Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

Chương 101

“Đi thôi, chúng ta đi hỏi thử xem.” Mấy người vừa nói vừa hẹn nhau cùng chạy về phía tòa nhà dạy học.

Bởi vì chạy quá gấp suýt chút nữa đụng phải Thẩm Ngưng Sơ đang đi lên từ dưới lầu, Trần Luật tuy tay đang xách đồ nhưng vẫn nhanh tay lẹ mắt kéo Thẩm Ngưng Sơ vào trong vòng tay mình.

Mấy người thấy suýt chút nữa đụng phải người khác thì vô cùng ngại ngùng gật đầu xin lỗi hai anh em: “Bạn học, xin lỗi nhé.”

Thẩm Ngưng Sơ thấy mọi người đều mang vẻ mặt vui mừng và kích động, nụ cười cũng rất thân thiện, bản thân lại không bị đụng trúng, cũng thân thiện lắc đầu: “Không sao đâu.”

Nói xong nhìn thấy trên hành lang còn rất nhiều người chạy ra ngoài, liền kéo anh ba dựa sát vào tường đi về phía ký túc xá của mình, lại không khỏi tò mò: “Anh ba, bọn họ đang chạy đi đâu vậy?”

Trần Luật không thèm nhìn mà trực tiếp nói: “Chạy đi mua phiếu ăn thôi.”

“Hả?” Thẩm Ngưng Sơ nhìn Trần Luật, hôm nay mới khai giảng, sinh viên đại học thời đại nào cũng tích cực đi ăn như vậy sao?

Trần Luật cho rằng em gái không tin, khẳng định nói: “Em đừng có mà không tin, hồi trước anh với lão Cố ở trường quân đội, mỗi lần đi đổi phiếu ăn còn tích cực hơn thế này.” Lúc đó sinh viên đại học đều phải đi đổi phiếu ăn để trợ cấp sinh hoạt phí, nhưng muốn lấy được tiền thì phải đến nhà ăn đổi thành phiếu.

Sau đó mỗi bữa cầm phiếu ăn đi ăn là được.

Nghe Trần Luật nói vậy, Thẩm Ngưng Sơ càng không tin: “Anh Cố mà là loại người như vậy á?” Trong mắt cô, Cố Khiếu Hành có vẻ không liên quan gì đến việc tranh giành đi lấy cơm, ở nhà anh ăn cơm cũng rất thong thả, nói dễ nghe thì là có chút tao nhã, rất khó tưởng tượng anh sẽ vì ăn cơm mà cầm hộp cơm chạy một vòng sân thể dục.

Chuyện này đúng là Trần Luật phóng đại, mỗi lần đều là anh ta chạy nhanh hơn, lão Cố thật sự không phải là người nóng vội như vậy.

Nhưng nghe em gái bênh vực lão Cố như vậy, anh ta giả vờ nghiêm mặt: “Em gái, rốt cuộc thì ai mới là anh trai ruột của em hả?”

Thẩm Ngưng Sơ ở chung với cậu anh ba này cũng được một tuần rồi, sớm đã nắm rõ tính tình của anh ta, điển hình là kiểu người thích được voi đòi tiên, vội vàng cười nói: “Đương nhiên là anh ba rồi.”

“Vậy mà em còn nói đỡ cho lão Cố?”

Thẩm Ngưng Sơ chớp chớp mắt, vô tội nói: “Không có mà, em chỉ là xác nhận lại thôi.”

“Rồi sao nữa?”

“Rồi anh ba không thấy buồn cười sao?” Thẩm Ngưng Sơ kéo Trần Luật tưởng tượng một chút cảnh tượng Cố Khiếu Hành cầm hộp cơm bất chấp mưa gió chạy về phía nhà ăn, quả thật rất buồn cười.

Nhưng Trần Luật cũng chỉ cười gượng một cái, dù sao cũng là anh ta nói bừa.

Lúc Thẩm Ngưng Sơ đến ký túc xá thì năm cô gái cùng phòng cũng đã đến, đang dọn dẹp giường, thấy Thẩm Ngưng Sơ đến liền tự giới thiệu với nhau.

Thấy em gái trò chuyện với bạn cùng phòng mới, Trần Luật liền chủ động dọn giường cho em gái, khiến mấy cô gái trong ký túc xá đều ghen tị.

“Tiểu Sơ, anh trai cậu tốt quá đi!”

“Đúng đó, anh trai tôi chỉ biết dọa nạt tôi, cướp đồ ăn của tôi thôi.”

Thời này con một rất ít, nhà nhà đều có nhiều con, anh chị em không thể thiếu, than phiền cũng là không nể nang gì.

Trần Luật nghe mọi người khen ngợi càng làm việc hăng say hơn, anh nhất định phải làm người anh trai tốt nhất của em gái, không ai sánh bằng.

Có Trần Luật ở đây, Thẩm Ngưng Sơ thật sự không cần phải động tay, ngược lại còn làm quen được với các bạn học.

Rất nhanh Trần Luật đã dọn giường cho em gái xong, sau đó lại treo chậu rửa mặt và khăn mặt lên.

Bình Luận (0)
Comment