Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 180 - Chương 180: “Khiến Nguyện Nguyện Không Thoải Mái Là Anh Sai Nhưng Anh Chỉ Có Thể Tận Lực Sửa Sai

Không xác định Chương 180: “Khiến Nguyện Nguyện không thoải mái là anh sai nhưng anh chỉ có thể tận lực sửa sai
Anh cầm hành lý thay cô, đi theo cô một tấc không rời đến khi hai người vào phòng lần nữa.

Hứa Nguyện ngồi trở lại chiếc giường công chúa mềm oặt của mình rồi vỗ vỗ vị trí bên cạnh ý bảo anh ngồi xuống.

Thẩm Chiếu nhìn ánh mắt cô rồi cẩn thận nhấc một góc chăn nhỏ lên ngồi xuống mép giường sau đó lấy hộp cơm cất giấu nãy giờ ra đặt lên đùi rồi bẻ đôi đũa gỗ.

“Buổi sáng không thể không ăn được, nào.” Anh gắp một đóa hoa cuốn nho nhỏ mini đưa đến bên miệng cô.

Hứa Nguyện ngửi thấy mùi liền đói, anh tính thời gian cô đi rất chuẩn, bánh bao vẫn còn nóng hổi đây.

Nhìn Hứa Nguyện phồng má nhai thức ăn, anh mới mở miệng nói: “Anh không thích bất kỳ ai thích em.”

“Hửm?”

Mắt thấy Hứa Nguyện nhấm nuốt xong, anh lại gắp một cái bánh bao nhỏ rồi chấm dấm lấp kín miệng nhỏ cô.

“Anh có thể làm bất cứ việc gì vì Nguyện Nguyện, hết thảy lấy em làm trung tâm.”

“Nhưng tương ứng với việc đó là anh đặc biệt quan tâm em, không thể nhìn thấy em bị thương, nghĩ muốn độc chiếm em, khát vọng lúc nào cũng được ở cạnh em, anh thích tất cả những việc đó nhưng không phải tất cả đều quang minh lỗi lạc.”

Hứa Nguyện vô tội chớp chớp mắt: Em có thể không nhận được không?

Thẩm Chiếu vừa nhìn đã hiểu ý cô, ngón tay anh điểm điểm hai má phồng phồng như hamster nhỏ của cô.

“Không thể.”

Mi mắt Thẩm Chiếu rũ xuống, chặn đứng ý vị thư giãn, cằm hơi thu, cười đến ôn nhu và bất đắc dĩ.

“Vì Nguyện Nguyện bắt đầu trước, em đã quyến rũ anh từ khi gặp anh lần đầu tiên.”

Thẩm Chiếu nói rất bình thản, ngay cả câu nói bị quyến rũ này cũng nói đến đúng tình hợp lý, ngược lại làm Hứa Nguyện nhớ lại lại cảm thấy e lệ.

“Mỹ nhân kế của Nguyện Nguyện gãi đúng chỗ ngứa, anh rất thích.”

Sáng tinh mơ, Thẩm Chiếu không biết nghĩ đến cái gì nhưng dù ngồi giữa không gian sáng sủa thanh hương thì âm sắc anh vẫn có phần khàn đục.

Hứa Nguyện để anh vào phòng mình, vốn định cho một quả ngọt sau đó bổ một đao, nào biết chính anh đã tiêu hóa xong cảm xúc mặt trái tiêu cực xong rồi còn nhắc đến trực tiếp với cô như thế.

“Khiến Nguyện Nguyện không thoải mái là anh sai. Nhưng anh chỉ có thể tận lực sửa sai…… Dù chưa chắc sẽ hợp ý của em.”

“Nguyện Nguyện không những là người trong lòng Chiếu Chiếu mà còn là vị hôn thê của Thẩm Chiếu, bảo vệ em chu toàn là trách nhiệm của anh, nhưng Nguyện Nguyện cũng có trách nhiệm của mình.”

Anh êm ái nói, giọng anh như châu ngọc va vào nhau, thanh thúy lọt tai.

Thẩm Chiếu thật sự thông minh.

Dù đã khom lưng cúi đầu trước mặt cô, không còn kiêu ngạo như trước nữa và còn bị tra tấn tâm thần một đêm, lý trí tán loạn như thế nhưng vẫn có thể nói vài câu để cứu vãn tình hình.

Lấy tình đả động không được liền lấy lý ra đàm phán, lấy thân phận gia tộc ra áp cô.

Đúng là không thể phản bác.

Đáng nói là hàm ý trong câu anh nói thể hiện anh vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ việc theo dõi cô.

Hứa Nguyện mím mím môi, không vui vẻ ngồi đấy.

 

Bình Luận (0)
Comment