Không xác định
Chương 236: Thủ dâm
Nửa đêm này Hứa Nguyện vẫn trằn trọc không ngủ được. Nhưng không phải do mơ thấy ác mộng mà là mơ thấy bản thân cùng một người đàn ông làm tình ở nhiều chỗ.
Mồ hôi và dâm thủy thi nhau chảy ra, dương vật liên tục ra vào dưới hạ thân trống rỗng của cô, nóng ẩm và ướt át.
“Ưm…”
Hứa Nguyện đang trong giấc ngủ nhưng cô có thể cảm thấy trái tim mình đang đập nhanh đến mức muốn thoát ra khỏi lồng ngực, lặp đi lặp lại hành động xoa xoa đầu vú trên thân thể trần trụi.
Vẫn chưa đạt đến khoái cảm mong muốn, chỉ có thể thông qua ma sát tìm kiếm cảm giác.
“Muốn…”
Trong người vô cùng trống rỗng, Hứa Nguyện đột nhiên tỉnh dậy.
Ánh nắng ban mai chiếu vào trong phòng, cô không biết mình đã thoát y từ lúc nào, làn da đỏ hồng lên.
Loay hoay một hồi cô đưa tay vào giữa âm hộ, nơi đó đã hơi sớm ướt.
Trong khi đang xoa âm huyệt chảy nước của mình, Hứa Nguyện không ngừng nghĩ tới bản thân có lẽ cần một người trẻ tuổi, làm bạn tình.
Hứa Nguyện xoa nắn đầu vú chính mình, tay lần xuống kích thích âm đế đã lâu không được chăm sóc.
“Ưm…… A……”
Nhớ lại đủ kiểu thao làm hung hăng dữ tợn của Thẩm Chiếu khi đè cô trên giường, hai chân cô lập tức kẹp chặt, cô sắp đạt cao trào.
Kéo giấy vệ sinh lau nơi riêng tư lại dẫn khiến hoa môi co rút một trận.
Đến khi hơi thở hoãn hoãn cô liền xuống giường mặc quần áo. Giấu bộ ngực đẫy đà và tiểu huyệt đẫm nước vào nội y gợi cảm.
Trừ sự mẫn cảm tự nhiên khi đối mặt với Thẩm Chiếu thì cô cũng không ham thích tình dục lắm.
Lâu như vậy, tới tận lúc này mới thủ dâm.
Nhưng thật sự không được tận hứng lắm……
Cảm giác bị dương vật thao hoàn toàn khác. Làm như thế này thì bên ngoài thỏa mãn nhưng bên trong vẫn rất hư không…… Muốn làm tình quá.
Nếu không, làm một phát?
Chỉ cần dụng tâm chọn vẫn có thể tìm được.
Hứa Nguyện thay quần áo, tùy tay thắt dây lưng rồi nắm then chốt cửa, chuẩn bị bước ra một chân thì bỗng dừng lại.
Cô quên đóng cửa nhà à? Sao vẫn còn khe hở nhỉ?
Nhớ ra trong nhà còn một người khác phái, Hứa Nguyện tức khắc đỏ mặt.
Chắc vừa rồi mình không kêu lớn lắm đâu…… nhỉ?
Cô buông tay nắm cửa ra rồi hít sâu điều chỉnh lại biểu cảm sau đó mới mở cửa.
Chờ cô mang vẻ mặt bình tĩnh đi ngang qua phòng cho khách, đi đến nhà ăn mới phát hiện Cận Tắc đã sớm đã ra cửa.
Trên bàn cơm đặt một cái chén và một hộp giữ ấm. Cô xốc lên nhìn nhìn, là một chén mì cà chua trứng.
Không phải loại trứng lòng đào cô thường ăn, vừa mỏng vừa lớn, chiên chín vàng mềm, bên ngoài vàng và giòn kết cấu vững chắc. Hẳn Cận Tắc vừa đi không lâu nên trứng không có dấu hiệu cũ.
Cô cắn thử một miếng, vị giống vị súp dầu, là hương vị cô hiếm khi ăn.
Hứa Nguyện suy nghĩ một hồi mới nghĩ ra, trước đây cô luôn ăn những món tinh tế đắt đỏ. Còn tay nghề của Cận Tắc lại mộc mạc bình dị nên mới thấy mới mẻ.
Sự ấm áp cuối thu hòa vào nước lèo, cô ăn gần như nhiều gấp đôi bình thường.