Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 122 - Chương 122: Nếu Tôi Không Đồng Ý, Có Phải Em Sẽ Giận Tôi Hay Không

Không xác định Chương 122: Nếu tôi không đồng ý, có phải em sẽ giận tôi hay không
Nụ cười của Hứa Nguyện rất dịu dàng, lúm đồng tiền kiều mị xinh đẹp vẫn luôn nở bên má nhưng đôi mắt bên dưới làn mi rũ xuống lại lạnh nhạt như thể mọi thứ chẳng liên quan đến mình.

“Chị ấy rất trân trọng cơ hội được hợp tác với anh, anh đâu thể xa lánh chị ấy vì cảm xúc cá nhân được chứ.”

Thẩm Chiếu trầm mặc vài giây, đôi mắt nhìn cô trở nên lạnh lẽo.

Khó trách hôm nay tự mình đưa cơm đến cho anh, để anh tuyên cáo chủ quyền trước mặt người khác…… Không chừng tối qua cũng là cố ý dỗ anh mà thôi.

Vị hôn thê bé nhỏ của anh, lại muốn đẩy anh cho người khác rồi.

Anh cười lạnh: “Nếu cô ta có ý đồ khác với tôi thì em vẫn nói như vậy sao?”

“Có ý đồ khác? Chắc chắn anh hiểu lầm rồi, nhưng cho dù như vậy thật……”

Hứa Nguyện nhìn ánh mắt dọa người của anh, thức thời nuốt câu: “Anh có thể thử ngủ với nữ sinh khác là như thế nào" lại, đổi một cách nói khác.

“Anh cứ làm theo chị ấy, anh hành vi đoan chính, chị ấy đụng trúng bức tường chắc chắn sẽ cảm thấy nhàm chán sau đó rút lui thôi.”

Hứa Nguyện đùa nghịch với nút áo sơ mi của anh, không chút để ý mềm giọng khuyên nhủ: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, em chỉ muốn anh giúp đỡ chị ấy thôi.”

“Tôi đã giúp đỡ cô ta rất tốt rồi. ” Thẩm Chiếu nhìn dáng vẻ không tim không phổi của cô, hàm răng đều ngứa, ngữ khí bất thiện hỏi: “Em còn muốn thế nào nữa?”

Hứa Nguyện thấy anh trở nên táo bạo nên sửng sốt một giây, nhưng rất nhanh đã nghĩ ra được cách để dỗ anh, bèn nói ngược lại: “Không phải anh cảm thấy chị ấy có ý đồ khác với anh sao?”

Thẩm Chiếu nhìn cô.

“Vậy anh thử chị ấy xem, nếu chị ấy thật sự có ý đồ khác với anh thì em sẽ khiến chị ấy biết khó mà lui, được không?”

Cô dán bên lỗ tai anh nhỏ giọng nói mấy câu rồi ngồi xuống một lần nữa, cầm tay anh lắc lắc.

“Anh nghe em đi, ba em luôn bảo em không thông minh lắm, về sau em còn phải nhờ chị ấy quan tâm đấy. ”

Thẩm Chiếu nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, sắc mặt tối tăm: “Em đúng là không thông minh.”

Hứa Nguyện buông tay anh ra, bĩu môi, cúi thấp đầu nói: “Là sao……”

Thẩm Chiếu nhận ra mình vừa nói sai nên liền nắm lấy tay cô, nhấc bổng cô lên rồi ôm vào lòng hôn hôn hai má như hôn một bé mèo ú đáng yêu.

“Chồng nói sai rồi, Nguyện Nguyện là một bé con vô cùng thông minh.”

Thẩm Chiếu than thở bên tai cô, hơi thở lượn lờ, từng rặng mây hồng nháy mắt nổi lên: “Nếu tôi không đồng ý, có phải em sẽ giận tôi hay không.”

“À không.”

Hứa Nguyện bị anh làm đỏ tai, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Là bây giờ đã giận rồi”

“Em như thế này sao mà xứng làm vị hôn thê của tiểu Thẩm tổng chứ.”

Thẩm Chiếu thật sự không muốn làm theo cái cách này nhưng hiển nhiên khi bé mèo trong ngực muốn trèo xuống thì anh chỉ có thể kéo bé về một phen rồi dịu giọng dỗ dành: “Nghe em.”

 

Bình Luận (0)
Comment