"Meo~"
Vừa tới chỗ cũ, đám mèo lập tức chủ động chạy tới, vòng quanh Lâm Sở Trì.
Triệu Nguyệt hâm mộ cô được đám mèo yêu thích đồng thời lại cảm thấy cũng không dễ dàng, dù sao nếu như sơ ý một chút sẽ bị mèo làm vấp ngã.
Trái lại Lâm Sở Trì đã quen, bước chậm lại nhìn con đường phía trước, rất nhanh đi tới trước tô thức ăn mèo ngồi xuống đổ cơm cho chúng nó.
Ban ngày thường sẽ có sinh viên đến cho mèo ăn, thỉnh thoảng còn có thức ăn mèo đóng hộp, thức ăn cho mèo gì đó. Cô xem như là thêm bữa ngoài cho đám mèo, vì thế làm không quá nhiều, mỗi lần cũng chỉ là thịt viên trộn rau hoặc là một cái bánh nhân thịt hấp.
Đám mèo mới vừa rồi còn vây quanh cô làm nũng nhìn thấy đồ ăn ngon, ngay lập tức tiến đến trước tô thức ăn mèo vùi đầu ăn, trong cổ họng thậm chí phát ra tiếng kêu sung sướng.
"Xấu Xa, mỗi con mèo một viên, không cho cướp với người ta."
Lâm Sở Trì nhìn thấy Xấu Xa cướp thịt viên của con mèo khác, còn khiến người ta sợ không dám tới gần, vỗ nhẹ nhắc nhở nó.
"Em cảm thấy hình như Xấu Xa tròn hơn trước, trước kia chỉ có đầu và mặt tròn, bây giờ thân thể cũng bắt đầu tròn lên." Triệu Nguyệt nhìn con mèo cam chỗ nào cũng tròn lẳn, xem như đã hiểu tại sao nó dữ như vậy nhưng vẫn khiến rất nhiều người yêu thích.
Lâm Sở Trì nghe nói như thế, không nhịn được nghĩ có phải là mình cho nó ăn quá nhiều không. Hết cách rồi, mèo biết làm nũng có thịt ăn, Xấu Xa hung dữ với người khác, ở trước mặt cô lại rất ngoan ngoãn, hơn nữa tên nhóc này còn có hơi ngang ngược, lúc có nó ở đây không thích những con mèo khác tới gần cô, vì thế luôn ăn được nhiều thức ăn nhất.
"Không liên quan tới chị, mèo cam vốn dễ mập, nếu không tại sao có thể có câu mèo cam mập là quan trọng nhất." Triệu Nguyệt thấy cô nghĩ vậy bèn trấn an.
Trước đây Lâm Sở Trì chưa từng nuôi thú cưng, từ trong miệng cô ấy biết được rằng mèo cam vốn dễ mập, lúc này mới yên tâm.
"Meo~"
Xấu Xa bị dạy dỗ không thể cướp thịt viên của mèo khác, nó ăn hết phần của mình, liếm mép tiến đến trước mặt Lâm Sở Trì, giơ lên móng vuốt vỗ nhẹ túi vải trong tay cô.
Lâm Sở Trì cố ý làm bộ không biết dụng ý của nó, duỗi tay khẽ nắm móng vuốt giơ lên của nó.
"Meo meo meo."
Mèo cam vốn nghiêm túc ngồi xổm ở trước mặt cô đứng lên, đặt một móng vuốt khác lên túi vải.
"Nó đang làm gì vậy, sao em thấy hình như là nó đang kêu đòi ăn."
Lâm Sở Trì khẽ cười: "Trong túi chị có thịt khô."
"Ha ha ha, sao nó tham ăn thế. Thất Thất chị nhanh cho nó đi, xem nó thèm đến độ sắp biết nói chuyện rồi kìa." Triệu Nguyệt nhìn cảm thấy thú vị, bèn cầm điện thoại di động quay lại.
"Meo meo meo."
Xấu Xa lại kêu một tiếng, có lẽ vì có câu trước, cô ấy nghe càng giống như là đang nói: "Muốn ăn".
Lâm Sở Trì vốn cảm thấy Xấu Xa quả thật mập hơn lúc mới quen, nên nghĩ nếu không thì đêm nay không cho ăn đồ ăn vặt, thế nhưng thấy dáng vẻ ấy của nó đến cùng vẫn không tàn nhẫn nổi.
"Được rồi được rồi, lấy cho em." Cô thả móng vuốt mềm mại của nó ra, lấy bình nhỏ trong suốt từ trong túi vải.
Bên trong bình là thịt khô cô làm từ ức gà, mới vừa mở nắp ra đám mèo đều kêu lên.
"Đừng nóng vội." Lâm Sở Trì trấn an một câu, đổ ra một nhúm ở trên tay, sau đó chia cho mỗi con mèo mỗi miếng.
Lúc cô chia thịt khô, Triệu Nguyệt tiện tay nhận lấy bình cầm thay cô, chờ khi nhìn thấy đám mèo cắn thịt khô ngon lành, thừa dịp cô không chú ý nhét một miếng trong bình vào miệng mình.
Cô ấy chẳng qua là cảm thấy thịt khô rất thơm, nảy lên lòng hiếu kỳ mới muốn nếm thử, ai ngờ ăn miếng thịt này không chỉ thấy thơm, còn thanh, ánh mắt của cô ấy lập tức sáng lên.
Còn ăn rất ngon.
Thịt khô thanh đạm, nhưng vị thịt nguyên chất nguyên vị quả thật là càng nhai càng thơm. Triệu Nguyệt thừa dịp mèo và người bên cạnh không chú ý lại cầm một miếng bỏ vào trong miệng, lần này lấy miếng to nhất.
Lâm Sở Trì nghe thấy bên tai truyền đến tiếng nhóp nhép, ánh mắt đảo qua mới phát hiện cô ấy đang nâng bình ăn chung với mèo, bật cười hỏi: "Ăn ngon không?"
"Ăn ngon." Triệu Nguyệt bị cô phát hiện nở nụ cười khà khà một tiếng, sau đó quang minh chánh đại mà ăn, vừa ăn vừa nói, "Em cảm thấy nếu như thịt khô thêm ít bột ớt, ngũ vị hương gì đó cũng có thể làm thành đồ ăn vặt."
Thịt ức gà được xử lý rất sạch sẽ, chỉ cần cô ấy không ngại là cho mèo ăn thì Lâm Sở Trì cũng tùy cô ấy.