Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 133 - Chương 133: Thần Nữ Thật Giả (25)

Chương 133: Thần Nữ Thật Giả (25)
Chương 133: Thần Nữ Thật Giả (25)
canvasb2d1330.pngÚy Trì Tự thuận tay hạ một quân cờ đen, trên tay chỉ còn một ít cờ, hỏi tiếp: "Xong chưa?"

Ảnh vệ suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nói ra: "Còn có một chuyện nhỏ, buổi chiều giờ thân ba khắc, sau khi số chín và nhạc sư ℓên bờ, trên mặt nhạc sư, mọi người trong phủ đều truyền tai nhau..."

Úy Trì Tự híp mắt: "Nàng ấy đánh người?"

canvasb2d1331.pngÚy Trì Tự chưa từng gần gũi với nữ nhân nên hắn không hiểu được, nhíu mày hỏi ℓại: "Tại sao có thể hôn một người đến đỏ cả mặt?"

Ảnh vệ bất đắc dĩ, cong môi làm mẫu, sau đó nói: "Làm thế này."

Úy Trì Tự: "..."

Nhớ đến một lần Lục Ninh Xu say rượu đến phát điên trong tiệc tối, nàng đã chu môi về phía hắn như vậy, còn nheo nheo mắt, trong phút chốc, cảm xúc của Úy Trì Tự dâng trào, suýt chút nữa đã bóp nát mấy quân cờ đen trong tay.

Hắn sầm mặt xuống, nói: “Sau này đừng nói với ta những chuyện đó.” Hắn không có hứng thú.
Ảnh vệ: "Dạ."

Cho ảnh vệ lui ra, các chủ mìm cười hiền lành, tay Úy Trì Tự lấy cờ trong ô, mắt lại nhìn chằm chằm vào bàn cờ, miệng hỏi các chủ: "Người quay lại Trường An vì trận đấu mã cầu phải không?"

Các chủ nói: "Đúng vậy, chỉ còn hai ngày nữa."

Úy Trì Tự hạ cờ, trong ánh mắt nặng nề của nam nhân, hắn mỉm cười: "Vậy ta nói trước một tiếng với ngươi, chúc mừng."
Thải Diên cảm thấy tiếc vô cùng mà chỉ có thể thưa: "Dạ."

Bỏ đi bộ trang sức lộng lẫy, Thải Diên tìm thấy một vài bộ trang sức chưa từng xuất hiện trong các buổi tiệc, Ninh Xu chọn một bộ có trâm cài đầu bằng san hô đỏ và ngọc lục bảo.

Cài trâm lên, nàng nhìn trái nhìn phải trong gương, son môi bằng màu hồng ngọt ngào nhẹ nhàng, rồi mỉm cười dịu dàng.

Mèo lớn, cõng nồi vất vả rồi.
Ninh Xu day day huyệt thái dương, nói tiếp: "Không tìm được thì quên đi, đổi bộ trang sức khác."

Hai ngày trước, Ninh Xu ôm một con mèo vàng có cái bụng trắng như tuyết vào nhà chơi, bình thường nó rất ngoan ngoãn, nay lại đột nhiên tức giận, quậy phá banh trời, làm đổ ngã cả bàn trang điểm, đôi hoa tai vàng hình hoa sen có khảm ngọc bay mất.

Bộ trang sức kia được làm bằng vàng ròng, hồng ngọc khảm trên đó có phẩm chất cực kì tốt, kết cấu hoa văn chi tiết phức tạp, vô cùng sang trọng, tạm thời không đề cập đến giá trị của nó, chỉ tính mỗi sức người bỏ ra làm nên cũng đã vô cùng xa xỉ, từ tháng ba năm ngoái đến tháng sáu năm nay mới hoàn thành xong.

Bây giờ, một chiếc hoa tai đã bị mèo lớn làm mất, không tìm được chiếc hoa tai nào phù hợp để thay thế, thì cả bộ trang sức này không thể đeo được nữa.
Các chủ cầm ly rượu lên, kính cẩn nói: "Mỗ ở đây xin đa tạ tướng quân."

Vào ngày mùng sáu tháng bảy âm lịch, khi trời vừa hừng sáng, đám người hầu trong phủ công chúa đã đi tới đi lui.

Thị nữ nhỏ tuổi cầm đèn nhiều cạnh đi dọc hành lang, ánh đèn màu cam chập chờn mờ ảo, lúc thị nữ bước vào phòng, ánh sáng yếu ớt này đã bị ánh nến rực rỡ át mất.

Nàng đặt đèn lên bàn rồi thổi tắt, Thải Diên vén rèm đi ra, hỏi: "Thế nào rồi, đã tìm được đồ vật chưa?"
Hoa tai đó là do Ninh Xu dùng sợi dây nhỏ uộc vào trong bộ lông dày của mèo lớn, vì lý do này mà suýt chút nữa đã bị mèo lớn cào rách da tay, hệ thống còn gõ một dòng chữ trên bảng: Hành động nguy hiểm, xin đừng bắt chước.

Nhưng mà hiệu quả rất tốt, nàng lấy lý do thiếu một chiếc hoa tai, nên hiển nhiên sẽ cất bộ trang sức đi.

Không phải nàng không hài lòng với bộ trang sức đó, nó rất đẹp, nhưng nó quá đẹp và quá bắt mắt, như nó có khắc hình phượng hoàng ngậm châu, đó là quy cách dùng cho hoàng hậu, hoặc có thể nói, nó còn cao quý và khoa trương hơn những món hoàng hậu đang dùng, dù nguyên chủ được sủng ái thì nàng cũng chỉ là công chúa, khoa khoang như vậy, còn ngại mình chưa đủ lỗ trên người sao.

Có điều, nếu nàng đột nhiên không chịu mang nó, sẽ làm cho người khác cảm thấy kỳ lạ, nàng còn chưa bồi dưỡng người của mình trong phủ công chúa, nên đành tạo ra cái cớ khách quan, rồi cất nó đi.
Thị nữ hành lễ: "Vẫn chưa."

"Được rồi."

Trước gương, Ninh Xu xoay người đứng lên, Thải Diên khéo tay đã búi cho nàng kiểu tóc phi tiên, trên mái tóc đen nhánh có chút đơn giản, lại nhìn nội y bằng vải bông màu trắng, vẻ đẹp quyến rũ thường ngày giảm hai phần, bây giờ nhìn nàng giống như một nàng tiên đang ẩn cư nơi yên tĩnh.

Thị nữ có chút ngơ ngác, khi nhận ra thì lập tức cúi đầu xuống.


Mặt trời đỏ mọc ℓên từ phía đông, cỗ xe ngựa rộng rãi chậm rãi chạy về hướng ngoại ô phía tây.

Trận đấu mã cầu được tổ chức tại sân ℓuyện võ ở ngoại ô phía tây, các quan viên trong triều đều có thể tham gia, quan ℓại địa phương cũng cử người đến Trường An theo hạn ngạch đánh thuế. Thi đấu mã cầu cũng có tiệc rượu ca múa sau đó một ngày, sau ngày hội ℓà thất tịch, mỗi năm trước đều có rất nhiều câu chuyện tài tử giai nhân được tạo ra.

Bình Luận (0)
Comment