Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 400

Thật ra không phải cô ấy không thích nông thôn, chẳng phải lúc trước Lý Trình Trình cũng sống ở nông thôn rất tốt đó sao? Hơn nữa cô còn tự mình gây dựng được một khối tài sản khổng lồ nữa, cô ấy không thể kém hơn Lý Trình Trình được, những gì cô có thể làm được thì cô ấy cũng có thể làm được, chỉ là cô ấy cảm thấy cuộc sống ở đây quá nhàm chán mà thôi.

Đột nhiên cô ấy nhìn thấy cây tre chuyển động, Lục Sơ Hạ vội vàng xoay người cầm lấy cây tre, tay cô vừa mới chạm vào thân tre đã bị cây tre cuốn rơi xuống nước, phát ra tiếng "Ầm", quần áo mùa đông một khi chạm vào nước sẽ rất nặng, khiến Lục Sơ Hạ chìm xuống.

"Sơ Hạ, Sơ Hạ." Lục Lập Xuân cực kỳ hoảng sợ, cô ấy cũng không biết bơi, nếu như cô ấy cứ mù quáng nhảy xuống như vậy, chắc chắn cả hai người đều không có khả năng lên được.

Lục Lập Xuân đưa cây tre của mình về phía Lục Sơ Hạ: "Sơ Hạ, mau nắm lấy cây tre này, chị sẽ kéo em lên, Sơ Hạ..."

Lục Sơ Hạ có nghe thấy giọng nói của Lục Lập Xuân nhưng thân thể cô ấy vẫn không ngừng chìm xuống, căn bản cô ấy không thể mở mắt ra, nên cũng không nhìn thấy được cây tre đang ở đâu, cô ấy càng giãy giụa thì thân thể chìm xuống càng nhanh, giống như có một lực hút đang không ngừng kéo xuống chỗ sâu hơn vậy.

Lục Lập Xuân liều mạng đưa cây tre về phía tay Lục Sơ Hạ, nhưng lại sợ sẽ đ.â.m vào người cô ấy, thấy cô ấy không ngừng vùng vẫy, Lục Lập Xuân cũng rất lo lắng, khi cô sắp khóc đến nơi thì đột nhiên có một bóng người nhảy xuống nước, nhìn thấy người nọ bế Lục Sơ Hạ lên, Lục Lập Xuân vội vàng ngồi xổm xuống, sẵn sàng giúp đỡ bất cứ lúc nào.

Một tay của Bạch An Khang ôm thắt lưng Lục Sơ Hạ, tay kia bơi về phía trước, bơi đến mép sông thì nâng Lục Sơ Hạ đặt lên bờ, Lục Lập Xuân vội vàng vươn tay tóm lấy Lục Sơ Hạ, dùng sức kéo cô ấy lên bờ, một người ở dưới nước nâng lên, một người ở trên bờ kéo lên, rất nhanh đã thành công cứu được Lục Sơ Hạ lên bờ.

Lục Lập Xuân đặt Lục Sơ Hạ nằm ngửa, khẩn trương hét lên: "Sơ Hạ, Sơ Hạ, Sơ Hạ... Sơ Hạ, em đừng dọa chị, em mau tỉnh lại... Sơ Hạ..."

Giọng nói của cô ấy rất run, cô ấy sợ Lục Sơ Hạ cứ như vậy mà...

Bạch An Khang đang ở dưới nước cũng trèo lên bờ, cởi chiếc áo khoác bị nước làm ướt trở nên vô cùng nặng ra, sau đó ngồi xổm xuống ấn tay lên lòng n.g.ự.c Lục Sơ Hạ.

Một lúc sau, Lục Sơ Hạ phun ra một ngụm nước, sau đó cô ấy cũng từ từ mở mắt ra, tầm nhìn vẫn có hơi mơ hồ, không nhìn rõ được khuôn mặt của người phía trên.

Bạch An Khang nói với Lục Lập Xuân: "Cô ấy tỉnh rồi, nhưng vẫn nên đưa đến bệnh viện để kiểm tra thì tốt hơn."

