Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 365

"Tiểu Chu à, hôm nay chúng tôi tới tìm cậu là muốn hỏi xem sao nhà cậu lại không có đạo đức như thế, đã có bệnh tim bẩm sinh rồi, tại sao lại còn muốn cưới vợ sinh con? Hại cháu ngoại nhà chúng tôi cũng có bệnh tim bẩm sinh, sao nhà cậu lại không có lương tâm thế hả? Lúc đầu cậu cưới Dĩ Đồng nhà chúng tôi, tại sao lại giấu nhẹm chuyện này đi, nếu cậu ăn nói thành thật, chắc chắn chúng tôi sẽ không đẩy Dĩ Đồng vào hố lửa, bây giờ hại cả cháu ngoại tôi, nó mới một tuổi đã bị bệnh tim rồi, có thể trưởng thành hay không còn chưa biết."

Cha Hoàng ra tay trước chiếm lợi, mẹ Chu Phi Dực vẫn luôn lấy lý do sức khỏe không tốt để trốn không làm việc, chuyện gì cũng bắt Hoàng Dĩ Đồng làm, bây giờ có thể đẩy trách nhiệm lên người bà ta rồi.

Chu Phi Dực vội phủ nhận: "Nhà chúng con không ai bị bệnh tim cả!"

"Không phải là nhà các người thì là nhà chúng tôi chắc? Lúc con gái cậu kiểm tra ra bị mắc bệnh tim, tất cả người nhà họ Hoàng bọn tôi đều đi kiểm tra rồi, không ai bị bệnh tim bẩm sinh hết, nếu đã không phải là do nhà họ Hoàng chúng tôi thì chắc chắn là nhà họ Chu các người, nếu như mẹ cậu không bị mắc bệnh tim bẩm sinh thì sao có thể ốm đau liên miên, chuyện gì cũng giao cho Hoàng Dĩ Đồng nhà tôi làm? Trước kia lúc còn con gái, Dĩ Đồng nhà chúng tôi chưa từng chịu khổ nhiều như thế, không ngờ tới gả đến nhà các người xong lại phải chịu khổ đến vậy..."

Cậu mợ phía sau cũng giận đùng đùng: "Nói với nó nhiều lời như thế làm gì? Trực tiếp kéo nó tới bệnh viện tỉnh để nộp tiền, nó là cha ruột của đứa bé, lẽ nào còn muốn trốn tránh trách nhiệm sao? Có bản lĩnh thì lúc đầu đừng cưới Hoàng Dĩ Đồng, đừng sinh con nữa, như thế Dĩ Đồng cũng không phải chịu khổ, con cái cũng không phải đau đớn đến vậy."

Mà mợ ở ngoài cũng gào lên: "Người nhà họ Chu này đúng là vô nhân đạo, trong nhà có người bị bệnh tim bẩm sinh mà còn đòi cưới vợ sinh con, hại đứa bé trực tiếp bị di truyền, có trưởng thành được hay không còn chưa chắc chắn, nhưng Chu Phi Dực làm cha mà tới bây giờ cũng không đi thăm, mọi người nói xem lòng dạ nhà này có ác độc quá không..."

Mẹ Chu từ trong phòng đi ra, giận dữ phản bác: "Các người ăn nói lung tung gì thế? Nhà chúng tôi không ai bị bệnh tim bẩm sinh, các người đừng có ngậm m.á.u phun người."

"Thế ai nói "Hôm nay mẹ không khỏe, chuyện trong nhà con làm hết đi?","Hôm nay mẹ không khỏe, mẹ phải đến bệnh viện kiểm tra, con đưa mẹ tiền đi", ... Những lời này ai nói hả? Lúc Dĩ Đồng nhà chúng tôi mang thai, có phải bà đi nằm viện không? Tôi thấy cái người bị bệnh tim bẩm sinh là bà đấy, bà là đồ không có lương tâm, truyền lại bệnh tim cho cháu gái mình, bà không c.h.ế.t tử tế đâu, nếu như cháu ngoại tôi có mệnh hệ gì, người làm bà nội như bà tội không thể tha..." Mẹ Hoàng tức giận nói.

Thế mà dám chê con gái bà ta sinh ra con gái, vậy họ cũng chê mẹ Chu này không thể làm cái này cũng chẳng thể làm cái kia, liên lụy đến hai vợ chồng.

Có điều sắp không liên lụy được nữa rồi.

Hai người bà Hoàng với cậu Hoàng Dĩ Đồng kéo Chu Phi Dực ra ngoài: "Đi, cậu theo chúng tôi đi nộp viện phí, nếu không có tiền, chúng tôi xem cậu làm việc kiếm tiền, đến khi nào cậu kiếm đủ tiền trả viện phí cho đứa bé mới thôi."

"Nó không phải con gái tôi, tôi không có con gái, tôi còn chưa có con." Chu Phi Dực gào lên, muốn có con là chuyện cực kỳ dễ dàng, anh ta chỉ cần thêm chút thời gian nữa là được.

