Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 104

Chương 104 -
Chương 104 -

Chương 104

Hai người không một tiếng nhìn nhau, chuyên viên quay phim và khán giả xem truyền hình trực tiếp đột nhiên hăng hái.

Đây là muốn cãi nhau sao? !

Sinh thời thế nhưng có thể nhìn thấy Thịnh Hành gây gổ với người khác? !

Kể ra thì, các fans đang xem truyền hình trực tiếp đều biến thành fans giả rồi, thế nhưng chờ mong Thịnh Hành gây gổ với người ta.

Nhưng các fans không thể không nói, tình huống này thật sự khó gặp.

Thịnh Hành rất ít khi tham gia gameshow, phần lớn thời gian đều đóng phim, thỉnh thoảng mới tham dự một hai hoạt động thương nghiệp, đối mặt với phỏng vấn cũng rất đúng quy đúng củ, làm người lạnh nhạt lãnh đạm, hiếm có khi nào mọi người nhìn thấy được anh bộc lộ cảm xúc ra ngoài.

Mặc dù có, cũng rất ít.

Mỗi khi anh ở trước mặt ống kính đều khống chế tâm tình của mình vô cùng tốt, khi lên TV cũng vậy, anh sẽ luôn cố định ở trong chuyên mục bản tin thời sự, tuyệt đối không nhảy ra khỏi vòng tròn này.

Đây vẫn là lần đầu tiên có người nhìn thấy anh tức giận ở trong màn ảnh.

Mặc dù cũng không được tính là rất điên cuồng hung ác nhưng rõ ràng tâm tình của anh rất chập chờn.

Trong khi mọi người đều đang chờ mong được nhìn thấy Thịnh Hành một lần nữa dạy bảo người khác thì anh lại chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm Lục An An, sau đó gọn gàng xoay người, đi về căn nhà gỗ nhỏ ở bên kia.

Mọi người: ? ? ?

Lục An An rõ ràng cũng sửng sốt, không hiểu nổi sự biến hóa tâm tình lần này của Thịnh Hành.

Cô liếc nhìn máy quay phim, suy nghĩ một chút, nói: "Thầy Thịnh nhất định là bị đói bụng rồi, em phải nhanh trở về."

Quần chúng nhân dân: . . .

Không, thầy Thịnh của cô không phải có ý này.

Bất kể là phải hay không phải, Lục An An đều đi càng nhanh hơn so với lúc trước.

Lát sau, hai người liền trở lại căn nhà gỗ nhỏ, Thịnh Hành ở cửa ra vào chờ cô.

"Đi thay bộ quần áo này đi, sau đó đi tắm rửa."

"Thế nhưng em còn muốn … "

Hai chữ nấu cơm còn chưa kịp nói ra, Thịnh Hành híp híp mắt nhìn cô: “Bọn họ không biết nấu cơm à?"

Lục An An nuốt nước miếng, mơ hồ cảm thấy hình như mình đã tìm thấy nguyên nhân vì sao lúc nãy Thịnh Hành tức giận.

Cô hơi dừng lại, vừa định nói chuyện, Liễu Mộng Đình lại từ trong phòng đi ra, nhìn về phía hai người: "An An, em đang làm gì thế?”

"Đánh cá."

Liễu Mộng Đình hơi nhíu mày: "Em có thấy lạnh hay không, mau mau đi tắm rửa thay quần áo đi."

“Mọi người không đói bụng sao?"

Liễu Mộng Đình không đồng ý nhìn vào mắt cô: “Có đói, nhưng bọn chị có thể chờ, em mau đi tắm rửa đi, đừng để bị cảm mạo."

". . . Vâng ạ."

Nói xong, Lục An An liếc nhìn Thịnh Hành.

Vẻ mặt Thịnh Hành lãnh đạm: "Còn không mau đi?"

Lục An An chạy nhanh như một làn khói.

Các fans đang xem truyền hình trực tiếp đều nhìn thấy, người thông minh một chút gần như chỉ trong vòng một giây liền hiểu rồi.

