Xuyên Thành Bé Con Ở Vương Quốc Tinh Linh

Chương 173

Cuối cùng, cả nhóm quyết định đến Hiệp hội Ma Pháp để lấy huy hiệu trước. Bữa trưa thì tiêu vài đồng bạc lẻ mua sáu chiếc bánh mì nướng ở quầy hàng ven đường, uống nước ấm trong bình cho qua bữa.

 

Thư Lê muốn mua bánh cho Es nhưng bị y khéo léo từ chối.

 

Es nói bánh lúa mạch mà y ăn trên xe ngựa vẫn chưa tiêu hóa hết, y không thấy đói, Thư Lê đành phải thôi.

 

Trên đường đến Hiệp hội Ma Pháp, tiểu đội Ánh Sáng nói tên thật của mình cho thành viên loài người mới gia nhập. Đồng thời, Thư Lê cũng hỏi ý Es có muốn đi cùng bọn họ hay không, tiện đường còn có thể chăm sóc lẫn nhau.

 

"Tôi muốn kiếm chút lộ phí trước." Es suy nghĩ một lúc rồi kiên định nói: "Giờ tôi đang không xu dính túi, đến Trung Đình còn ít nhất một tháng đi đường, không thể cứ phụ thuộc mãi vào các cậu được."

 

Thấy y đã quyết, Thư Lê liền bàn bạc với các bạn nhỏ, sau đó nói: "Vậy bọn mình cùng đi làm kiếm tiền với cậu nhé!"

 

Dù sao đi rèn luyện chính là phải trải nghiệm đủ mọi niềm vui, hoà mình vào thế giới loài người.

 

Dù bọn họ đã mang theo không ít vàng bạc đặt trong nhẫn trữ vật, nhưng cũng không thể tự ý lấy ra tiêu xài. Nếu có thể tự mình lao động kiếm tiền, chắc chắn sẽ rất có cảm giác thành tựu nhỉ?

 

Amanda vốn là một bé rồng con, từ nhỏ đã được các trưởng bối cưng chiều, quà tặng chất đống. Hang động của cậu ta chất đầy núi vàng núi bạc, mỗi ngày nằm ngủ trên đống báu vật cũng chẳng phải chuyện gì lạ. Giờ rời khỏi đảo Rồng, trải nghiệm cuộc sống loài người, đối với cậu ta, mọi thứ đều mới mẻ, lạ lẫm.

 

Vừa nghe Thư Lê đề xuất đi làm kiếm tiền cùng Es, cậu ta là người *****ên giơ tay đồng ý.

 

Chờ sau này trở lại đảo Rồng, cậu ta muốn khoe với trưởng bối về đồng tiền *****ên do chính mình làm ra.

 

Các tiểu yêu tinh cũng chẳng khác mấy, đã đạt được tự do tài chính từ lâu.

 

Ngay từ khi mới chào đời, họ đã được thần Ánh Sáng ban tặng những món quà quý hiếm xem như vốn khởi đầu. Về sau, họ làm nhiệm vụ, hái thảo dược, đào khoáng thạch, tích góp không ít của cải. Lần này rời khỏi Rừng Rậm Yêu Tinh, họ cũng mang theo một nửa tài sản bên mình.

 

Tuy vậy, hiện tại, họ đang đóng vai những thiếu niên nghèo khổ từ trên núi xuống, tất nhiên phải hành động cho đúng với thân phận: Cần cù, tiết kiệm, ăn uống dè sẻn, gặp cơ hội kiếm tiền, tuyệt đối không thể bỏ qua.

 

Sau khi thống nhất ý kiến, cả nhóm hào hứng tìm đến một tiệm vũ khí, chọn sáu cây pháp trượng rẻ nhất.

 

Trước đây, Thư Lê từng có một cây pháp trượng hiệu Cây Mẹ. Nhưng sau khi học được cách rèn, cậu đã mài giũa lại viên đá Mặt Trời còn thừa từ lần trước, thay thế viên đá phép thuật kém chất lượng ở đầu trượng.

