Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn

Chương 119

Hiện tại hắn ta đã được tổ chức cấp trên công nhận, chỉ cần chờ người đó lấy được tình báo cần thiết, sau khi người đó rời đi, hắn ta có thể hưởng thụ tất cả thành tựu mà người đó tạo ra cho mình.

Cho nên hắn ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ thất vọng.

"Tố Tố, thứ đó không phải dễ lấy như vậy, anh phải về Nam An xin ý kiến người đó trước đã." Đào Nhất Bình chưa nhận được mệnh lệnh nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, vì vậy dự định trước tiên sẽ ổn định Trần Tố.

Trần Tố nghe Đào Nhất Bình nói như vậy thì thấy có hy vọng, vồn vã nói: "Được, Nhất Bình, em chờ anh."

Trong màn đêm, cuộc đối thoại của hai người kết thúc bằng tiếng ếch kêu râm ran, đợi Trần Tố rời đi, Đào Nhất Bình không lập tức rời khỏi, hắn ta đứng im tại chỗ, đợi một lúc lâu mới vội vàng bỏ đi.

Trần Luật cứ thế nhìn Đào Nhất Bình rời khỏi tầm mắt mình, cậu khẽ hỏi: "Anh Cố, cứ để hắn ta đi như vậy sao? Có báo cho bên Nam An ra tay không?" Vừa rồi cậu đã nghe thấy thứ mà Trần Tố hỏi, căn cứ theo miêu tả thì có vẻ có chút tương tự với độc trên người bà nội.

Đây rõ ràng là nhân chứng vật chứng đều có đủ, vậy mà anh Cố lại không cho động thủ.

Bây giờ người đã đi rồi, Trần Luật ít nhiều cũng có chút không cam lòng.

Cố Khiếu Hành: "Tạm thời chưa động, hắn ta không phải Đào Nhất Bình ở Nam An."

"Hả?" Câu nói này khiến Trần Luật có chút không hiểu, cái gì gọi là không phải Đào Nhất Bình ở Nam An, chẳng lẽ Đào Nhất Bình còn phân chia theo khu vực hay sao?

"Đào Nhất Bình mà chúng ta điều tra được ở Nam An hiện vẫn đang ở bệnh viện thành phố Nam An."

"..." Trần Luật cảm thấy đầu óc mình dường như có chút không đủ dùng, rõ ràng từng chữ đều nghe hiểu, nhưng lại giống như không hiểu gì cả.

"Có hai Đào Nhất Bình?" Một lúc sau, Trần Luật mới không chắc chắn hỏi.

"Tình hình hiện tại nắm được là như vậy."

"Không đúng, Đào Nhất Bình không phải là con trai của phó viện trưởng Trương sao? Năm đó ông ấy chỉ mất một đứa con trai, sao có thể có hai người được?"

Đây cũng là điều mà Cố Khiếu Hành không hiểu, nếu phó viện trưởng Trương chỉ nhận lại một đứa con trai, vậy hai Đào Nhất Bình từ đâu ra, hơn nữa năm đó ở bên cạnh Trần Tố là Đào Nhất Bình này hay là người ở thành phố Nam An.

Vừa rồi lúc Đào Nhất Bình rời đi, Cố Khiếu Hành đã mượn ánh trăng nhìn rõ được diện mạo của hắn ta, giống hệt với bức ảnh trong phòng hồ sơ của bệnh viện thành phố Nam An.

Điều đó chứng minh Đào Nhất Bình hiện đang ở bệnh viện thành phố Nam An và người này có ngoại hình giống hệt nhau, ít nhất chỉ bằng mắt thường nhìn thoáng qua thì không thể phân biệt được sự khác biệt của hai người.

Cố Khiếu Hành không tin Đào Nhất Bình ở thành phố Nam An lại đột nhiên xuất hiện ở đây, trừ phi hắn ta biết bay, nếu không thì khoảng cách mấy trăm cây số sẽ không thể xuất hiện trong thời gian ngắn như vậy.

Trần Luật bây giờ cảm thấy đầu óc mình sắp không đủ dùng, tự nhiên xuất hiện hai Đào Nhất Bình, chẳng lẽ cậu là Phật Tổ Như Lai còn phải phân biệt thật giả Ngộ Không hay sao?

"Chi bằng cứ bắt người trước, mặc kệ hắn ta là thật hay giả, chỉ cần dựa vào việc hắn ta gặp mặt Trần Tố là đủ để khẳng định có vấn đề, còn tên ở Nam An kia cũng tóm luôn, không có việc gì lại tạo ra một người giống hệt như vậy, chắc chắn không phải hạng tốt."

Trần Luật bực bội gỡ mũ xuống, đưa tay lên đầu gãi gãi, cả người lộ rõ vẻ không cam tâm.

Bình Luận (0)
Comment