Xuyên Thành Bé Con Ở Vương Quốc Tinh Linh

Chương 145

Tiểu ma thú nhanh chóng hoàn hồn lại, đôi mắt vàng sáng quắc quan sát Thư Lê.

 

"Tiểu yêu tinh đến từ Rừng Rậm Yêu Tinh kia, cậu tên gì? Mục đích đi vào thần điện Adas là gì?"

 

Thư Lê không nhận thấy ác ý từ trên người nó, liền thản nhiên trả lời: "Tôi tên Sperion, đến đây để tìm tinh linh Lửa."

 

"Tinh linh Lửa?" Trong mắt tiểu ma thú lóe lên một tia sáng khác thường: "Ai nói với cậu tinh linh Lửa đang ở thần điện Adas?"

 

"Tôi xem sách cổ rồi suy đoán." Thư Lê tò mò hỏi: "Cậu là ai? Tại sao lại ở trong thần điện? Nơi này chỉ có một mình cậu là ma thú thôi à?"

 

Tiểu ma thú phun từ trong mũi ra hai đám khí bốc khói, gương mặt căng thẳng nói: "Có tiểu yêu tinh nào vô lễ như cậu không vậy? Trước khi hỏi tên người khác, không phải nên cởi trói trước à?"

 

Thật dễ giận, quả nhiên là ma thú hệ lửa.

 

Thư Lê ngược lại không sợ sau khi cởi trói sẽ bị nó tấn công. Nếu có thực lực, nó đã tự mình giật đứt dây leo thoát ra từ trước rồi.

 

Cậu lẩm bẩm niệm thần chú hệ cỏ. Dây leo tự động rụng xuống, biến lại thành hạt giống.

 

Thư Lê dùng ma pháp hệ gió thu hồi hạt giống, bỏ vào nhẫn trữ vật.

 

Tiểu ma thú khôi phục tự do, vỗ cánh bay lên không trung, lơ lửng trước mặt Thư Lê, kêu hai tiếng "ngao ngao", bày ra tư thế kiêu ngạo nói: "Nhớ kỹ, ta là một con Hỏa Long Địa Tích cấp cao, tên là Sarah Redicino Falm."

 

Thư Lê: ...

 

Xin lỗi, cái tên dài như vậy, cậu nhất thời không nhớ được.

 

"Có thể nói lại tên của cậu một lần nữa không?"

 

Cậu lấy một cuốn sổ nhỏ chuyên dùng để ghi tên ra, tay cầm bút lông ngỗng, ánh mắt chân thành nhìn tiểu ma thú.

 

Tiểu ma thú thấy dáng vẻ này của cậu, đầu đầy sương mù.

 

Tiểu yêu tinh này như vậy là sao? Nhớ một cái tên khó khăn đến thế à? Vậy mà còn phải viết ra giấy!

 

Nói đi cũng phải nói lại, quyển sổ trong tay cậu có chất lượng rất tốt.

 

"Sarah Redicino Falm. Nhớ kỹ đấy!" Tiểu ma thú lặp lại lần nữa.

 

"Vâng... Sarah." Thư Lê viết một hàng chữ tinh linh tuyệt đẹp lên quyển sổ, đồng thời dựa theo dáng vẻ của tiểu ma thú, nhanh chóng vẽ một bức tranh chibi.

 

"Ta tên là Sarah Redicino Falm!" Tiểu ma thú sửa lại.

 

Thư Lê gấp quyển sổ lại, vô tội nói: "Vâng, Falm."

 

Tiểu ma thú nhe răng, tức giận hỏi: "Cậu không thể đọc hết tên của ta à?"

 

Thư Lê áy náy nói: "Xin lỗi, tôi là tiểu yêu tinh có năng khiếu ngôn ngữ kém nhất."

 

Tiểu ma thú không thể tin nổi trừng mắt nhìn cậu.

 

Tiểu yêu tinh bây giờ đều trơ trẽn như vậy ư?

 

Thư Lê lĩnh hội sâu sắc chân truyền của Elliott, cậu bỏ qua cơn giận của nó, cười toe toét: "Falm, cậu còn chưa nói cho tôi biết, tại sao cậu lại ở trong thần điện?"

