Xuyên Sách: Tôi Từ Chối Hái Rau Dại Trong Show Hẹn Hò

Chương 12

 
Một ngày ghi hình dần khép lại, bầu trời cũng bắt đầu điểm xuyết những vì sao.

Tô Xán nằm trên giường suy nghĩ cách làm thế nào để trở về thế giới thực chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ.

Cô mơ thấy mình xuyên vào trong sách, còn mơ thấy tiểu thuyết mới của mình bị chửi vì trì hoãn ra chương, lại còn mơ thấy Hạ Cẩm Ngôn kề sát tai nói thích mình.

Tô Xán giật mình tỉnh giấc, nhìn ra ngoài cửa sổ đã thấy trời sáng rõ. Cô rời giường sửa soạn, đúng lúc Giang Mạc Hiên vừa chuẩn bị xong bữa sáng.

Hai người ăn xong thì nhận được thông báo từ chương trình.

Tuy dân số và diện tích của nước R không lớn nhưng lại có nền lịch sử lâu đời, bề dày văn hóa sâu sắc.

Bốn cặp khách mời phải lần lượt tìm một món đặc sản địa phương và mang về biệt thự trước chiều mai, thời hạn cuối cùng là trước 17 giờ.

Ăn xong, Tô Xán và Giang Mạc Hiên liền lên đường.

Đường đi hơi xa, âm thanh từ loa phát ra đúng lúc là bài hát chủ đề của bộ phim “Nếu như” do Giang Mạc Hiên đóng chính.

“Lúc Đại Bình chết, cảnh khóc của Tiểu Cảnh có bị cắt bớt không?” Tô Xán quay đầu hỏi một câu: "Tôi xem đến đoạn đó luôn cảm thấy một người nội tâm như vậy nên cảnh khóc có gì đó không đúng."

[Vừa mới gỡ được chút thiện cảm giờ lại bắt đầu làm trò nữa rồi, còn dám chất vấn ảnh đế?]

[Cô ta tưởng mình là ai mà dám phán xét phim của chồng tôi?]

[Chỉ mới tiếp xúc vài hôm đã tưởng ảnh đế thích mình à? Mơ đi!]

Những người có ý định bênh vực Tô Xán lúc này cũng không dám lên tiếng, dù sao đó là ảnh đế, là bảo chứng phòng vé, ai dám chất vấn anh ta chứ, Tô Xán tự cầu phúc đi thôi.

Giang Mạc Hiên nghe xong, ánh mắt lập tức sáng lên, quay đầu lại kích động nói: “Cô cũng thấy vậy sao?”

“Nhìn đường kìa, nhìn đường kìa!” Tô Xán chỉ về phía trước, nhắc nhở.

“Nếu có chuyện gì xảy ra, fan của anh chắc xé xác tôi mất.” Cô tiếp lời.

“Tôi rất thích bộ phim đó nên xem đi xem lại rất nhiều lần, cũng không chắc mình cảm nhận có đúng không nữa…”

“Đúng là có bị cắt bớt.” Giang Mạc Hiên gật đầu: “Vì một số tuyến truyện bị lược bỏ nên mới dẫn đến sự thay đổi tính cách của nhân vật.”

Anh không ngờ bộ phim từng đoạt biết bao giải thưởng chưa ai từng phát hiện ra chi tiết nhỏ nhặt này, thế mà Tô Xán lại nhìn ra được.

[Con gái tôi giỏi quá! Biết ngay là con bé vẫn luôn cố gắng mà!]

[Aaa! Khóc mất thôi!]

[Ôi xúc động thật đấy, được ảnh đế công nhận rồi!]

Một số fan lâu năm của Tô Xán xúc động đến rơi nước mắt. Trước đây cô cứ như bị người khác nhập nhưng bây giờ có vẻ như đã quay về giống lúc mới ra mắt.

Dù diễn xuất của cô từng bị chê bai thảm hại nhưng sự tiến bộ của cô là điều ai cũng phải công nhận.

Sau khi ra mắt không bao lâu, Tô Xán luôn bị cho là liên tục gây sự với Tô Thanh, tài nguyên cũng vì thế mà tụt dốc không phanh, cuối cùng cô buông bỏ tất cả.

Cũng may nhờ chương trình thực tế lần này đã đưa Tô Xán quay trở lại!

Trong xe, hai người cứ trò chuyện không ngớt về điện ảnh, Giang Mạc Hiên phát hiện họ có rất nhiều điểm chung, những quan điểm về bộ phim đó cũng trùng khớp đến bất ngờ. Thật hiếm khi gặp được tri kỷ.

