Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 184 - Chương 184: Nguyện Nguyện Đáng Yêu Online Dỗ Chó Lớn (1)

Không xác định Chương 184: Nguyện Nguyện đáng yêu online dỗ chó lớn (1)
Xe cứu thương đã tới, mọi người vội vã nhấc Bách Văn lên xe đi mất. Rất nhanh sau đó người nhà họ Thẩm cũng tới, dọn sạch hiện trường, chuẩn bị phong toả. Tiếp sau, xe cảnh sát cũng tới.

Thẩm Chiếu ngoan ngoãn lên xe cảnh sát, chỉ là từ đầu đến cuối đều lặng im ôm Hứa Nguyện, từ chối nói chuyện với người khác.

Hứa Nguyện nói chuyện với anh, anh sẽ cúi đầu nhìn cô, chỉ là không trả lời. Nhưng chỉ cần cô hơi giãy giụa, anh sẽ siết chặt cô vào trong lòng.

Tay bị ôm đến phát đau, Hứa Nguyện không dám nhúc nhích nữa, im lặng cho anh ôm.

Thân phận Thẩm Chiếu đặc thù, tới Cục Cảnh sát như ghé ngang qua sân khấu. Hứa Nguyện trả lời câu hỏi giúp anh, rất nhanh đã được thả.

Cửa vừa mở, Vu Phần ra đón hai người, đập vào mắt hắn ta là máu trên tay Thẩm Chiếu.

“Cậu chủ, tay cậu cần xử lý.”

Thẩm Chiếu lắc đầu.

Hứa Nguyện trong ngực anh vươn tay ra: “Lấy giúp tôi bình nước được không?”

“Vâng ạ.” Vu Phần đưa cô chai nước tinh khiết.

Hứa Nguyện lấy chai nước, cô hứng nước thấm ướt tờ khăn giấy, lau miệng vết thương cho anh.

Mấy ngón tay của Thẩm Chiếu đang đặt trên đùi cô cứng đờ như sắt khiến da đùi non nớt bị siết đau.

Hứa Nguyện không dao động, sau đó ghé vào thùng rác súc miệng sạch sẽ rồi mới đưa chai nước cho anh.

“Do anh ta tự động hôn tới, em không ngoại tình.”

Giọng cô mềm ấm, giải thích từng câu từng chữ.

“Em không thích anh ta, không xảy ra chuyện gì với anh ta cả.”

“Em chỉ thích anh.”

Bình thường nếu nghe cô nói câu này, tâm tình Thẩm Chiếu sẽ tốt lên.

Nhưng hôm nay anh lại không phản ứng.

Vu Phần nhìn đến kinh ngạc.

Chuyện hôm nay hắn ta đã nghe kể lại, tuy hiệu sách hẻo lánh, không ai làm chứng, nhưng hắn vẫn có thể đoán đại khái chuyện mợ đã làm, khiến cậu chủ bị kích thích thành như vậy.

Nếu mợ chủ không thể dỗ được cậu chủ thì đúng là rắc rối to rồi đây.

Hứa Nguyện chủ động ôm cổ Thẩm Chiếu, thì thầm bên lỗ tai anh: “Chồng ơi, anh giận em cũng được, nhưng đừng giận lâu nha.”

“Xử lý cái tay này trước đã. Em đi với anh nhé.”

Lúc này Thẩm Chiếu mới thả lỏng để Hứa Nguyện nâng bàn tay bị thương của anh lên.

Vu Phần thở dài nhẹ nhõm, ngồi xuống khử trùng băng bó cho Thẩm Chiếu. Hắn nhìn trộm, có vẻ như Thẩm Chiếu đã bình tĩnh lại, nhưng cả buổi anh không hề ngẩng đầu lên.

Chỉ mỗi Hứa Nguyện thấy ánh mắt si mê của Thẩm Chiếu chưa từng rời khỏi người cô. Ánh mắt ấy có bao quấn quýt say sưa si ngốc, nhìn đến nỗi cô lạnh cả gáy.

Chẳng lẽ bị kích thích đến nỗi ngu người rồi… Không phải chứ, chuyện có to tát gì đâu.

Hứa Nguyện vẫn chủ động ôm anh.

 

Bình Luận (0)
Comment