 

Tiểu ma thú được gọi là Falm giơ hai chi trước mập ngắn lên, hết cách với tiểu yêu tinh, bực bội nói: "Ta bị người khác phong ấn, đương nhiên phải ở đây rồi."

 

"Ai phong ấn cậu?" Thư Lê nghi ngờ: "Cậu là Hỏa Long Địa Tích cấp mấy? Tại sao lại không giống với những con tôi từng gặp?"

 

Dường như Falm rất kiêng kỵ nhắc đến người phong ấn nó, trực tiếp bỏ qua câu hỏi trước: "Ta đương nhiên không giống Hỏa Long Địa Tích bình thường. Ta chính là Hỏa Long Địa Tích vượt qua cấp mười!"

 

Thư Lê ngạc nhiên: "Cấp bậc ma thú cao nhất không phải là cấp chín ư?"

 

Falm vỗ đôi cánh dơi, xoay quanh Thư Lê, miệng lải nhải: "Hỏa Long Địa Tích cấp chín có cánh như ta không? Có sừng như ta không? Có đuôi như ta không? Không có! Chúng đều không có! Ta có thể sánh ngang với thần thú, là sự tồn tại mà những ma thú bình thường kia không thể so sánh! Cho nên, đừng so sánh ta với những con Hỏa Long Địa Tích tầm thường đó."

 

Thư Lê nghe những lời nói non nớt của nó, đại khái đoán rằng đây là một con Hỏa Long Địa Tích cấp bậc rất cao, bị một nhân vật lợi hại nào đó phong ấn, nên mới trở về trạng thái con non do hiện tượng phản tổ.

 

"Cậu luôn duy trì trạng thái hiện tại ư? Người phong ấn cậu không sợ cậu gặp nguy hiểm à?" Cậu thay đổi câu hỏi để dò la tin tức.

 

Cơ thể Falm biến thành trạng thái con non, đầu óc cũng trở nên đơn thuần: "Đương nhiên không phải! Chỉ có ngày Hỏa Diệu Nhật, ta mới biến thành như vậy, bình thường ta đều uy phong lẫm liệt. Những Hỏa Long Địa Tích khác nhìn thấy ta đều phải bò rạp xuống đất bái ta làm vua!"

 

Nó nắm chặt móng vuốt, liếc xéo tiểu yêu tinh, cười khẩy: "Nguy hiểm? Ai dám chọc ta, ta sẽ dùng móng vuốt xé nát hắn, dùng lửa phun chết hắn, dùng hàm răng sắc nhọn cắn chết hắn. Cho dù ta biến thành dáng vẻ này, ta cũng có cách đối phó với kẻ đó. Nếu cậu không phải tiểu yêu tinh, ta đã khởi động cơ quan, nhốt chết cậu giữa đường rồi, làm gì có chuyện cho phép cậu đi vào nội điện?"

 

Thư Lê nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, đồng thời nhanh chóng xoay chuyển đầu óc.

 

Hỏa Diệu Nhật là ngày Hỏa Long Địa Tích ***** giao phối, dù là ma thú có cấp bậc cao đến đâu cũng không thể ức chế bản năng sinh sản. Ngay cả Hỏa Long Địa Tích cấp tám còn phải đến hồ tìm đối tượng, huống chi là Falm đã vượt quá cấp chín.

 

Hiển nhiên, trong thần điện không có con Hỏa Long Địa Tích thứ hai, việc phong ấn Falm biến về trạng thái con non vào ngày Hỏa Diệu Nhật là để tránh nó chịu khổ sở vì *****.

 

Thần điện nằm sâu dưới lòng đất gần nghìn mét. Vạn năm qua, chưa từng có đội mạo hiểm nào thành công đi sâu vào đây. Mà vào ngày Hỏa Diệu Nhật, hồ nước tập trung hàng nghìn con Hỏa Long Địa Tích, càng không ai dám đến gần.

 

Chỉ có mỗi mình cậu, lợi dụng bộ rễ cường đại của Cây Mẹ, đột phá lòng đất, tìm thấy thần điện thần Lửa đã ẩn sâu bên dưới vạn năm.

