Nhưng bây giờ Lý Trình Trình không phải là cháu gái của Lý Minh Sơn, đương nhiên cũng không phải em họ của anh ta, như vậy anh ta có thể dùng cách khác để có được tiền tài. Không, là có được Lý Trình Trình, chỉ cần có được Lý Trình Trình thì anh ta có thể lấy được tiền tài đằng sau Lý Trình Trình.
Tất nhiên, anh ta chắc chắn không thể tự mình tách rời Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn ra, vì vậy anh ta không ngừng tẩy não Trịnh Khải Trân, nói rằng chỉ cần cô ta có thể tách Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn ra thì cô ta sẽ cưới Bạch Đại Sơn và để Lý Trình Trình kết hôn với mình. Vậy thì mọi thứ thuộc về Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình đều thuộc về hai anh em, bằng cách này, họ sẽ trở thành những người giàu nhất thôn An Cư, và có khi là những người giàu nhất toàn bộ thị trấn Thần Quang cũng nên!
Một hai lần, Trịnh Khải Trân không hề động lòng, nhưng rất nhiều lần, đặc biệt là khi cô ta nhìn thấy mỗi ngày Lý Trình Trình đều ăn mặc rất đẹp. Rõ ràng là đã sinh con rồi mà còn xinh đẹp như thiếu nữ, lại có hai bảo mẫu hầu hạ, cuộc sống còn tốt hơn so với vợ của nhà giàu khác. Vì thế cô ta thấy động lòng và đồng ý với lời đề nghị của Trịnh Khải Trạch, cô ta muốn thay thế Lý Trình Trình và trở thành vợ của Bạch Đại Sơn.
Làm mẹ kế thì có làm sao, miễn sao có tiền là được.
Sau bữa tiệc sinh nhật một tuổi, Trịnh Khải Trân lặng lẽ quan sát Lý Trình Trình cho Trịnh Khải Trạch. Chỉ cần Lý Trình Trình có động thái gì sẽ ngay lập tức nói với Trịnh Khải Trạch. Cô ta tin rằng chỉ cần hai anh em đồng tâm hiệp lực sẽ có thể có được khối tài sản khổng lồ này.
Nhìn thấy Bạch Đại Sơn đi tới ruộng rau của mình, Trịnh Khải Trân cẩn thận bước tới chỗ Bạch Đại Sơn, vẻ mặt thẹn thùng nhìn anh: "Đồng chí ơi, anh có cần giúp đỡ gì ở đây không?"
"Tránh xa tôi ra." Bạch Đại Sơn ngẩng đầu nhìn thấy một cô gái có khuôn mặt đang thẹn thùng: "Rõ ràng sinh ra xấu vô cùng, nhưng cố tình làm ra vẻ tự mình thấy xinh đẹp, không sợ người khác đem bữa sáng cũng nôn ra ngoài mất à."
"Nếu mấy người ở trong thôn chúng tôi quậy phá, tôi không ngại để cho vợ của tôi gây áp lực cho thôn đuổi các người đi, uy tín của vợ tôi so với tưởng tượng của mấy người lớn hơn rất nhiều đấy." Thậm chí Bạch Đại Sơn còn không hái đầu bí ngô đã quay người và rời đi luôn.
Khi anh nghèo thì không ai đến gần anh, thậm chí không ai để ý đến gia đình anh.
Bây giờ trong nhà có tiền rồi thì những người này không để ý tới vợ con của anh mà lại đến trước mặt anh lượn lờ. Những kẻ muốn phá hoại gia đình người khác này thật là ác độc, đáng phải chặt thành từng mảnh.
Bạch Đại Sơn sẽ không bao giờ cho rằng một người phụ nữ đến gần anh là muốn làm bạn với anh.
Bạch Đại Sơn đi tới cửa nhà, nhìn thấy Trịnh Khải Trạch đang quay người rời đi, trong mắt hiện lên một tia đen tối, hai anh em nhà này muốn làm gì? Một người lượn lờ trước mặt anh, một người lượn lờ trước mặt vợ anh, mục đích cuối cùng của họ là gì?
Bạch Đại Sơn mở cửa sân, nhìn thấy Lý Trình Trình đang ngồi tính toán sổ sách dưới gốc cây dâu, tò mò hỏi: "Vừa rồi có ai tới nhà chúng ta không?"
Lý Trình Trình lắc đầu,"Không có, không phải anh đi hái đầu bí sao? Sao anh về nhanh như vậy, đầu bí ngô đâu?"
"Gặp phải người đáng ghét nên trở về trước." Bạch Đại Sơn đem khung sườn cùng những nông cụ khác cất vào trong phòng dụng cụ, đi thay quần áo sạch sẽ sau đó đi tới ôm Bạch Thiều Quang để cậu bé tập đi.
Bây giờ đã được một tuổi rồi, quả thật có thể từ từ tập đi.
"Em lại định làm gì?" Bạch Đại Sơn thấy Lý Trình Trình không tính sổ ở tỉnh, tò mò hỏi.