 

Sau khi được nâng cấp, cây pháp trượng làm từ Cây Mẹ đã trở thành vũ khí cấp bảy, không còn phù hợp với Ma Pháp Sư học việc nữa.

 

Vì thế, trước khi rời khỏi Rừng Rậm Yêu Tinh, cậu đã bàn bạc với các bạn, thống nhất khi nào vào trấn sẽ cùng nhau mua pháp trượng cấp thấp.

 

Có pháp trượng rồi, bọn họ lại sang cửa hàng quần áo bên cạnh, chọn những bộ pháp bào bình thường, vừa vặn với vóc người.

 

Bọn họ thay áo khoác, cầm pháp trượng lên, cuối cùng cũng có chút nào đó dáng vẻ của Ma Pháp Sư học việc.

 

Tiểu đội Ánh Sáng và người bạn loài người đồng hành cùng nhau, tinh thần phơi phới tiến về phía Hiệp hội Ma Pháp.

 

Bảy thiếu niên trẻ tuổi, diện mạo nổi bật, vừa xuất hiện trên phố đã lập tức trở thành tâm điểm, khiến người qua đường không ngừng ngoái nhìn.

 

Chỉ tiếc là nhóm thiếu niên hoàn toàn không tự biết điều đó, bọn họ hết nhìn đông lại ngó tây, như thể đang tìm kiếm gì đó, còn lễ phép chặn mấy người qua đường lại để hỏi đường.

 

Khi biết bọn họ muốn tìm đến Hiệp hội Ma Pháp trong trấn, ai nấy đều lộ vẻ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn mấy thiếu niên cũng bất giác thêm phần tôn kính.

 

Trong xã hội, địa vị của Ma Pháp Sư cao hơn dân thường, những người có cấp bậc cao có thể sánh ngang với quý tộc. Nếu một vị Pháp Thánh ra ngoài, trấn trưởng hoặc thành chủ đều phải cung kính đứng chờ ở cổng thành để nghênh đón.

 

Sau khoảng hai mươi phút, cuối cùng bọn họ cũng đến được Hiệp hội Ma Pháp.

 

Nếu so với chi nhánh Hiệp hội Ma Pháp ở thành Daotto, thì Hiệp hội Ma Pháp trong thị trấn này quả thực kém xa một trời một vực, nhưng dù nhỏ thế nào, nơi này trông vẫn sang trọng hơn rất nhiều tòa nhà xung quanh.

 

Có lẽ do được cấp đủ ngân sách, mỗi năm đều tu sửa nên tường vách còn rất mới, không hề thấy một vết nứt nào.

 

"Oa, đây là Hiệp hội Ma Pháp đó hả?" Dicio và Budno không ngừng xuýt xoa, như hai đứa nhóc nhà quê vừa lên tỉnh.

 

Trước đây, khi học lớp của Danlof, bọn họ từng nghe hắn kể rằng bản thân mình đã mở rộng Hiệp hội Ma Pháp ra khắp đại lục, họ đã rất muốn được tận mắt nhìn thấy. Giờ đây, cuối cùng cả đám cũng được toại nguyện.

 

"Chúng ta mau vào thôi!" Amanda xoa tay, dáng vẻ sốt ruột.

 

"Lát nữa mọi người nhớ tiết chế một chút." Angel nhắc nhở đầy hàm ý. Cậu ấy sợ đám bạn quá phấn khích mà lỡ tay phô bày thực lực thật sự của mình.

 

Thư Lê nghiêng đầu hỏi Es: "Sau khi bọn họ nhận được huy hiệu, chúng ta sẽ nhờ người trong hội giới thiệu việc làm giúp, như vậy có được không?"

 

Es khẽ gật đầu: "Được."

 

Không lâu sau, cả nhóm bước vào cửa chính của Hiệp hội Ma Pháp.

 

Trong đại sảnh, ma pháp sư tiếp khách trông thấy bảy thiếu niên nổi bật bước vào, lập tức nở nụ cười hòa nhã.