"Cảm ơn." Lục Lập Xuân lập tức đỡ Lục Sơ Hạ đứng dậy: "Sơ Hạ, Sơ Hạ, bây giờ em cảm thấy thế nào rồi? Có chỗ nào khó chịu không?"

"Lạnh." Lục Sơ Hạ run rẩy.

Lục Lập Xuân nhìn Bạch An Khang: "Đồng chí Bạch, có thể phiền anh tránh ra chỗ khác một chút được không?"

Bạch An Khang nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Lục Lập Xuân vội vàng cởi áo khoác trên người mình ra, rồi giúp Lục Sơ Hạ cởi quần áo ướt của cô ấy xuống, sau đó lại khoác áo khoác của chính mình cho cô ấy, tuy chỉ có một chiếc nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với mặc quần áo ướt.

Lục Sơ Hạ vẻ mặt ngơ ngác nhìn xung quanh, cũng nhìn Lục Lập Xuân, đầu óc cô ấy hiện tại cứ như một mớ hỗn độn vậy.

Lục Lập Xuân đỡ Lục Sơ Hạ đứng dậy, nhặt quần áo ướt trên mặt đất lên, sau đó đỡ cô ấy đến bệnh viện nhà họ Quý kiểm tra, may mắn là sau khi kiểm tra thì không có chuyện gì xảy ra, chỉ là bị dọa sợ mà thôi, bác sĩ cũng kê cho một số loại thuốc để phòng ngừa cảm mạo.

Lý Trình Trình nhìn thấy Lục Lập Xuân đỡ Lục Sơ Hạ vào nhà, kinh ngạc hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao quần áo đều ướt hết rồi?"

Vân Mộng Hạ Vũ

 

 

"Không cẩn thận rơi xuống sông." Lục Lập Xuân giải thích.

"Không bị sao chứ?" Lý Trình Trình vô cùng lo lắng.

Lục Lập Xuân lắc đầu: "Không bị sao cả."

Sau đó, Lý Trình Trình kêu bảo mẫu nhanh chóng vào bếp đun nước tắm cho Lục Sơ Hạ, đồng thời bảo Lục Lập Xuân đỡ Lục Sơ Hạ vào phòng, thay quần áo ướt ra trước, rồi quấn chăn một lúc, đợi đun nước tắm xong là có thể vào tắm luôn.

Lục Sơ Hạ nghi hoặc nhìn Lý Trình Trình, cô là ai?

Sao cô ấy lại không nhớ bản thân có quen biết với cô gái này nhỉ?

Lục Lập Xuân đỡ Lục Sơ Hạ vào phòng: "Sơ Hạ, em mau cởi quần áo ướt ra trước đi."

Đối với Lục Sơ Hạ, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay khá là khó hiểu, cô ấy không hiểu tại sao bản thân bây giờ lại trẻ tuổi như vậy, đúng vậy, trên đường về khi nãy Lục Sơ Hạ đã sắp xếp lại trí nhớ của mình.

Hóa ra cô ấy đã khôi phục được ký ức kiếp trước.

Kiếp trước, cô ấy bất chấp sự phản đối kịch liệt của mọi người trong nhà, đã cắt đứt quan hệ với gia đình và gả cho một người bạn cùng lớp, người đó là một nam sinh ở nông thôn, môn không đăng hộ không đối, sau khi kết hôn, cô đã vận dụng quan hệ và khả năng của mình để giúp đỡ anh ta gây dựng sự nghiệp, cùng anh ta vượt qua khó khăn, chăm sóc cuộc sống hàng ngày cho anh ta nhưng khi sự nghiệp của anh ta thành công thì nữ trợ lý bên người anh ta lại mang thai, hơn nữa đó còn là con của anh ta.

Chỉ là anh ta sợ sau này cô ấy sẽ không nâng đỡ sự nghiệp của anh ta nữa nên anh ta không ly hôn với cô ấy, mà đưa nữ trợ lý đang mang thai về nhà, để nữ trợ lý sống trên tầng hai của biệt thự, còn Lục Sơ Hạ và đứa nhỏ sống ở tầng một.