Giang Mạc Hiên cũng tò mò về các tác phẩm của Tô Xán: “Nói mới nhớ, tôi cũng chưa xem phim của cô đóng, tối nay tôi xem thử.”

“Xem gì cơ?”

“Cô vợ bé nhỏ của tổng tài bá đạo” hay “Tôi là nữ hoàng vũ trụ”?”

Tô Xán nghiêm túc hỏi lại: “Anh có nghe câu này chưa?”

“?”

“Tò mò hại chết con mèo đấy, khuyên anh đừng dại mà thử.”

[Chết cười, Tô Xán sợ rồi, haha!]

[Phim của Tô Xán huyền thoại lắm, ảnh đế mau xem đi cho biết!]

Điểm đến hôm nay là một tiệm socola thủ công. Socola của nước R cũng rất nổi tiếng, quy trình sản xuất đã có lịch sử gần trăm năm.

Khi đến nơi, Tô Xán và Giang Mạc Hiên bắt đầu làm socola theo hướng dẫn của chủ tiệm.

Cả quá trình, cô giao tiếp bằng tiếng R vô cùng trôi chảy không chút khó khăn.

Chuyện này khiến Giang Mạc Hiên và tổ chương trình đều kinh ngạc. Tưởng cô chỉ biết vài câu giao tiếp cơ bản thôi, ai ngờ trình độ gần như thông thạo.

Thậm chí sau khi hoàn thành xong socola, tổ chương trình còn nhờ cô phiên dịch giúp mua thêm quà tặng.

Làm xong nhiệm vụ, cả hai lại nhận được thông báo mới từ chương trình.

Nước R còn là thiên đường dành cho dân mê cắm trại, bốn cặp sẽ tập trung tại địa điểm chỉ định để cắm trại, còn nhóm của Tô Xán và Giang Mạc Hiên sẽ chịu trách nhiệm mua đồ ăn cho tối nay!

Nhận nhiệm vụ, hai người lập tức lái xe đến siêu thị mua sắm thả ga!

Tô Xán nhớ trong cốp xe có lò nướng và than, trên điện thoại cũng nhận được tin nhắn từ các thành viên khác gửi về các món ăn mà họ thích. Đa số mọi người đều muốn ăn hải sản và rau củ.

Chỉ có Phùng Hiểu Đồng lại muốn ăn sầu riêng. Mùa này làm gì có sầu riêng mà đòi?

Chưa hết, quá đáng hơn là Tô Thanh muốn ăn Phật nhảy tường!

Giang Mạc Hiên cũng nhìn thấy tin nhắn trong nhóm, bật cười: “Phật nhảy tường? Vậy mà cũng nghĩ ra được.”

Mua đồ xong, cả hai đi thẳng đến điểm cắm trại. Khu cắm trại nằm dưới chân núi Bố Hạ Nhĩ, cách đó không xa có một con suối nhỏ, phía sau là rừng thông rậm rạp.

Khi Tô Xán đến nơi, những cặp khác cũng đã đến và đang dựng lều trại.

Mọi người thấy cô và Giang Mạc Hiên đến thì xúm lại giúp chuẩn bị đồ ăn.

Dù sao cũng là phát trực tiếp, Tô Thanh cũng không thể không làm gì, đành ngượng nghịu bước đến phụ một tay.

Cho đến khi mọi người chuẩn bị nấu nướng thì Tô Thanh đột nhiên la lên: “Phật nhảy tường của tôi đâu?”

Tô Xán trợn mắt: “Cô tưởng đây là nhà cô chắc mà còn đòi Phật nhảy tường? Có cá nhảy tường cô ăn không?”

[Tô Thanh nghĩ gì vậy trời!]

[Nữ thần của tôi mấy ngày nay bị làm sao vậy! Bị nhập hồn à?]

[Xán Xán vừa ngầu vừa đáng yêu!]

Hạ Cẩm Ngôn thấy Tô Xán cầm con cá xiên sẵn trong tay giơ lên đáp lời Tô Thanh thì bật cười thành tiếng.

Mọi người cũng cười theo, bầu không khí lập tức rôm rả hẳn lên.

Chỉ có Tô Thanh là đỏ mặt tía tai, Phùng Hiểu Đồng và Kha Tuấn ở bên cạnh nhỏ giọng an ủi.

Tô Xán thấy ai nấy cũng bận rộn chuẩn bị bữa tối nên một mình ra cốp xe lấy lều dựng.

Đúng lúc đó, cả Giang Mạc Hiên và Hạ Cẩm Ngôn đều nhìn thấy nên cùng nhau bước tới.
 

Bình Luận (0)
Comment