 

"Chào các cháu, hoan nghênh đến với Hiệp hội Ma Pháp thị trấn Kesheng."

 

Với tư cách là đội trưởng Tiểu đội Ánh Sáng, Thư Lê chủ động bước lên chào hỏi: "Chào ngài, bọn cháu đến để kiểm tra cấp độ ma pháp."

 

Ma Pháp Sư nghe vậy thì ngẩn người: "Các cháu? Tất cả đều kiểm tra ư?"

 

Hôm nay là ngày gì mà thị trấn nhỏ hẻo lánh này lại có bảy thiếu niên cùng lúc xuất hiện muốn kiểm tra cấp độ ma pháp thế? Thường thì một tháng có hai người đã là nhiều lắm rồi.

 

Thư Lê nghiêng đầu hỏi thiếu niên loài người bên cạnh: "Es, cậu có muốn đổi cấp huy hiệu không?"

 

Es lắc đầu: "Tạm thời chưa cần."

 

Thư Lê gật đầu rồi quay lại nhìn ma pháp sư: "Cháu kiểm tra cấp độ, còn năm người kia cần cả huy hiệu lẫn kiểm tra cấp bậc."

 

Cậu đã lấy được huy hiệu từ năm mười tuổi, đến nay đã tám năm trôi qua, cũng nên thăng cấp rồi.

 

"Được rồi, các cháu hãy đi theo ta." Ma pháp sư tươi cười dẫn bọn họ đến quầy đăng ký.

 

Điểm đăng ký ban đầu của huy hiệu ma pháp thuộc về Hiệp hội Ma Pháp nào thì điểm cống hiến sẽ được tính cho hiệp hội đó. Hiệp hội nào tích lũy được nhiều điểm cống hiến, đến cuối năm sẽ có thể đổi lấy đủ loại phần thưởng tại Tháp Ma Pháp ở Trung Đình.

 

Hôm nay bỗng nhiên được tăng thêm năm điểm cống hiến, thử hỏi sao vị ma pháp sư kia lại không vui cho được?

 

Nhân viên đăng ký vừa thấy một hàng thiếu niên đứng xếp hàng trước quầy, ánh mắt lập tức sáng rực, nụ cười rạng rỡ đến mức gần như chạm tới mang tai, tay chân nhanh nhẹn điền biểu mẫu cho họ.

 

Kumandi đứng *****ên, khai báo rõ ràng rành mạch tuổi và tên mình.

 

Anh hạ thấp tuổi xuống một chút, khai mười tám tuổi như mấy tiểu yêu tinh khác.

 

Dù sao thì gương mặt của yêu tinh sau tuổi hai mươi gần như không thay đổi nữa, nếu anh khai hai mươi tám thì đối phương mới thật sự cảm thấy nghi ngờ.

 

Kumandi cầm lấy tờ đơn đã điền xong, bước sang một bên, yên lặng chờ đợi.

 

Tiếp theo là Angel, Dicio và Budno. Đến lượt Amanda, cậu ta cũng bắt chước làm tương tự, sửa tuổi từ hai mươi hai xuống mười tám. Dù sao thì tuổi thơ của tộc Rồng cũng lâu dài chẳng kém gì yêu tinh, nếu cậu ta nói mình đã ngoài hai mươi, e rằng chẳng ai tin nổi.

 

Về phần Thư Lê, cậu cần thăng cấp huy hiệu, nên chỉ cần lấy huy hiệu ma pháp ra, đặt lên thiết bị kiểm tra, toàn bộ thông tin lập tức hiện lên ngay.

 

Thoạt đầu, nhân viên đăng ký có chút bất ngờ khi nhìn thấy thấy huy hiệu của cậu, sau đó, khi phát hiện điểm đăng ký ban đầu lại là ở thành Daotto thì không khỏi nhìn cậu thêm hai lần.

 

Nhân viên giao cho cậu một tờ phiếu kiểm tra, sau đó ra hiệu cho cả đám đến phòng kiểm tra, ở đó sẽ có người hướng dẫn bọn họ cách thực hiện.

