Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 270 - Chương 270: Kẻ Lừa Đảo

Không xác định Chương 270: Kẻ lừa đảo
Hứa Nguyện thở ra một hơi, thân thể rốt cuộc chống đỡ không được mà ngửa ra sau.

Cảm giác đau trong dự kiến soạn không xảy ra, Thẩm Chiếu sớm biết cô kiệt sức nên đại chưởng chặt chẽ đỡ lưng cô, làm cô dựa lưng vào cửa.

“Chiếu Chiếu, em và cậu ta thật sự không có gì cả.”

Chân Hứa Nguyện bị anh tách ra hai bên, một chân nâng lên bên eo sườn anh, nơi riêng tư căng trướng lại một lần nữa bị mở ra triển lãm trong tầm mắt anh.

Thẩm Chiếu đĩnh động dương vật cứng rắn như đá vào nơi thật sâu bên trong cô rồi thọc vào rút ra vài cái đồng thời nhéo cằm cô hôn lên.

Hàm răng cọ xát cánh môi mềm mại, tiếng ưm đau đớn cũng bị nuốt hết mãi đến khi có tơ máu tràn ra.

Thẩm Chiếu mút châu môi* của Hứa Nguyện một cái rồi mới thấp giọng nói: “Em chính là kẻ lừa đảo.”

(*: phần đầu môi trên, ngay dưới nhân trung.)

Thân dưới Hứa Nguyện ướt hoạt bọc lấy anh, miệng huyệt chặt khít bị thao thấu nhưng khi chỗ mẫn cảm bị định vẫn sẽ co lại rồi phun nước, thân thể cũng đã không còn sức lực ôm lấy anh.

“Mỗi lần đều gạt anh trong những việc anh không thể nhẫn nhịn, vì em cảm thấy với em anh luôn không có điểm mấu chốt sau?”

Thẩm Chiếu ý có điều chỉ, nhưng anh làm vừa mạnh vừa tàn nhẫn, mỗi lần đều đâm vào tử cung. Ý thức Hứa Nguyện lên xuống theo thân thể, căn bản không nghe rõ anh đang nói cái gì.

Trước đây nói rất thích anh là giả, nói chia tay với Bách Văn là giả, chết trước mặt anh cũng là giả.

Cô mờ mịt nhớ lại hình như trước kia cô đã lừa anh rất nhiều việc.

Chiếu Chiếu sao có thể không để bụng chứ?

Hứa Nguyện chân trần rơi xuống đất, bị xoay mặt đi, dương vật đè trên cánh mông.

Vòng eo run rẩy đưa cánh mông lại dán sát gần anh, anh không suy nghĩ lập tức tiếp tục cắm vào huyệt nhỏ đã bị xỏ xuyên đến sưng đỏ.

“Đối không…… Ưm”

“Đừng xin lỗi, Hứa Nguyện.”

Thẩm Chiếu nhéo vú cô, từng chút từng chút cố chấp đâm mở miệng tử cung mềm mại

Thân thể Hứa Nguyện cong lên, cơ bắp cứng đờ, màng tai đều chấn động.

Có lẽ cô sẽ ghi nhớ cảm giác gần như sắp chết ngay lúc này đến suốt cuộc đời.

Thẩm Chiếu áp tiến vào tử cung cô, ở bên tai cô vừa thanh tỉnh vừa chấp mê nói: “Em không sai, là anh không có điểm mấu chốt, là anh không thể rời khỏi em."

Hứa Nguyện kiệt sức nằm trên giường, tinh dịch đầy người còn chưa rửa sạch nhưng cô đã mệt đến mức không còn mở nổi mắt nữa.

Không chỉ mệt vì liều chết hoan ái mà còn là mệt tâm.

Có một vết rách vô hình vắt ngang giữa cô và Chiếu Chiếu, Chiếu Chiếu cảm thấy đau, còn cô chẳng lẽ lại không có.

Cho nên, muốn buông tay sao?

 

Bình Luận (0)
Comment