 

 

Vì thế sao anh ta phải lãng phí thời gian trên người đứa con của Hoàng Dĩ Đồng?

Có số tiền đó, chi bằng anh ta giữ lại để cuộc sống tốt đẹp hơn chút không được sao?

"Chu Phi Dực, cậu có ý gì? Ý của cậu là đứa bé mà Dĩ Đồng nhà tôi sinh ra không phải con cậu? Cậu không muốn nhận đứa con gái này có đúng không? Chu Phi Dực, tôi thực sự chưa thấy ai không có lương tâm như cậu." Cha Hoàng tức giận đẩy Chu Phi Dực ngã xuống đất, sau đó tay đ.ấ.m chân đá, Chu Phi Dực nằm lăn ra ôm đầu, luôn mồm cầu cứu, mẹ Chu muốn tới giúp Chu Phi Dực nhưng lại bị mẹ Hoàng cản lại.

"Chu Phi Dực, nếu cậu đã không nhận đứa con này, được thôi, cậu viết giấy đảm bảo, đảm bảo đứa bé này không có quan hệ gì với cậu, sau này chúng tôi không tìm nhà họ Chu các người đòi viện phí nữa nhưng sau này nếu như các người sinh con ra có c.h.ế.t hay tàn tật, nhà họ Chu các người cũng đừng tới tìm chúng tôi." Cha Hoàng nói xong liếc nhìn người mới của Chu Phi Dực bằng ánh mắt đầy ẩn ý, ông ta ác độc nói: "Tôi nguyền rủa các người sau này sinh con ra không có hậu môn hoặc là bị bại não, cả đời này cũng không chữa được."

Mặc dù không nói rõ ra nhưng câu nói này đã chứng tỏ người nhà họ Hoàng đều biết Chu Phi Dực chưa ly hôn đã tìm người mới.

Nếu như ly hôn rồi tái hôn, chắc chắn người nhà họ Hoàng sẽ không nói gì nhưng người nhà họ Chu muốn ép người nhà họ Hoàng nói ra trước, sau đó bắt họ bồi thường, nghĩ hay lắm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cuối cùng người nhà họ Hoàng thành công lấy được giấy đảm bảo của Chu Phi Dực, sau đó cũng hủy danh tiếng của nhà họ Chu, người nhà họ Chu thấy Chu Phi Dực và người phụ nữ khác thành đôi, tưởng rằng Chu Phi Dực và Hoàng Dĩ Đồng ly hôn xong mới đi tìm người, bây giờ họ mới biết hóa ra vì đứa bé bị bệnh, Chu Phi Dực không cần nữa nên mới tìm người khác.

Mặc dù mọi người đều biết sự thật có sai sót nhưng nhà họ Hoàng cố ý muốn tạo ra hiểu lầm này.

Ai bảo Chu Phi Dực tham lam muốn rắn nuốt voi, rõ ràng bản thân ngoại tình, còn muốn đợi Hoàng Dĩ Đồng nhắc tới ly hôn trước, nếu anh ta đã dám làm lỡ dở thời gian của Hoàng Dĩ Đồng, vậy đừng trách họ không khách sáo nữa.

Về đến nhà, cha Hoàng giao giấy Chu Phi Dực viết cho Hoàng Dĩ Đồng, vui vẻ nói: "Dĩ Đồng, chúng ta thay con lấy giấy đảm bảo do chính tay Chu Phi Dực viết rồi, sau này mặc kệ đứa bé c.h.ế.t hay bệnh, nó cũng sẽ không tới đòi Mộng Đào của con."

Hoàng Dĩ Đồng lấy giấy đảm bảo, nhìn bên trên còn đóng con dấu của thôn, cô ta mới cười yên lòng.

Mẹ Hoàng lo lắng nói: "Mọi người có biết Sử Long không? Nghe người già trong thôn nói năm đó vì để làm con rể môn đăng hộ đối với gái phố, lúc ông ta ly hôn với Vương Tú Anh đã làm giấy đảm bảo các kiểu, đảm bảo sẽ không làm phiền bà ta, ... Nhưng sau này con cháu mặc kệ ông ta, không phải ông ta vẫn về làm phiền Vương Tú Anh sao? Chu Phi Dực là đồ chó má không có lương tâm, sau này nếu con cái mặc kệ cậu ta, cậu ta nhất định sẽ tới cướp Mộng Đào, chúng ta còn phải nghĩ cách tốt hơn mới được, dứt khoát đẩy cậu ta vào ngục đi! Không phải cậu ta thích cô gái kia sao? Vậy để họ cùng vào ngục sống ngày tháng tốt lành! Tôi xem lúc ra ngoài, người phụ nữ kia còn thèm cậu ta nữa không."

Nghĩ đến Sử Long nói lời nuốt lời, Hoàng Dĩ Đồng thực sự hơi lo lắng, cô ta sợ bản thân vất vả khổ cực nuôi con gái lớn, sau đó nhà họ Chu vì muốn có cuộc sống tốt lành mà tới cướp con gái của cô ta.

 
Bình Luận (0)
Comment