Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 256 - Chương 256: Chương 256

Chương 256: Chương 256 Chương 256: Chương 256

Sinh viên trong hàng ngửi thấy mùi thơm trong nhà ăn đang thảo luận lát nữa sẽ ăn gì, bỗng nhiên có người chú ý tới cô gái nhỏ tới xếp hàng.

“Lạc Lạc, lâu rồi không gặp, cậu lại cao lên, xinh đẹp hơn rồi.”

Học kỳ trước, cô gái nhỏ vốn gầy như que trúc sau khi ngày ngày tới nhà ăn ăn cơm, đã dần có da có thịt hơn. Đồng thời, theo sự biến mất của phản ứng tâm lý, cô ấy không chỉ ở nhà ăn mới có thể ăn được cơm, ở nhà cũng dần dần ăn được cơm do mẹ cô ấy nấu.

Lúc đón tết, mẹ cô ấy ngày nào cũng thay đổi nấu món ngon cho cô ấy, bây giờ cô ấy cao lên cũng đầy đặn hơn, thực sự khác xa với dáng vẻ không lành mạnh khi vừa mới tới nhà ăn dạo trước.

Các sinh viên cũng coi như chứng thực cô ấy từ que trúc gầy lúc đầu khôi phục thành dáng vẻ khỏe mạnh hiện tại, trong lòng đều thấy mừng thay cô ấy.

Mạnh Lạc và mẹ cô ấy cười chào mọi người, mẹ Mạnh còn lấy sô cô la từ trong chiếc túi đang xách ra chia cho mọi người.

Các sinh viên vốn không định nhận, nhưng Mạnh Lạc đích thân lấy sô cô la nhét vào trong tay họ, cuối cùng vẫn mỉm cười nhận lấy, và chúc cô ấy ngày càng tốt lên.

“Hôm nay là tết Nguyên Tiêu, Lạc Lạc cậu thích ăn sủi dìn vị nào?” Bạn nữ nào đó hỏi, bỗng nhiên lại nhớ tới sủi dìn khó tiêu hóa, thế là bổ sung một câu: “Đúng rồi, có lẽ cậu có thể ăn sủi dìn nhỉ.”

“Có thể.”

Mạnh Lạc đáp, mẹ cô ấy xoa đầu cô ấy nói: “Có thể ăn được một chút, nhưng không thể ăn nhiều.”

Bây giờ tuy cô ấy đã khôi phục hòm hòm, nhưng trước đây đã làm hỏng dạ dày, đều nói bệnh dạ dày ba phần dựa vào điều trị bảy phần dựa vào điều dưỡng, sủi dìn làm từ gạo nếp, bây giờ cô ấy không thích hợp ăn nhiều.

Trước đây, khi không ăn được gì, Mạnh Lạc còn không cảm thấy, gì, nhưng bây giờ có thể ăn được, cô ấy mới phát hiện cái gì đều là giả, chỉ cần khỏe mạnh mới là quan trọng nhất, giống như cô ấy bây giờ, có đồ ngon đều không thể ăn thỏa thích, thật sự quá khó chịu.

Đợi khi cô ấy tới trước cửa sổ, Lâm Sở Trì nhìn thấy người liền rất vui, đặc biệt là lúc biết bây giờ cô ấy đã có thể ăn uống bình thường ở nhà.

“Lạc Lạc muốn ăn sủi dìn gì?”

“Em muốn ăn hết.” Mạnh Lạc ngửi hương thơm tỏa ra từ sủi dìn, liếm miệng nói.

Điều đó hiển nhiên là không thể, cuối cùng mẹ Mạnh cũng chỉ cho cô ấy mỗi loại mặn ngọt hai cái, cuối cùng lại thêm một viên chè trôi nước, tổng cộng năm cái.

“Ăn xong bát này, hôm nay không thể ăn sủi dìn nữa.”

Mạnh Lạc hơi thở dài trong lòng, nhưng cũng biết mẹ là vì tốt cho mình, ngoan ngoãn gật đầu biểu thị đã biết.

“Mẹ, sủi dìn chị Thất Thất làm rất ngon.”

Cô ấy ăn sủi dìn jambon đầu tiên, loại đó mặn pha chút ngọt, cảm giác thơm ngát cực kỳ khiến người ta thèm thuồng, cô ấy ăn xong hồi vị dư vị trong miệng, vẫn có chút thèm.

“Quả thật rất ngon.” Mẹ Mạnh ăn sủi dìn nhân đậu phộng trước, lớp da mềm dai mà không dính răng còn có nhân cực kỳ thơm bên trong, ngon tới mức bà ấy suýt cắn trúng lưỡi.

Sủi dìn nhân đậu phộng là vị thường thấy, tết Nguyên Tiêu trước đây bà ấy ăn không ít, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên ăn được sủi dìn thơm như vậy, khoảnh khắc cắn vào, mùi thơm đậu phộng xộc vào mũi, ăn vào trong miệng ngọt thẳng vào trái tim.

Hai mẹ con không nói chuyện nữa mà cúi đầu chuyên tâm ăn, chỉ cảm thấy mỗi vị đều có nét nổi bật riêng, mùi vị đều rất ngon.

Biết tết Nguyên Tiêu chỉ có năm sủi dìn trước mặt để ăn, ngoài cái đầu tiên không nhịn được ăn hơi nhanh, mấy cái còn lại Mạnh Lạc đều ăn từ tốn mà nghiêm túc.

Lớp vỏ sủi dìn vô cùng dai, không có nhân cũng cực kỳ thơm, kết hợp với nhân ngọt mà không ngán, thơm ngát vừa miệng.

Học kỳ mới tới, mấy hôm trước cô ấy đã được cha mẹ đưa tới trường mới báo danh, tiếp theo nên quay lại trường học.

Hôm nay tới đại học H đại khái là để thưởng thức sủi dìn do đích thân Lâm Sở Trì làm, cũng là tới nói với cô một tiếng, dù sao sau này không thể ngày ngày tới ăn cơm giống như học kỳ trước.

Bình Luận (0)
Comment