh cũng có thể xây được đấy nhé!" Bạch lão nhị vỗ xe đạp mới tinh bên cạnh khoe khoang: "Nhìn xem đây là cái gì, tất cả đều là do đi theo anh cả chị dâu kiếm tiền, trong thôn nhà nào có can đảm thì bây giờ đều có vài nghìn tệ tiền tiết kiệm rồi."
Những người can đảm lấy hơn một nghìn cân hàng ở chỗ Lý Trình Trình thì lúc bán xong cũng kiếm luôn được năm trăm, nếu bán xong trong một ngày thì một ngày kiếm được năm trăm, mười ngày là năm nghìn rồi, thật sự quá nhiều.
Bạch lão tam sửng sốt, không ngờ Lý Trình Trình thông minh như thế, chỉ vì cậu gửi về chút hải sản khô mà bắt đầu làm được việc kinh doanh lớn như thế, hơn nữa còn cho cả mọi người trong thôn cùng làm, việc làm này thật sự khiến cho người ta khâm phục.
"Chị dâu rất thông minh, em phải nghe lời chị ấy nói, đừng có cãi lại chị ấy thì sau này nhất định sẽ không kém." Bạch lão nhị dặn dò, còn đồ ngốc Bạch San San kia, nhất định phải chống lại chị dâu, nếu không chị dâu kiếm được tiền có thể không dẫn theo nó à?
Làm với chị dâu mấy tháng thôi mà có thể trở thành nhà có tiền vạn rồi.
"Em ba trước tiên đến nhà của anh nghỉ ngơi đi, nhà của em còn chưa dọn dẹp gì." Bạch lão nhị nhắc nhở nói.
Bạch lão tam lắc đầu: "Cũng không vội, chúng ta đến nhà anh cả trước đi!"
"Được." Bạch lão nhị gật đầu.
Sau đó hai người cùng đi đến nhà Bạch Đại Sơn, nhìn thấy Trương Quế Phân nhà bên cạnh sau khi thấy mình thì trốn luôn vào trong phòng, Bạch lão tam hơi kinh ngạc: "Anh hai, sao Trương Quế Phân nhìn thấy em giống như chuột thấy mèo vậy, cô ta sợ em đến vậy à?"
Bạch lão nhị kể lại chuyện trước đây Liễu Lệ Hoa dùng chính con của mình để hãm hại Bạch Đại Sơn cho Bạch lão tam, Trương Quế Phân chắc chắn biết mưu kế hãm hại Bạch Đại Sơn của con gái nên bây giờ gặp Bạch lão tam thì sợ bị trả thù chứ sao.
"Hơn nữa con trai cả của Liễu Lệ Hoa và Lưu Đại Tráng mới mười tuổi mà đã biết ra tay đánh chị dâu, nếu không phải anh cả phát hiện kịp thời có khi chị dâu cũng bị thương rồi, đúng là loại người gì thì sinh ra con như vậy, những người xấu như thế thì sinh con ra tốt được đến đâu." Bạch lão nhị nói rồi tặc lưỡi lắc đầu,
Sau này cậu ta đi tìm vợ cũng không nhìn bề ngoài hay dáng người mà chỉ nhìn nhân phẩm và nội tâm thôi, một cô gái xinh đẹp nhưng nhân phẩm không tốt, lòng dạ ác độc thì nhất định cậu ta sẽ không lấy, nếu không về sau sinh con cũng giống như mẹ nó.
Còn chưa đến nhà Bạch Đại Sơn, Bạch lão tam đã thấy nhà cách vách đang xây, nhìn dáng vẻ rất lớn, nhà này xây xong diện tích lớn ở cũng rộng rãi.
"Anh hai, việc anh kiếm được tiền và xây nhà trước mắt đừng nói cho San San, nếu không nó làm cho anh sống không được yên đâu, chờ nhà xây xong anh dọn đến đây ở, chỗ này cách nhà anh cả với chị dâu gần hơn, còn nhà cũ để lại cho San San thi thoảng anh đi qua nhìn một chút là được." Sợ anh hai tốt bụng, Bạch lão tam không thể không dặn dò trước.
Bạch lão nhị gật đầu: "Anh biết, anh cũng muốn sống những ngày tháng yên ổn."
Bạch lão nhị đưa tay gõ cửa, Lý Trình Trình ra mở cửa, lúc nhìn thấy họ còn hơi kinh ngạc: "Chú hai, chú ba, mà chú ba sao lại trở về đây?"
"Em nghỉ phép." Bạch lão tam gật đầu.
Lý Trình Trình gật đầu: "Mau vào nhà đi, giờ bên trong nhà hơi bừa bộn, hai người đừng để ý nhé!"