[ Hình như tôi đã hiểu được vì sao Thịnh Hành tức giận rồi, có phải là anh ấy đang đau lòng Lục An An hay không? ]

[ Đừng nói đau lòng chỉ, anh trai chỉ là không nhìn nổi mà thôi, trong chương trình này đều là trẻ em thiểu năng trí tuệ sao, trong quy định có chỗ nào ghi là Lục An An biết nấu cơm thì nhất định mỗi ngày đều phải làm đồ ăn à, những người khác cũng có thể học rồi làm đi chứ. ]

[ Thịnh Hành hẳn là không nỡ nhìn thấy học trò của mình như vậy đi, trời lạnh lại còn tối như vậy còn phải đi đánh cá, rõ ràng cô ấy đã bận bịu cả một ngày. ]

[ Ai, tôi còn thấy mấy người khác đều đang ở trong phòng ăn đồ ăn vặt xem ti vi, chỉ có một mình Lục An An chịu rét đi ra ngoài đánh cá. ]

[ Đây cũng là cô ta tự tìm, tự cô ta muốn đi đánh cá, có thể trách ai. ]

[ Tôi nói thật, coi như Lục An An có không đi đánh cá, cô ấy cũng sẽ không ngồi ở trong phòng khách nghỉ ngơi. ]

. . .

Nghệ sĩ khắp nơi đều tranh đấu, các fans bên dưới cũng giống vậy.

Cách một cái màn hình cũng có thể ầm ĩ lên, nhưng không thể không nói, đây chính là một cơ hội lăng xê vô cùng tốt, đồng thời cũng khiến cho gameshow càng hot hơn, được mọi người quan tâm tới nhiều hơn, nhân viên công tác trong tổ tiết mục đều vui vẻ.

*

Lục An An trở về phòng của mình, ngoan ngoãn tắm rửa.

Cô cũng không dám tiếp tục dây dưa thêm, sức đề kháng của cơ thể này thật sự không tốt cho lắm, Lục An An không dám làm càn quá mức.

Sau khi tắm rửa gội đầu xong, Lục An An từ phòng tắm ra ngoài.

Cô thấy cả người ấm áp hơn rất nhiều.

Cô liếc nhìn máy quay phim trong phòng, trực tiếp bày ra bộ mặt giận hờn.

"Vẫn còn phát sóng trực tiếp sao?"

Chuyên viên quay phim gật gật đầu.

Lục An An "Ồ" một tiếng, cô vừa định đi xuống tầng thì chuông điện thoại di động lại vang lên.

Cô nhíu mày, nhìn về phía điện thoại.

Suy tư một lát, cô vẫn nhận điện thoại.

"Alo."

“Có phải là em cảm thấy ngứa da hay không?”

Giọng nói của Lục Diên từ bên kia truyền đến, nghe chừng rất nghiến răng nghiến lợi: "Thịnh Hành muốn ăn cá chẳng lẽ cậu ta không biết tự mình đi bắt sao? Ở đâu cần em phải lội sông bắt cá, Lục An An, có phải là em bị đần rồi hay không!”

Lục An An: ". . . Anh, em vẫn đang phát sóng trực tiếp."

"Anh biết."

Lục Diên tức đến hộc máu hô lên.

Lúc này Lục Diên đang ngồi ở bên trong phòng nghỉ ngơi riêng của mình, những người đi ngang qua cửa ra vào đều có thể cảm nhận được lửa giận của người ở bên trong.

Mặc dù không nghe rõ được bên trong cụ thể đang nói cái gì, nhưng mọi người đều nhìn thấy vừa rồi sau khi Lục Diên click mở một video liền như vậy.

Anh mới xem video không đến nửa giờ, sắc mặt liền lần lượt biến đổi, trực tiếp tiến vào phòng nghỉ ngơi gọi điện thoại.

Trước khi anh đi, các nhân viên công tác đưa mắt nhìn nhau, cũng không hiểu Lục Diên là bị làm sao, tại sao đột nhiên lại nổi giận như vậy.

Nhưng thật ra anh Tiền lại biết, còn lắc đầu một cái với mọi người: "Chớ đi trêu chọc con sư tử đang nổi giận kia."

Mọi người: ". . ."

Bình Luận (0)
Comment