 

Có lẽ Falm phát hiện có người xâm nhập, nên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, thấy cậu là yêu tinh nên mới nương tay.

 

Chẳng trách cậu một đường thông suốt, không gặp bất cứ trở ngại nào, đổi thành đội mạo hiểm, e rằng bọn họ phải vượt qua tầng tầng cửa ải, nguy hiểm trùng trùng.

 

"Cảm ơn cậu, Falm." Thư Lê chân thành cảm tạ.

 

"Hừ, đây là thái độ cảm ơn người khác à?" Falm nhắm một mắt mở một mắt, cái lưỡi chẻ đôi ***** mép.

 

Thư Lê chớp mắt, đột nhiên hiểu ra.

 

Thì ra tiểu ma thú này đang thèm ăn.

 

May là cậu có thói quen mang theo đồ ăn bên người, cậu lấy quả Ku Ku to bằng quả anh đào từ trong nhẫn trữ vật ra, đưa cho tiểu ma thú: "Đây là quả cảm ơn."

 

Ánh mắt Falm sáng lên, như sói đói vồ cừu ôm lấy quả Ku Ku, há to miệng cắn một miếng.

 

"Nhăm nhăm, ngon, ngon. Nhăm, nhăm - ngon! Ngon quá đi!"

 

Chỉ vài tiếng "bẹp bẹp", cả quả đã được ăn xong.

 

"Còn không? Còn không?" Nó vội vàng bay tới bay lui trước mặt Thư Lê.

 

Vạn năm nay, ngày nào cũng phải ăn sinh vật có vị bùn ở dưới đất, nó ngán tới tận cổ họng rồi.

 

Thư Lê bật cười, lấy ra bốn năm quả Ku Ku, đặt trong lòng bàn tay đưa tới cho nó.

 

Falm "ngao" một tiếng, nhảy vào lòng bàn tay cậu. Cả bốn chân nó ôm lấy tất cả quả cùng cùng lúc, nó há to miệng ra, mỗi lần nuốt một quả, ăn một cách ngon lành.

 

Thư Lê cảm thấy mình như đang nâng một con chuột túi có vảy, nặng trịch, không nhẹ chút nào.

 

Đừng thấy hình thể tiểu ma thú nhỏ bé, nhưng lượng cơm của nó không nhỏ chút nào.

 

Sau khi ăn quả xong, nó lại tiếp tục đòi Thư Lê.

 

Thư Lê lấy một quả giống như quả táo ra, cầm bằng tay trái rồi nói: "Chỉ cần cậu trả lời tốt câu hỏi của tôi, tôi sẽ đưa quả này sẽ cho cậu."

 

Falm bị quả ngon dụ dỗ, nuốt nước miếng thúc giục: "Mau hỏi, mau hỏi đi!"

 

Thư Lê đạt được mục đích, mặt không đổi sắc nói: "Cậu có biết tinh linh Lửa không?"

 

Falm trả lời: "Biết chứ! Tên đó có tính cách nóng nảy, ta ghét hắn nhất!"

 

Thư Lê thầm nghĩ, tính cách của nó cũng chẳng tốt đẹp gì, chỉ là nó đã biến về trạng thái con non, nổi nóng lên cũng không có uy lực gì.

 

Cậu lại hỏi: "Vậy anh ấy cũng ở trong thần điện à?"

 

Falm vung móng vuốt: "Đương nhiên không ở trong đó!"

 

Thư Lê hỏi: "Không ở trong thần điện thì đã đi đâu?"

 

Falm khẽ nhướng mí mắt, khó chịu nói: "Ai thèm để ý hắn đi đâu? Dù sao ta cũng đã rất lâu rồi không gặp hắn!"

 

"Rất lâu là bao lâu? Trước hay sau cuộc chiến giữa các vị thần?"

 

"Ôi chao, sao cậu hỏi nhiều thế? Đừng cứ hỏi về hắn nữa, hỏi những gì ta biết đi."