 

Chi nhánh của Hiệp hội Ma Pháp khu vực này nằm ở một nơi hẻo lánh, cơ sở vật chất cũng đơn sơ, chỉ có hai phòng kiểm tra, nên Tiểu đội Ánh Sáng được chia thành hai nhóm.

 

Phòng kiểm tra số một: Thư Lê, Dicio, Angel.

 

Phòng kiểm tra số hai: Kumandi, Budno, Amanda.

 

Sau khi tiễn cả đám vào phòng, Es liền quay lại đại sảnh, bước đến trước mặt vị ma pháp sư tiếp đón rồi lấy huy hiệu ma pháp của mình ra đưa cho đối phương xem, nho nhã lễ độ hỏi hỏi: "Xin chào, ngài có thể giúp tôi một việc được không?"

 

Bên ngoài y khoác một chiếc áo choàng xám có mũ trùm đầu, nhưng bên trong lại là pháp bào cao cấp. Khi y buông mũ xuống, mái tóc vàng óng hiện ra, sáng lấp lánh như được dát nắng, nổi bật đến mức khiến người đối diện phải ngẩn ngơ. Đường nét khuôn mặt y hoàn hảo, ánh mắt xanh lục sâu thẳm như kéo người ta rơi vào giấc mộng mê ly.

 

"Xin chào, tôi có thể nhờ ngài giúp một việc được không?" Es lại hỏi lần nữa.

 

Lúc này, ma pháp sư mới giật mình hoàn hồn, trong lòng không khỏi cảm thấy ngượng ngùng.

 

Đã đến tuổi này rồi mà còn thất thần trước vẻ ngoài của một thiếu niên.

 

Chỉ trách gương mặt kia quá đặc biệt, mái tóc vàng thuần khiết ấy, e là cả vương công quý tộc trong vương thành cũng hiếm ai sánh được.

 

Ma pháp sư nở nụ cười thân thiện: "Được chứ, chỉ cần là việc ta giúp được."

 

"Cảm ơn ngài rất nhiều." Es nói: "Tôi đến từ Đế quốc Izerafa, trên đường đến Học viện Ma pháp Saint Velia để nhập học thì không may gặp cướp. Tài sản bị lấy sạch, hiện giờ tôi chẳng còn lấy một xu nào. Thật ngại khi phải kể lể thế này, nhưng đường từ đây đến Trung Đình còn xa, tôi buộc phải kiếm đủ lộ phí thì mới có thể tiếp tục hành trình. Vì vậy..."

 

Dưới ánh mắt đầy cảm thông của ma pháp sư, thiếu niên tóc vàng chân thành nói: "Không biết Hiệp hội Ma Pháp có thể giới thiệu giúp chúng tôi một công việc không ạ?"

 

"Các cháu?" Ma pháp sư khựng lại.

 

Es mỉm cười: "Vâng, là tất cả chúng tôi."

 

Ở phòng kiểm tra số một, Dicio là người *****ên bước đến chạm tay vào quả cầu pha lê để kiểm tra thuộc tính ma pháp.

 

Giáo viên hướng dẫn là một nữ ma pháp sư xinh đẹp, gương mặt rạng rỡ mỉm cười hiền hòa nhìn hắn, dịu dàng nói: "Em hãy đặt tay phải lên quả cầu, thả lỏng rồi giải phóng ma lực của mình."

 

Dicio lễ phép đáp: "Vâng, thưa cô."

 

Hắn cố gắng khống chế ma lực của bản thân, nhẹ nhàng đặt tay phải lên quả cầu. Chớp mắt, ánh sáng đỏ rực từ bên trong quả cầu bùng lên.

 

Giáo viên hướng dẫn mỉm cười: "Chúc mừng em, là hệ lửa rất thuần khiết."

 

Dicio thu tay lại, quay sang nhìn Thư Lê. Thư Lê khẽ gật đầu với hắn, ngầm khen ngợi biểu hiện của hắn rất tốt.

