Không xác định
Chương 225: Đây là lần đầu tiên Vu Phần thấy thiếu gia sốt ruột như vậy.
Hứa Nguyện mất tích một tuần sau đó.
Khung cảnh mà Vu Phần tưởng tượng rằng mọi người gặp nguy hiểm không hề xuất hiện.
Thẩm Chiếu so với lúc trước đã trở nên trầm tĩnh hơn, với thủ đoạn cứng rắn đáng kinh ngạc, anh nhanh chóng chặn đứng khoản thua lỗ, nhanh chóng giải quyết hàng loạt phản ứng dây chuyền tiêu cực sau thất bại của việc thu mua lại.
Giống như đây chỉ là một cuộc hôn nhân thất bại, không có cách nào tạo thành ảnh hưởng đến anh ngoài sự nghiệp.
Chỉ có người giống như Vu Phần có thể liên lạc với Thẩm Chiếu ngoài giờ làm mời biết, đó chỉ là vẻ bề ngoài, anh đối với vị hôn thê bị gia tộc ruồng bỏ đó vẫn nhớ mãi không quên.
“Thiếu gia, chúng tôi đã âm thầm kiểm tra tài sản của Triệu Lan đứng tên ở Giang Thành, tạm thời vẫn chưa tìm thấy Hứa…tiểu phu nhân, trước mắt đang mở rộng phạm vi tìm kiếm.”
“Ừm.”
Thẩm Chiếu ngồi sau bàn làm việc so với ban ngày như hai người khác nhau, giọng nói khàn khàn.
Vu Phần cung kính cúi đầu, không dám ngẩng đầu nhìn một cái, thiếu gia nhà mình bây giờ biểu tình như thế nào.
Biểu tình của Thẩm Chiếu…Hứa Nguyện rất quen thuộc.
Mỗi lần ghen hoặc buồn, anh đều vô cùng ủy khuất đợi cô đến dỗ dành.
Thẩm Chiếu chạm vào chiếc khăn còn lưu lại mùi hương của Nguyện Nguyện, chính là thứ anh đặt trên chiếc giường nơi Nguyện Nguyện bị giam cầm.
Cũng chỉ có cái đó còn lưu lại một chút mùi hương của Nguyện Nguyện. Những thứ đồ trước kia được đặt trong phòng của bọn họ đều đã bị anh đập phá mất hết mùi vị, bị ném vào trong căn phòng anh chuyên dùng để thu thập đồ của Hứa Nguyện.
Trên màn hình điện thoại tư nhân của Thẩm Chiếu đang sáng lên khung chat với Hứa Nguyện, rõ ràng biết là cô sẽ không thể nhìn thấy, nhưng anh vẫn cố chấp gửi tin nhắn cho cô, những tin nhắn dịu dàng dỗ dành.
Bảo bối, anh rất lo lắng cho em.
Trả lời anh được không.
Anh không trách em.
Là do anh giải thích không rõ ràng nên mới khiến em hiểu lầm.
Anh không muốn lợi dụng em, chúng ta nói chuyện được không.
Thẩm Chiếu mím môi, ngửi mùi hương càng ngày càng nhạt của cô, cảm xúc căn bản không thể ổn định lại được, hai tròng mắt đỏ đến mức có thể chảy ra máu.
Lúc anh ngẩng đầu nhìn Vu Phần, ánh mắt loé lên vẻ tàn nhẫn:
"Ngày mai ở khu vực phát triển kinh tế Giang Thành sẽ có một cuộc họp đấu thầu, Triệu Lan sẽ tham dự."
Vu Phần cúi đầu thấp hơn chờ đợi những lời tiếp theo.
"Một khi hắn ta xuất hiện thì ngay lập tức bắt lại."
"Thiếu gia?"
"Sắp xếp theo lời nói của ta mà làm."
"Vâng."
Vu Phần không dám xen lời vào lùi ra ngoài, nhưng trong lòng lại đang lẩm bẩm.
Tuy rằng Giang Thành là địa bàn của nhà họ Thẩm nhưng những lúc nhà họ Thẩm bỏ qua quy tắc không nhiều, mà thiếu gia lại là người giỏi nhất của nhà họ Thẩm, từ trước đến giờ chưa từng làm qua chuyện ỷ thế ép người như thế này.
Đây là lần đầu tiên Vu Phần thấy thiếu gia sốt ruột như vậy.