 

Tiểu ma thú mở rộng đôi cánh, bay khỏi lòng bàn tay của Thư Lê. Nó mất kiên nhẫn vẫy đuôi, mắt nhìn chằm chằm vào quả trên tay trái của cậu.

 

Không nhận được câu trả lời mong muốn, Thư Lê cũng không nản lòng.

 

Con ma thú cấp cao có tuổi thọ siêu dài này dù đã trở thành hình dạng bé con, nhưng nói chuyện vẫn kín kẽ không một kẽ hở.

 

Thư Lê đưa quả cho tiểu ma thú, hạ giọng: "Trong cung điện dưới lòng đất chỉ có một mình cậu, cậu không thấy cô đơn ư?"

 

Falm dùng cả bốn chân trước ôm lấy quả lớn gần bằng nó, vui vẻ vừa gặm vừa trả lời.

 

"Dù sao phần lớn thời gian ta đều ngủ say, ngủ dậy thì đi tìm đồ ăn. Ngoại trừ thỉnh thoảng hơi buồn chán ra, cũng không có gì khó khăn."

 

"Cậu không thể rời khỏi đây à?" Thư Lê hỏi.

 

"Có hạn chế, không ra được."

 

Bẹp bẹp...

 

Tiểu ma thú ăn đến mức mắt híp lại, ***** một cách vui vẻ.

 

"Có thể vào trong điện đường để tham quan không?" Thư Lê thử thăm dò hỏi.

 

"Có thể vào." Tiểu ma thú nuốt phần thịt quả, ngẩng đầu cảnh cáo: "Nhưng cậu không được tự ý chạm vào đồ vật bên trong, đặc biệt là bảo bối đặt trên vương tọa."

 

"Được, tôi không tự ý chạm vào đồ vật bên trong." Thư Lê bảo đảm.

 

Thế nhưng, khi người bình thường nghe thấy hai chữ "bảo bối", đều sẽ rục rịch muốn động tay.

 

Thư Lê đợi tiểu ma thú ăn xong quả, liền lấy khăn tay ra lau những ngón tay dính nước quả, đi cùng tiểu ma thú vào bên trong điện đường.

 

Bước qua một cánh cửa đá, đi vào bên trong điện đường. Trang trí xa hoa khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Từng cây cột vàng óng ánh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Sàn nhà bóng loáng, soi rõ cả người, chính giữa dựng một pho tượng quen thuộc.

 

Thư Lê đứng trước pho tượng, ngước đầu lên nhìn.

 

Là thần Lửa.

 

Trong cung điện Milady của Vương Quốc Tinh Linh, cũng có một pho tượng thần Lửa, ngũ quan giống hệt pho tượng này.

 

Để tỏ lòng kính trọng, Thư Lê giơ tay phải đặt lên ngực, cung kính hành lễ với pho tượng.

 

Falm bay bên cạnh cậu, thấy cậu hành lễ, liền hài lòng gật đầu.

 

Tiểu yêu tinh này cũng khá lễ phép đấy.

 

Sau khi hành lễ xong, Thư Lê vòng qua pho tượng thần Lửa, tiếp tục đi vào bên trong.

 

Phía sau pho tượng là một hành lang nhỏ, đi hết hành lang là một điện đường rộng rãi, một chiếc vương tọa khí thế hùng vĩ hiện ra trước mắt.

 

Vương tọa được điêu khắc từ khoáng thạch quý giá, khảm đá quý và châu báu hiếm có, dưới ánh sáng của đá Hải Nguyệt, trông nó càng thêm lộng lẫy và bá khí.

 

Có thể tưởng tượng, khi thần Lửa ngồi trên vương tọa, ngài cao quý và uy nghiêm đến nhường nào.

 

Nhưng vào giờ phút này, thứ thu hút Thư Lê nhất lại là thứ được đặt trên vương tọa - rương báu.

 

Rương báu! Lại nhìn thấy rương báu!

 

Bây giờ, hễ nhìn thấy rương báu, Thư Lê lại có bóng ma tâm lý.

 

Chiếc quan tài cậu đổi được từ chỗ thủy quái ba đầu lúc trước, bây giờ vẫn còn nằm trong tay Pháp Thánh Danlof, đang đợi trả lại cho chủ cũ đây!