Người đàn ông đe dọa cô ấy, nếu cô ấy dám ầm ĩ đòi ly hôn hoặc làm to chuyện này ra để cho người khác biết, anh ta sẽ đánh c.h.ế.t hai đứa con trai của cô, Lục Sơ Hạ chỉ có thể chịu đựng vì hai đứa con trai của mình, mà không nổi giận. Sau này người đàn ông còn tệ hại hơn, anh ta được một tấc lại tiến thêm một thước, tìm vợ ba, vợ tư, vợ năm... đều mua nhà cho tất cả bọn họ, sắp xếp cho bọn họ ở nơi khác, còn bố trí bảo mẫu chăm sóc bọn họ.

Nhưng Lục Sơ Hạ lại không có, thay vào đó Lục Sơ Hạ lại là bảo mẫu thay anh ta chăm sóc vợ hai của anh ta.

Thực sự Lục Sơ Hạ không ngờ bản thân tân tân khổ khổ ở bên cạnh trợ giúp người đàn ông của mình gây dựng sự nghiệp, làm cho anh ta phát đạt lên, kết quả cô ấy lại được anh ta báo đáp như thế này đây, nhưng sau này người đàn ông lại ngày càng kiếm được nhiều tiền hơn, cô ấy, người đã mất đi sự che chở của gia tộc, căn bản không phải là đối thủ của anh ta.

Khi lấy một người đàn ông giàu có thì mấy người vợ bé kia đều muốn sinh con cho anh ta để được chia gia tài, đương nhiên hai đứa con trai của vợ cả Lục Sơ Hạ sẽ trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của của bọn họ rồi. Sau này, khi đứa con trai cả của Lục Sơ Hạ bị người ta hại c.h.ế.t đuối, Lục Sơ Hạ đã hoàn toàn sụp đổ, vô cùng tuyệt vọng, nên cô ấy quyết định sẽ kéo tất cả bọn họ cùng nhau xuống địa ngục.

Sau đó, cô ấy lợi dụng lúc người đàn ông về nhà gặp vợ hai ở tầng trên, trong lúc hai người họ đang ngủ say, cô ấy đã khóa hết tất cả các cửa ra vào và cửa sổ của căn biệt thự, sau đó phóng hỏa đốt biệt thự, hơn nữa cô ấy nhớ anh ta đã sắp xếp cho những người phụ nữ khác ở những nơi khác nhau, nên cô ấy nhân lúc trời vẫn còn tối mà phóng hỏa toàn bộ.

Tất cả những người, những tổn thương cô ấy phải chịu đều đã tan thành tro bụi, đứa con trai út của cô ấy sẽ là người kế thừa mọi thứ từ người chồng cặn bã kia của cô ấy.

Chỉ là cô ấy không thể nào ngờ đến, khi mở mắt ra lần nữa, cô ấy đã quay về năm hai mươi hai tuổi, ở kiếp trước, cũng là năm cô ấy hai mươi hai tuổi, vào dịp Tết Nguyên Đán, lúc cô ấy đang đi mua đồ tết ở đầu đường thì tình cờ gặp được bạn học nam nọ, sau đó không lâu thì bạn học nam nọ đã bắt đầu theo đuổi cô ấy rất cuồng nhiệt.

Cô ấy đã bị anh ta thu hút và chấp nhận anh ta như không hề có năng lực suy nghĩ.

Bây giờ xem ra, anh ta đến với cô ấy chỉ là vì thân phận, mối quan hệ và năng lực của cô ấy, trước giờ anh ta chưa hề yêu cô ấy, anh ta chỉ yêu chính bản thân anh ta, cho dù người phụ nữ ở bên cạnh anh ta có quyền lực đến đâu thì họ cũng chỉ là hòn đá lót đường, là bàn đạp của anh ta mà thôi.

Hiện tại Tết Nguyên đán đã đến rất gần rồi, nên cô ấy quyết định sẽ không quay về mà ở lại đây, cô ấy muốn xem thử, nếu kiếp này bạn học nam đó không có cô ấy trợ giúp thì có thể trở nên giàu có và có vô số mỹ nhân vây quanh hay không.

 
Bình Luận (0)
Comment