Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108: Anh Sắp Nhịn Không Được Rồi.

Không xác định Chương 108: Anh sắp nhịn không được rồi.
“Em sẽ chỉ đường cho đàn chị đến nơi đó.”

Thẩm Chiếu đứng ở cuối đoàn người, tầm mắt hoàn toàn dán trên người thiếu nữ kiều tiếu ngọt ngào, mang theo một sự nhiệt tình cố chấp nóng bỏng.

Thời tiết nóng thế này, tại sao cô không đi tìm anh ăn cơm mà phải ra đây phơi nắng. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn bị phơi đến đỏ bừng, còn phải chạy cùng người khác đến nơi này……Hơn nữa cũng không phải đi tìm anh.

Tại sao từ đầu không chịu kiếm anh lập đội, không chịu lợi dụng tài nguyên chất lượng tốt bên người mà lại muốn duy trì khoảng cách với anh, muốn bán anh cho người khác.

Thẩm Chiếu rũ mắt đè tay bản thân lại, hàng mi dài che khuất con ngươi đồng thời giấu đi dục niệm nồng đậm. Là Nguyện Nguyện, muốn ôm cô, muốn hôn cô.

Nên dùng tư thế gì để ôm cô……

Đã nửa ngày không được gặp cô, cô muốn không dính lấy anh sao.

Anh sắp nhịn không được rồi.

Bỗng một cô gái cao giọng nói:“Này, chúng ta đây đi trước, em ba, hẹn gặp lại nhé.”

“Hẹn gặp lại.”

Hứa Vi vượt qua Hứa Nguyện đi về phía trước.

Cô ta chỉ khách sáo một chút chứ không để ý Hứa Nguyện cho lắm, nhưng thật ra nữ sinh lớn lên có vài phần giống mình cũng làm cô ta để ý một chút…… Nhưng điều quan trọng bây giờ là phải lôi kéo quan hệ với đàn anh cùng trường mới được.

Chỉ là cô ta không ngờ thử hẹn Dương Chử mà thôi lại thật sự có thể dụ Thẩm Chiếu ra ngoài.

Trời biết để hẹn gặp anh khó khăn thế nào, rõ ràng mấy ngày hôm trước hai người vừa gặp nhau. Còn rất vất vả khi bàn bạc các vấn đề hạng mục với quản gia của anh.

Chẳng qua Thẩm Chiếu có tới, nhưng giống như bị ai ép tới vậy. Anh cứ thế thất thần cả buổi chiều, như đi vào một cõi thần tiên nào đấy, Nếu không phải Dương Chử đáng tin cậy thì có lẽ cô ta sẽ chẳng trèo lên được chiếc xe tiện lợi này.

Hứa Nguyện nhích lại gần Trương Tố Nguyệt để nhường đường cho cho bọn anh.

Cuối cùng khi người thanh niên quanh thân sở hữu một tầng khí chất lạnh nhạt xa cách chậm rãi đi lướt qua cô, lại bỗng nhiên nắm lấy tay cô.

Hứa Nguyện kinh ngạc nhảy dựng lên: “Học trưởng……”

Cô vừa thử thoát khỏi năm ngón tay như bạch tuộc quấn của anh, vừa nháy mắt với anh.

Buông tay ra.

Mau buông tay ra.

Nhưng Thẩm Chiếu không thèm nhìn cô chỉ lo chuyện tâm bắt lấy cái bàn tay nhỏ trắng nõn, ý tứ rất rõ ràng, không buông.

Hứa Vi đã đi xa, Trương Tố Nguyệt nhìn dáng vẻ lôi lôi kéo kéo của cô và Thẩm Chiếu thì không khỏi “phụt” một tiếng bật cười.

Thẩm Chiếu không nắm chặt lắm, Hứa Nguyện dùng sức một chút là có thể hất ra.

“Nguyện……” Đầu ngón tay Thẩm Chiếu đánh mất xúc cảm mềm mại có thể giúp anh ổn định tâm lý nên trong phút chốc lòng anh đã lập tức rối bời.

Anh nâng đôi mắt trắng đen rõ ràng của mình lên đối mặt với đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng của cô, không tình nguyện mà câm miệng sửa lại xưng hô: “Hứa Nguyện.”

 

Bình Luận (0)
Comment