[Xuyên Sách] Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

Chương 56

Lý Tuyết Y ủ rũ, được rồi, vẫn phải trả lại, “Được rồi.” Bĩu môi, nhưng không nghĩ sâu về lý do Tiêu Dĩ Hàn không đồng ý.

Tiêu Dĩ Hàn nhìn Lý Tuyết Y, Lý Tuyết Y không biết làm sao với cậu, chỉ đưa bánh bao và sữa đậu nành cho cậu.

“Ăn đi.” Gặp Trang Tình rồi sẽ trả lại cho cô ta, số tiền này Tiêu Dĩ Hàn không cần, cô cũng không dùng được, còn không bằng trả lại.

Khi Tiêu Dĩ Hàn nhận bánh bao, bàn tay thon dài không biết có cố ý hay không mà nắm lấy tay Lý Tuyết Y, cầm tay cô ăn vài ngụm bánh bao.

Lý Tuyết Y bị hành động của cậu làm cho bất ngờ, “Sao lại bắt tôi cho cậu ăn, cậu cũng phải cho tôi ăn mới được.” Cô cười đùa bảo cậu cầm bánh bao khác, cũng muốn cậu cho mình ăn.

Các bạn học vào lớp đều bị cho “ăn cơm chó”, sáng sớm mà thật ngọt ngào.

Thời điểm Lý Tuyết Y đi vệ sinh gặp Trang Tình, “Bạn học Trang, chờ một chút.”

Trang Tình bị Lý Tuyết Y gọi lại, tưởng cô chê tiền ít, chưa kịp nói, Lý Tuyết Y đã đưa thẻ lại cho cô ta.

“Trả lại cho cô.” Lý Tuyết Y có chút tiếc mười vạn này.

Trang Tình đứng sững lại, “Cô có ý gì?” Giọng điệu không giấu nổi sự tức giận.

Lý Tuyết Y nhún vai, “Tôi đồng ý, nhưng tiếc là lớp trưởng Tiêu không đồng ý, cậu ấy cứ bám lấy tôi, tôi biết phải làm sao?”

Cô làm ra một bộ dáng bất đắc dĩ, khiến Trang Tình tức đến mức gần như nghiến răng.

“Cô lại lật lọng!”

Lý Tuyết Y không phải là người dễ bị bắt nạt, “Tiền không phải đã trả lại cho cô rồi sao? Sao lại bảo tôi lật lọng?”

“Nhưng cô rõ ràng đã hứa...” Trang Tình tức đến mức suýt phát điên.

“Tôi đã hứa sẽ nhận tiền của cô mà không để ý đến Tiêu Dĩ Hàn, nhưng giờ tiền tôi không nhận mà?” Lý Tuyết Y ngày càng mặt dày.

Trang Tình tức đến mức không biết nói gì, Lý Tuyết Y giờ thực sự đã trả lại tiền cho cô ta, mọi thứ đều trở nên vô ích.

“Cho dù cô đã trả lại tiền cho tôi, nhưng cảnh tượng sáng nay đã bị Tiêu Dĩ Hàn nhìn thấy.” Trang Tình lại nhớ đến mục đích của mình đã đạt được, tiền cũng đã trở về, coi như là giao dịch không tốn kém.

Lý Tuyết Y chợt hiểu ra, tại sao sáng nay khi Tiêu Dĩ Hàn gặp cô lại có sát khí nặng nề như thế, hóa ra là nghe thấy cuộc nói chuyện của cô và Trang Tình.

Cô còn tưởng rằng nói xong Tiêu Dĩ Hàn mới xuất hiện, không ngờ cậu đã thấy toàn bộ quá trình.

“Cô muốn vui vẻ thế nào cũng được.” Lý Tuyết Y cảm thấy điều này thật nhàm chán, lý do cô sẵn lòng lừa tiền của Trang Tình là vì vấn đề tiền thuốc men cho mẹ nam chính.

Trang Tình hoàn toàn chỉ muốn khiến Tiêu Dĩ Hàn tức giận, từ đó sẽ ghi hận cô ở trong lòng, rồi mỗi người đi một ngả.

Nhàm chán, không quan tâm đến Trang Tình đang đắc ý phía sau, Lý Tuyết Y lắc đầu bước vào nhà vệ sinh, khi ra ngoài, Trang Tình đã không còn ở đó.

Quay lại lớp học, Trang Tình vậy mà đã tìm đến Tiêu Dĩ Hàn! Lý Tuyết Y phục rồi, không hổ danh là nữ chính, thật biết gây sức ép.

“Cậu không tức giận sao?” Trang Tình rất ngạc nhiên trước sự lạnh nhạt của Tiêu Dĩ Hàn.

Tiêu Dĩ Hàn phớt lờ Trang Tình, như thể bên cạnh không có ai đang nói chuyện với cậu.

“Lý Tuyết Y dùng mười vạn để bán cậu, loại người như vậy cậu nên tránh xa, sớm muộn gì cô ta cũng sẽ bán cậu lần nữa.” Trang Tình gấp gáp nhắc nhở Tiêu Dĩ Hàn.

Nhưng Tiêu Dĩ Hàn dường như không quan tâm, “Nói đủ rồi thì ra ngoài đi.” Không thèm nhìn Trang Tình thêm một lần nào nữa.

“Tôi nói cô có thể đừng nói xấu sau lưng người khác hay không? Tôi đã nghe rõ mồn một rồi đấy.” Lý Tuyết Y cảm thấy vô cùng bực bội, nữ chính sao lại như vậy? Không thể cắt đứt mà lại còn rối ren, thích nam chính thì cứ theo đuổi đi, nên phân rõ giới hạn với Lãnh Khiếu Vũ thì sẽ không xảy ra tình huống này.

Trang Tình đỏ hốc mắt, trừng trừng nhìn Lý Tuyết Y, cô ta có điểm nào thua Lý Tuyết Y? Tiêu Dĩ Hàn thà tin Lý Tuyết Y chứ không tin mình

Khi Trang Tình rời khỏi lớp hợp, còn muốn va vào Lý Tuyết Y, may mà Lý Tuyết Y đã né sang một bên không bị va trúng.

“Cô ta đã nói gì với cậu?” Lý Tuyết Y nhìn theo Trang Tình đang rời đi, quay đầu hỏi Tiêu Dĩ Hàn.

“Đừng để ý đến cô ấy, lại đây.” Tiêu Dĩ Hàn trầm giọng nói.

Lý Tuyết Y nhảy nhót đi đến, chỉ thấy Tiêu Dĩ Hàn đẩy một quyển sách bài tập về phía cô, “Xem thử hiệu quả học tập của cậu thời gian qua.”

Lý Tuyết Y cảm thấy có chút chột dạ, “Nếu tôi làm không tốt, cậu đừng tức giận đấy.” Học sinh yếu kém như cô trong lòng không có tự tin.

Tiêu Dĩ Hàn chỉ mím môi nhìn Lý Tuyết Y, cô ngoan ngoãn ngồi xuống cầm bút làm bài tập.
Bình Luận (0)
Comment