 

Được anh lớn khen, Dicio vui đến mức mặt mày rạng rỡ, tiếp tục kiểm tra cấp độ ma pháp.

 

Hắn giơ cây pháp trượng có vẻ ngoài đơn sơ lên, chỉ về bức tường trước mặt, dùng tiếng tinh linh thuần thục đọc thần chú: "Hỡi thần Lửa - Alfama Chips vĩ đại, tôi tên Dicio, là tín đồ trung thành với ngài. Xin ngài hãy ra lệnh cho nguyên tố lửa tụ tập xung quanh tôi, tạo thành những quả cầu lửa có thể đốt cháy tất cả!"

 

Không khí xung quanh bắt đầu rực cháy, nguyên tố lửa bị lời triệu hồi hấp dẫn, ùn ùn kéo về phía thiếu niên. Nhưng chỉ trong chốc lát, chúng lại lặng xuống. Một vài con "slime" thì lững thững tụ lại ở đầu pháp trượng kém chất lượng.

 

Một số con slime khác chỉ biết trơ mắt đứng nhìn từ xa.

 

Không phải chúng không muốn tới, mà bởi vì phía trước có một bức tường vô hình chắn ngang, khiến chúng không thể tiến thêm bước nào.

 

"Bùm...!" Một quả cầu lửa nhỏ lao thẳng vào bức tường thử nghiệm, một tiếng nổ nhỏ vang lên.

 

Giáo viên hướng dẫn vỗ tay tán thưởng: "Rất tốt! Đã đạt cấp bốn, là Ma Pháp Sư học việc trung cấp."

 

Dicio hạ pháp trượng xuống, quay đầu nháy mắt với Thư Lê, vẻ mặt đầy kiêu hãnh.

 

"Cảm ơn cô!" Hắn vui vẻ nói.

 

Giáo viên hướng dẫn điền vào biểu mẫu rồi ra hiệu cho người tiếp theo.

 

Angel bước lên, đưa tờ đơn cho cô. Không đợi hướng dẫn, cậu ấy chủ động đặt tay lên quả cầu pha lê.

 

Quả cầu lập tức phát ra ánh sáng trắng chói lòa.

 

"Hệ ánh sáng?!" Giáo viên hướng dẫn ngạc nhiên thốt lên.

 

Trên đại lục này, ma pháp sư hệ ánh sáng rất hiếm, cứ một trăm người học ma pháp, may ra mới có một người. Mà các pháp sư đơn hệ lại càng được Học viện Ma Pháp trọng dụng, sẵn sàng đầu tư mạnh tay để bồi dưỡng họ thành những chiến binh đối đầu với thế lực Hắc Ám trong tương lai.

 

Nếu thiếu niên tên Angel này đến được Trung Đình, tiền đồ ắt sẽ vô cùng rực rỡ.

 

Sau khi xác định thuộc tính xong, Angel giơ cao pháp trượng, niệm thần chú hệ ánh sáng.

 

"Bùm...!"

 

Quả cầu ánh sáng phóng ra như tia chớp, va mạnh vào tường kiểm tra, phát ra ánh sáng trắng chói mắt.

 

Giáo viên hướng dẫn lại gật đầu tán thưởng: "Cấp bốn, Ma Pháp Sư học việc trung cấp."

 

Viết nhận xét xong, cô thầm nghĩ: Hai thiếu niên này đọc thần chú bằng tiếng tinh linh thật sự rất chuẩn.

 

"Cảm ơn cô." Angel cầm lại biểu mẫu, đứng cạnh Dicio, cùng dõi theo phần thi của "đội trưởng".

 

Thư Lê không cần kiểm tra thuộc tính, cậu chỉ cần làm bài đánh giá cấp độ.

 

Giáo viên hướng dẫn nhận lấy huy hiệu ma pháp của cậu. Vừa nhìn thấy bảy ký hiệu màu sắc khác nhau trên đó, cô không khỏi ngạc nhiên: "Em là Ma Pháp Sư học việc bảy hệ?!"

Bình Luận (0)
Comment