Vì mọi người mới đến đây nhập hàng cho nên trong nhà bây giờ loạn thành đoàn, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn còn chưa kịp dọn dẹp.
Bạch lão nhị và Bạch lão tam đã cùng nhau đến, sân nhà được Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn cải tạo thành một khu vườn rất ấm áp, làm cho người ta không thể rời mắt đi.
"Chị cả, em muốn cảm ơn chị." Bạch lão tam tự nhiên nói.
Lý Trình Trình hơi kinh ngạc: "Tại sao lại cảm ơn chị vậy?"
"Vì chị đã giúp rất nhiều người dân trong thôn chúng ta cải thiện chất lượng sinh hoạt." Không cần biết là cái gì, ở chỗ sản xuất ra thì giá cả đều rất rẻ, hơn nữa mọi người đều làm sản phẩm giống nhau tạo thành dư thừa sản phẩm, căn bản là không bán ra được nhiều như thế.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên cách làm của Lý Trình Trình, có thể nói đã giúp rất nhiều người giải quyết được vấn đề sản phẩm dư thừa, ví dụ như hoa quả, nếu không kịp thời thu hoạch thì khi chín rơi xuống đất sẽ rất đáng tiếc, bây giờ có Lý Trình Trình nhận thầu việc này, mọi người không cần lo lắng nơi tiêu thụ nữa, chỉ cần chăm sóc tốt vườn trái cây là được.
"Cảm ơn chị làm gì? Chị cũng chỉ vì kiếm tiền thôi, bây giờ chị là cá thể tự kinh doanh rồi." Lý Trình Trình trong lòng cũng có chút tự hào, bây giờ một tháng cô có thế lấy được mười bốn mười lăm đợt hàng, mỗi đợt hàng có thể kiếm từ mười sáu vạn đến mười tám vạn, nói cách khác bây giờ mỗi tháng cô có thể kiếm được gần ba trăm vạn luôn đấy.
Ban đầu Lý Trình Trình chỉ muốn đạt được tự chủ tài chính càng sớm càng tốt, sớm được lười biếng chỉ cần nằm không cần làm, nhưng bây giờ cô có nhiều học sinh tiểu học cần giúp đỡ như vậy, có nhiều học sinh trung học kỹ thuật cần được tài trợ cho nên cô không muốn ngừng việc kiếm tiền lại.
Cô muốn kiếm được nhiều tiền hơn nữa để có thể trả ơn xã hội, trả ơn đất nước.
Đời trước cô là một kẻ vô danh tiểu tốt, cả đời này cô muốn ghi tên vào sử sách.
Bạch Đại Sơn thấy Bạch lão tam đã quay về thì ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi nhiều, anh dừng tay làm việc, đi đến phòng bếp cầm phích nước nóng ra, rót cho mỗi người một cốc trà hoa cúc: "Trà hoa cúc này là anh và Trình Trình cùng lên núi hái rồi phơi khô, hai đứa uống thử xem."
Bạch lão tam gật đầu: "Vâng."
Thấy anh cả và chị dâu bây giờ có thể xây dựng được sự nghiệp lớn như vậy ở trong thôn, hơn nữa cuộc sống trôi qua tốt như thế, Bạch lão tam trong lòng rất ngưỡng mộ, chẳng qua công việc của cậu có tính nguy hiểm quá cao, có khả năng một lần nào đó ra ngoài không về được nữa, tìm vợ cũng sợ người ta thất vọng cho nên bây giờ cậu không có ý muốn tìm ai để tìm hiểu cả.
Bạch lão tam nhìn về phía Bạch lão nhị: "Anh hai, qua mấy tháng nữa là anh được hai mươi tám tuổi rồi đúng không? Anh cả lúc kết hôn là hai mươi tám tuổi, anh có thể lấy được vợ khi hai mươi tám tuổi chứ?"
"Anh hai, anh đã nhìn trúng được cô gái nào chưa?" Nếu anh ấy đã để ý ai rồi thì người khác không giới thiệu mối nào cho anh nữa.
Bạch lão nhị lắc đầu.
Bạch lão tam nhìn Lý Trình Trình: "Chị dâu tiếp xúc với nhiều người, ai đáng tin hay không đáng tin chắc chắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết được, nếu không chị dâu giới thiệu cho anh ấy một người đi! Để tự anh ấy tìm có khi còn bị người ta lừa."
"Em hai, em muốn tìm người như thế nào?" Lý Trình Trình tò mò hỏi: "Đối với mặt mũi, dáng người em có yêu cầu gì không?"
Bạch lão nhị lắc đầu: "Đối với phương diện này em không có yêu cầu gì, nhưng nhân phẩm nhất định phải tốt, lòng dạ không thể xấu."