Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 427

"Trình Trình, cháu cứ yên tâm thi cử đi, những chuyện khác không cần lo, cũng không cần sợ bị người khác mạo danh, có bà ở đây, đừng ai mong lấy được mọi thứ của cháu." Trình Tuyết Dương nói.

Bà ấy ở thành phố, đương nhiên thấy được nhiều chuyện, từ sau khi kỳ thi đại học được khôi phục, chuyện mạo danh người ta để đi học cũng không hiếm hoi gì.

Lý Trình Trình mỉm cười gật đầu, ai dám mạo danh cô, bản thân cô sẽ điều tra ra rồi quậy to chuyện lên, cô tuyệt đối không để người ta bắt nạt mình đâu.

Tối đó cấp dưới của Trình Tuyết Dương đến trước mặt bà ấy, nói nhỏ: "Bà chủ, mấy ngày bà không ở nhà, có người lạ vào thôn nghe ngóng chuyện cháu gái nhà họ Lý."

Trình Tuyết Dương hơi nhếch môi, cười gian xảo: "Tôi biết ngay hai người phụ nữ kia sẽ không hoàn toàn yên phận mà, đi thông báo cho người nhà họ Lý để họ phối hợp, nói lung tung ra ngoài, nếu dám nói sự thật về Lý Trình Trình thì đừng trách chúng ta không nể nang gì."

Lý Minh Sơn trộm Lý Trình Trình về đây, những người khác nhà họ Lý đều không vô tội, dù sao họ cũng hưởng thụ tiền của Hà Uyển Xuân đưa, bà ấy nhân từ không truy cứu trách nhiệm của cả nhà họ không có nghĩa là bà ấy sẽ bỏ qua cho họ, chỉ cần họ dám làm tổn thương đến Lý Trình Trình thêm lần nữa, bà ấy sẽ không nương tay.

"Vâng thưa bà chủ." Cấp dưới ra khỏi phòng Trình Tuyết Dương.

Sáng sớm hôm sau, mọi người đưa Lý Trình Trình tới tường thi, trường thi của Lý Trình Trình ở trường tiểu học, mọi người đưa cô đến cổng trường, sau đó đi về, đợi đến trưa lại tới đón cô là được.

Thực ra Lý Trình Trình không cần người đưa đón nhưng mọi người cứ muốn làm thế, cô cũng hết cách.

Lý Trình Trình tới phòng thi của mình, nhìn thấy phần lớn học sinh của trường phổ thông Thần Quang đều ở đây cô mới phản ứng lại, hóa ra tất cả thí sinh đều được trộn lên, bây giờ bọn họ chỉ có hai trường trung học phổ thông nên trộn học sinh của hai trường lại.

"Tôi còn đang bảo cô đi đâu rồi, hóa ra là trốn dưới thôn, hiếm khi có cơ hội vào thành phố, thế mà lại vì một trăm đồng mà xuống thôn." Doãn Hiểu Oánh đi vào phòng thi của Lý Trình Trình, lạnh lùng chế nhạo.

Lúc đầu khi trường trung học phổ thông An Cư tuyển sinh, mỗi người được nhận trợ cấp một trăm đồng, có điều không phải ai tới báo danh cũng được, học sinh học lại phải có giấy chứng nhận tốt nghiệp và thành tích thi cử lúc trước mới có thể báo danh, học sinh mới thì có giấy tốt nghiệp cấp hai là được.

Nếu không mọi người đều vì một trăm đồng mà tới, kể cả những người chưa từng đi học cũng sẽ đến báo danh.

Đây là trường trung học phổ thông, không phải tiểu học, đến cả Lý Trình Trình đến báo danh trong trường phổ thông Thần Quang cũng phải vượt qua kỳ thi mới được nhận.

Lý Trình Trình không biết rốt cuộc thì Doãn Hiểu Oánh phát điên cái gì, chỉ là có người làm trong nhà máy mà thôi, Lý Trình Trình còn là bà chủ lớn với giám đốc nhà máy kìa, có lẽ thu nhập của cả nhà cô ta cộng lại cũng chẳng bằng thu nhập một ngày ở cửa hàng thực phẩm tươi sống của cô nữa, thực sự không thể hiểu nổi cô ta phát điên cái gì.

Có điều sắp thi rồi, Lý Trình Trình cũng không muốn phí lời với cô ta nữa, cô đi tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống, bây giờ quan trọng nhất là vượt qua kỳ thi thử, nếu không lại phải đợi sang năm.

Thi xong, ra khỏi trường, Doãn Hiểu Oánh đuổi theo Lý Trình Trình, túm tay Lý Trình Trình lại hỏi: "Sao lại không để ý đến tôi? Là do tôi chọc trúng chỗ đau của cô sao?"