 

Bây giờ, bước vào thần điện Adas, nhìn thấy rương báu trên vương tọa của thần Lửa, dù có nói gì, cậu cũng không dám chạm vào nữa.

 

Falm bảo cậu đừng chạm vào bảo bối, bảo bối này là chỉ chiếc rương báu đấy đúng không?

 

Vậy thì nó thể yên tâm rồi, cậu kiên quyết sẽ không chạm vào.

 

Ai biết bên trong lại có thứ kỳ lạ gì nữa chứ.

 

Thư Lê liếc nhìn chiếc rương báu một cái rồi kiên quyết dời mắt đi, nhìn sang nơi khác.

 

Falm vốn còn có chút căng thẳng, sợ tiểu yêu tinh nổi lòng tham, chạm vào rương báu. Nào ngờ cậu chỉ liếc mắt một cái liền quay đầu đi, hoàn toàn không có hứng thú gì với rương báu.

 

Falm vỗ cánh, đáp xuống tay vịn của ngai vàng, nghiêng đầu quan sát tiểu yêu tinh.

 

Tiểu yêu tinh mặc trên người trang bị phòng ngự cực phẩm, có thể thấy cậu được nuôi dưỡng rất tốt, không thiếu tài nguyên.

 

Điểm này, từ việc cậu tiện tay lấy ra năm viên đá phép thuật cấp chín là có thể thấy được.

 

Thư Lê biết tiểu ma thú đang dò xét mình, ánh mắt nóng rực của nó đảo quanh dõi theo cậu. Cậu không để ý, hững hờ đi một vòng quanh điện thờ.

 

Xem ra, suy đoán của mình đã sai.

 

Bên trong thần điện Adas trừ một con ma thú vạn năm trấn giữ thần điện ra, không có tinh linh Lửa.

 

Thư Lê không khỏi cảm thấy thất vọng, khẽ thở dài một hơi, sau đó cậu bất ngờ nhìn thấy một bức tượng điêu khắc dùng để trang trí.

 

Bức tượng điêu khắc này nhỏ nhắn xinh xắn, cao một mét. Phần đỉnh tượng giống như một đóa hoa đang nở rộ, ***** có một quả cầu rỗng, bên trong đặt một viên ngọc tỏa ánh sáng dịu nhẹ.

 

Thư Lê tò mò đưa ngón tay ra chọc thử.

 

Viên ngọc xoay tròn, phát ra âm thanh trong trẻo.

 

Tiểu ma thú đang ngồi xổm trên tay vịn ngai vàng nghe thấy tiếng va chạm của viên ngọc, đột nhiên mở cánh bay tới, lo lắng chất vấn: "Cậu đang làm gì?"

 

"Ơ?" Thư Lê ngây thơ nói: "Chọc vào viên ngọc một chút, sao vậy?"

 

Falm vừa nghe thấy cậu nói "chọc một chút", liền sợ hãi đến biến sắc: "Chạy mau!"

 

"Cái gì?" Thư Lê nghe lời bỏ chạy, nhưng đã muộn. Sàn nhà dưới chân đột nhiên biến mất, một lực hút mạnh mẽ hút cậu xuống.

 

Thư Lê vội vàng hiện đôi cánh ra, dùng sức vỗ mạnh, bay lên trên.

 

Thế nhưng, lực hút kia quá mạnh, cứ thế kéo mạnh cậu xuống.

 

Thư Lê hoàn toàn biến sắc, cơ thể nhanh chóng rơi xuống.

 

"Ngao ngao... Ngu ngốc... Ai bảo cậu sờ mó lung tung đụng trúng cơ quan..."

 

Tiếng kêu của tiểu ma thú truyền từ bên trên xuống, Thư Lê theo bản năng vươn tay ra, bắt được một cục tròn tròn mềm mại.

 

Chính là Falm.

 

Không kịp trao đổi, một yêu tinh và một ma thú cứ thế bị lực hút kia hút vào một lỗ đen.

Bình Luận (0)
Comment