"Em vẫn chưa có mục tiêu rõ ràng, hiện tại em chỉ đang tưởng tượng thôi." Lý Trình Trình đặt cây bút trong tay xuống, hiện tại nhân viên đã được huấn luyện xong. Lý Trình Trình có cần gì chỉ cần đưa ra chỉ thị là được chứ không cần phải tự mình làm mọi việc như lúc đầu. Bây giờ Lý Trình Trình có thể dễ dàng kiếm được tiền.
"Em sắp phải đi học, cũng không muốn bận rộn như vậy, cho dù có dự định gì cũng không thực hiện bây giờ, đợi em tốt nghiệp rồi nói." Lúc này Lý Trình Trình muốn làm gì, mười năm tới cũng sẽ không có người nghĩ tới. Cho nên hiện tại cô cũng không cần lo lắng, bây giờ cô có thể nghỉ ngơi thật tốt, đến trường học tập thật chăm chỉ là được.
Mấy ngày nữa, đã là giữa đến cuối tháng tám, Lý Trình Trình đến trường cấp ba Thần Quang làm bài kiểm tra xếp lớp. Sau khi đậu tất cả các môn học mới có thể cùng học với các học sinh năm hai cấp ba học lại và tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học vào năm tới.
Trong văn phòng, hiệu trưởng đưa một chồng bài thi cho Lý Trình Trình, bảo cô tìm một bàn trống để làm bài thi.
Người giám thị là thầy Lâm Hải, người đã đưa áo khoác cho cô khi Bạch San Sơn xé rách quần áo của cô khi cô bán dâu. Thế giới đã được tổ chức lại và không ai có ký ức đó, đương nhiên chuyện như vậy không xảy ra trong trí nhớ của Lâm Hải, nhưng Lý Trình Trình vẫn luôn nhớ tới sự giúp đỡ của Lâm Hải!
Vào thời điểm này, có tổng cộng tám môn học ở trường trung học phổ thông, bao gồm ngữ văn, toán học, tiếng Anh, chính trị, lịch sử, địa lý, vật lý, hóa học và sinh học được bổ sung vào năm 1981.
Vào đầu những năm 1980. tiếng Anh được đưa vào làm môn kiểm tra, với 30% số điểm được tính vào tổng điểm hoặc tham khảo.
Vì vậy, hôm nay Lý Trình Trình cần phải làm bài kiểm tra của chín môn, sách và tài liệu về những môn này từ đầu đến cuối cô đã đọc mấy lần, đạt điểm tuyệt đối rất dễ dàng. Nhưng cô không muốn trở nên đặc biệt như vậy, kẻo đến lúc đó ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cô. Trước kỳ thi đại học, cô cứ bình thường thôi là được.
Dù sao thì cô cũng đã nghe nói rất nhiều lần về việc đỗ vào trường đại học bằng việc cướp chỗ của người khác. Cô không muốn rất vất vả mới thi đỗ được vào trường đại học lại bị người khác chiếm đoạt.
Lý Trình Trình viết xong bài kiểm tra, dành mấy phút kiểm tra từ đầu đến cuối rồi đưa bài kiểm tra cho Lâm Hải. Sau đó Lâm Hải mang đến cho giáo viên môn tương ứng để giáo viên chấm bài ngay tại chỗ.
Vì được bổ sung môn sinh học nên tổng điểm kỳ thi tuyển sinh đại học lần này là bảy trăm mười điểm.
Lý Trình Trình không hành động quá khoa trương mà kiểm soát số điểm khoảng năm trăm bảy mươi điểm. Điểm này vốn đã rất tốt rồi, trước kia tổng điểm là sáu trăm điểm cũng có rất ít người có thể thi đỗ được năm trăm điểm.
"Bạn học Lý Trình Trình, chúc mừng bạn đã vượt qua kỳ thi xếp lớp của trường trung học phổ thông Thần Quang. Bạn chỉ cần đến trường làm thủ tục báo cáo nhập học từ ngày 30/8 đến ngày 31/8. Bạn sẽ vào lớp học lại vào ngày 1/9 và chính thức đi học." Hiệu trưởng đưa giấy thông báo nhập học có dán tem cho Lý Trình Trình, để cô có thể trực tiếp đến phòng giáo vụ báo danh trong ngày báo danh, không cần hiệu trưởng phải có mặt ở đó.
"Cảm ơn hiệu trưởng. Tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ để mang lại vinh quang cho trường trung học phổ thông Thần Quang của chúng ta." Lý Trình Trình nói chắc chắn.
Trường trung học phổ thông Thần Quang trong vài năm qua không đào tạo được học sinh hạng nhất, tuy nhiên, ở thị trấn bên cạnh, một nữ giáo viên tiểu học và một nam thanh niên có trình độ học vấn đã vượt qua kỳ thi hạng nhất. Cũng có một số người đã vượt qua kỳ thi cao đẳng, trường trung cấp kỹ thuật và trung học dạy nghề có thể nói là b.o.m tấn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ là điểm thi đại học lần thứ nhất không được công bố, chỉ công bố điểm đậu và điểm kiểm tra thể chất nên không ai biết chính xác họ đạt được bao nhiêu điểm, thậm chí mấy chục năm sau cũng không ai biết điểm của họ.
Có khi chỉ có họ mới biết rõ, vì sau khi làm bài họ cần kiểm tra đáp án và ước tính điểm của mình nên chắc chắn họ sẽ biết mình được bao nhiêu điểm.