 

 

"Cô bị làm sao thế hả? Không nhìn thấy bụng con bé to rồi sao? Lôi lôi kéo kéo làm gì?" Trình Tuyết Dương nhìn thấy cô gái kiêu căng ngạo mạn quấn lấy tay Lý Trình Trình không buông thì giận dữ bước lên, trực tiếp hất tay cô ta ra, sau đó nói với cấp dưới ở bên cạnh: "Đi điều tra xem rốt cuộc cô gái này là con cái nhà ai, tôi muốn xem thử rốt cuộc con cái nhà nào mất dạy thế này, đi làm khó một thai phụ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Người học trong trường phổ thông Thần Quang được phân về đây thi không chỉ có mình Doãn Hiểu Oánh mà còn có cả người khác nữa, sau khi Doãn Hiểu Oánh chạy, có người qua nói cho họ về hoàn cảnh của cô ta, hóa ra chỉ là con gái của lãnh đạo nhà máy mà thôi, thế mà dám không coi ai ra gì như thế.

Trình Tuyết Dương lập tức sắp xếp cấp dưới của mình tới nhà Doãn Hiểu Oánh tạo áp lực, dù sao còn phải thi một ngày nữa, nếu như cô ta đối phó với Lý Trình Trình tiếp thì phải làm sao?

Lý Trình Trình đã vào cuối thai kỳ rồi, nếu người khác nảy lòng xấu đẩy cô một cái thì sao đây?

Lý Trình Trình biết Doãn Hiểu Oánh đố kỵ với cô, cô ta không xinh bằng cô, trong nhà không có tiền bằng cô, Doãn Hiểu Oánh không thể sánh được với cô nhưng Doãn Hiểu Oánh có thân phận là người trong thành phố, cô ta vẫn còn tưởng ai ai cũng muốn vào thành phố như lúc trước.

Trước đây mọi người đều muốn vào thành phố, muốn có hộ khẩu thành thị bởi vì hộ khẩu trong thành phố có lương thực, kể cả người không có công việc, chỉ cần có hộ khẩu thôi đều sẽ có lương thực, nhưng bây giờ không giống thế, bây giờ mọi người có thể mua đồ ăn rồi, hơn nữa một số loại phiếu cũng biến mất, giới hạn mua đồ cũng không còn như trước kia.

Doãn Hiểu Oánh tưởng hộ khẩu thành phố của cô ta là ghê gớm lắm, nếu như để cô ta biết Lý Trình Trình có đến mấy căn nhà trong thành phố, liệu cô ta có tức đến nôn ra m.á.u không?

Cứ như ếch ngồi đáy giếng, luôn nghĩ đồ của mình là to tát, rõ ràng biết Lý Trình Trình quyên góp vật tư cho trường hết lần này đến lần khác nhưng vẫn cố chấp cho rằng Lý Trình Trình không bằng cô ta, cứ xem thường Lý Trình Trình.

Lý Trình Trình không hiểu mấy thứ đồ kia của cô ta thì có gì đáng so sánh?

Buổi chiều, mặc dù Doãn Hiểu Oánh có tới nhưng bên cạnh cô ta có thêm hai người nữa, hai người kia không phải bè lũ của cô ta mà là người tới để giám sát cô ta, bọn họ không thể để Doãn Hiểu Oánh xảy ra xung đột với Lý Trình Trình, nếu không nhà họ Doãn sẽ tan tành.

Mà có lẽ Doãn Hiểu Oánh cũng biết được một số chuyện, biết Lý Trình Trình không phải người cô ta có thể dây vào, cô ta cũng không dám lượn lờ trước mặt Lý Trình Trình nữa, nếu không cả nhà họ Doãn bọn họ đừng mong tiếp tục sống yên.

Hai ngày thi thử cứ thế kết thúc, mọi người nghỉ ngơi một ngày rồi về trường, vừa học vừa đợi kết quả thi thử, đỗ rồi thì có thể tham gia thi đại học, không đỗ thì hết cơ hội thi đại học, có thể lấy giấy tốt nghiệp trung học phổ thông rồi tốt nghiệp luôn, dù sao cũng cách kỳ thi đại học chưa tới hai tháng nữa.

Vài ngày sau, kết quả kỳ thi thử đã được dán bên cổng trường, những người thi đỗ mừng lắm, người không thi đỗ thì hụt hẫng nhưng họ cũng không về thẳng nhà, dù sao còn một khoảng thời gian nữa mới tới kỳ thi đại học, họ còn có thể nhận trợ cấp hai tháng nữa.

Đương nhiên Lý Trình Trình cũng thi đỗ, có điều cô chưa dốc hết sức, cô không muốn người khác xem cô thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, dù sao cô cũng đang mang thai, cơ thể chậm chạp, người ta đẩy cô một cái, cô cũng chẳng tránh được.

Kỳ thi nhỏ bé bình thường thôi, không quan trọng, đợi thi đại học rồi dốc sức, thi được kết quả khiến mình hài lòng nhất là ổn rồi.

Vì để chúc mừng Lý Trình Trình thành công vượt qua kỳ thi thử, Trình Tuyết Dương quyết định làm một bàn cơm thịnh soạn ở nhà Lý Trình Trình, mọi người ăn một bữa ngon, bà ấy muốn để cấp dưới lên thị trấn mua một ít đồ ăn ngon rồi mới phát hiện ra Lý Trình Trình cái gì cũng có.

Ngoại trừ thịt lợn, thịt bò, thịt dê ra, những thứ khác gần như đều đủ cả.

Thế là Trình Tuyết Dương sai cấp dưới đi lên thị trấn mua ba loại thịt kia, mua nhiều lên một chút.

 
Bình Luận (0)
Comment