Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 148 - Chương 148: Không Cho Rời Khỏi Phạm Vi Giám Sát

Không xác định Chương 148: Không cho rời khỏi phạm vi giám sát
Nhà mẹ Thẩm Phỉ là bà con xa của nhà họ Thẩm ở Giang Thành, mấy năm nay qua lại thân thiết với Thẩm Hữu Dung nên được nhà họ Thẩm chiếu cố, vốn dĩ có thể giúp đỡ Hứa Chính Dương nhưng Hứa Chính Dương lại lấy quyền lực của bản thân làm trọng, sợ bà tham gia vào sẽ ảnh hưởng tới địa vị của mình ở công ty, nói gì cũng không đồng ý.

“Không phải chuyện gì lớn, có lẽ qua đợt này sẽ tốt thôi, con không cần bận tâm, nghe lời mẹ sống chung với Tiểu Chiếu thật tốt.” Thẩm Phỉ nhìn vẻ mặt của Hứa Nguyện lộ vẻ dịu dàng hiếm thấy của người mẹ nghiêm khắc.

“Con nghe nói ba muốn gọi chị Vi Vi đến để hỗ trợ sao?”

“Ông ấy ngoan cố vậy đấy, luôn cảm thấy ba của Hứa Vi ra đi sớm, nó không cha không mẹ, ông ấy không cần đắn đo, ngược lại nó rất đề phòng hai mẹ con chúng ta. Nhưng dù Hứa Vi có thông minh đi nữa thì hiện giờ cũng không đủ tư cách.”

Nói tới đây, Thẩm Phỉ bụp miệng lại, sắc mặt khó coi hơn rất nhiều, giọng vẫn bình tĩnh lại có chút căm giận.

Bà ho khan ôn tồn nói: “Nói nhiều rồi, con đừng để trong lòng, nói chung ông ấy vẫn là ba con.”

“Con biết rồi.” Hứa Nguyện ngoan ngoãn gật đầu ra vẻ vô lo vô nghĩ.

Hứa Nguyện không cảm thấy buồn vì sự thiên vị của Hứa Chính Dương, cô còn chưa gặp qua ba mẹ ruột của mình mấy lần, chưa kể đến Hứa Chính Dương chỉ là một nửa cha con…… Cô còn có cảm tình nhiều hơn với người mẹ xinh đẹp này.

Hứa Nguyện cảm thán mà cúp máy, sau lưng bỗng vang lên một tiếng: “Cậu chủ.”

Cô có hơi sửng sốt quay người lại.

Vu Phần xách đồ đi về phía này, lúc này mới nhìn thấy phía sau còn có một người nữa: “Ơ? Cô Hứa cũng ở đây à? Buổi trưa nóng nực sao hai người đều ra ngoài đứng thế?”

Hứa Nguyện cũng giật mình, nam chính đại lão đứng sau cô từ lúc nào thế.

Còn chưa kịp phản ứng trên cổ tay đã nóng lên, bàn tay to lớn kia đã nắm lấy tay cô.

Hứa Nguyện nhìn anh nắm tay mình như suy nghĩ điều gì liền hỏi: “Anh đứng ở đây rất lâu rồi à?”

Thực ra vốn dĩ cô muốn dừng từ “nghe” nhưng tính tính của vị đại lão này đoán không ra, cô vẫn nên dịu dàng chút thì hơn.

“Không có.”

Thẩm Chiếu vuốt ve cổ tay cô, nói dối mà mặt không đổi sắc.

Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của anh rất quy củ, buổi sáng cũng không phải là thời gian anh ngủ nên không cách nào ngủ say được, Nguyện Nguyện có chút động tĩnh là anh đã tỉnh rồi.

Nhưng vì muốn để vị hôn thê nhỏ cảm thấy tự do một chút nên mới không ngồi dậy…… Chỉ cần ở chung một phòng với cô, nghe thấy hơi thở của cô, nhìn trộm cô chuyên chú làm việc của mình anh đã cảm thấy tốt lắm rồi.

Anh sẽ không quấy rầy Nguyện Nguyện nhưng cũng không để cô rời khỏi phạm vi giám sát của mình.

 

Bình Luận (0)
Comment