Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 111

Chương 111 -
Chương 111 -

Chương 111

Kết quả thương thảo là, Thịnh Hành ngủ ở chỗ của nhân viên công tác bên kia, Lục An An ngủ ở trong phòng của Thịnh Hành.

. . .

Chỉ có điều, tất cả mọi người đều không tiếp tục bàn luận về chuyện tối hôm qua nữa.

Lục An An không muốn dùng nhất suy nghĩ xấu xa tới phỏng đoán nguyên nhân Ngô Duyệt làm như vậy, các nhân viên công tác cũng thế, dù sao kế tiếp còn cả một quãng thời gian dài phải quay phim với nhau, nửa đường mà đổi đổi người cũng không tốt lắm, hơn nữa Ngô Duyệt còn là người do cấp trên nhét vào.

Sau lưng cô ta có người đó nha.

Ngoại trừ sắc mặt của Thịnh Hành không tốt lắm ra thì tất cả mọi người đều ngầm hiểu, không có ý định bàn luận thêm về chuyện tối hôm qua.

Cứ coi như là Lục An An hôm qua làm bài quá muốn, lại sợ đánh thức Ngô Duyệt cho nên mới sắp xếp như vậy.

Liễu Mộng Đình xoa xoa đỉnh đầu của cô, nói: “Vậy em mau dậy đi, thầy Thịnh đang làm bữa sáng đó nha."

Lục An An trong nháy mắt tỉnh táo 100%.

"Vâng."

Các khán giả xem truyền hình trực tiếp mặc dù còn đang gào thét không ngừng, nhưng đại khái cũng có thể hiểu được.

Dù sao cũng là Thịnh Hành chủ động đem phòng của mình nhường lại, coi như là có ý kiến cũng chỉ có thể nói Thịnh Hành thôi nha, vì sao lại đi mắng Lục An An chứ.

Sau khi ăn sáng xong, nhiệm vụ mới của tổ tiết mục lại tới nữa rồi.

Nhiệm vụ hôm nay là, mọi người phải đi ra ruộng đất hái ngô.

Lục An An: ". . . Ngô bây giờ đã có thể hái được rồi sao?"

Nhân viên công tác: ". . . Được mà."

"Ồ."

Cả một buổi sáng, mọi người bận rộn làm nhiệm vụ ở trong ruộng.

Lục An An sau khi được ngủ một giấc no nê thì tinh thần cũng khá hơn nhiều.

Có điều từ sáng tới giữa trưa cho cô đều không nói gì với Ngô Duyệt, Ngô Duyệt cũng không nói chuyện với cô.

Cô không nói cho mọi người biết, không có nghĩa là cô không tức giận.

Thực ra cho đến bây giờ cô vẫn không thể hiểu được, vì sao Ngô Duyệt lại luôn nhằm vào mình như thế, là não có vấn đề sao.

Cô nhớ là mình hình như chưa từng làm chuyện gì có lỗi với Ngô Duyệt đi.

Đang nghĩ nghĩ, Đồng Hướng ở một bên hô lên: "An An, em xong chưa?"

"Kha khá rồi."

Đồng Hướng nói: "Tôi đến giúp em.”

Lục An An: ". . . Cảm ơn."

Đồng Hướng đi tới bên cạnh Lục An An, các chuyên viên quay phim ở một bên quay lại.

Hình ảnh này mặc dù có chút buồn cười, nhưng ở trong mắt khán giả mà nói, thấy thế nào cũng rất dễ nhìn nha.

Thậm chí còn cảm thấy dáng vẻ hai người rất xứng đôi nha.

Hơn nữa tổ tiết mục hình như còn vô tình hay cố ý thường xuyên đem hai người quay chung một khung hình, đại khái là vì tạo nhiệt độ đi.

Có điều Lục An An lại không thích như vậy.

Cô ta liếc nhìn máy quay phim đang đi tới, đi tới một bên khác: "Vậy phiền thầy Đồng rồi, em đi qua bên kia giúp thầy Thịnh một chút."

Các khán giả xem truyền hình trực tiếp: ? ? ?

Tại sao cô lại đi! !

[ Đột nhiên có cảm giác như mình đang xem một bộ phim ngược luyến tình thâm, trong mắt tôi chỉ có em, trong lòng em lại luôn hướng về người khác! Ô ô ô ô ô. ]

[ Ha ha ha ha ha thật con mẹ nó ngược luyến tình thâm. ]

[ Cười chết tui rồi, ban nãy tui còn cảm thấy Lục An An và Đồng Hướng rất hợp nữa chứ. ]

[ Đừng có loạn ghép đôi Lục An An nhà chúng tôi, An An nhà chúng tôi chỉ muốn một mình làm bông hoa nhỏ xinh đẹp mà thôi. ]

[ An An nhà chúng tôi còn nhỏ đó, em ấy còn vì bài tập mà thức đêm nữa chứ, đáng yêu quá đi, đừng có gán ghép em ấy với bất kì ai. ]

Sau khi mọi người hái ngô xong đều mệt mỏi ngồi co quắp dưới đất.

Lúc này đã là tháng năm, khí trời bên ngoài cực kỳ tốt, nếu như không có như vậy hái ngô thì tâm tình của bọn họ nhất định sẽ rất vui vẻ.

“Nóng quá đi.”

“Cả khuôn mặt của tôi đều đỏ bừng rồi, An An, em mau qua đây nhìn chị một chút.”

Lục An An cười: "Vâng."

Sau khi làm xong nhiệm vụ sáng, mọi người cùng nhau trở về nhà gỗ nhỏ tắm rửa.

Đều là nghệ sĩ, ai nấy đều rất chú ý tới vẻ ngoài của mình.

Sau khi Lục An An tắm xong liền chui vào nhà bếp.

Lúc Thịnh Hành đi tới, mấy người kia đều không có ở bên trong.

Thịnh Hành nhíu mày nói: "Lục An An."

Lục An An quay đầu nhìn về phía anh: "Thầy Thịnh, mấy giờ anh đi vậy?”

Thịnh Hành cúi đầu nhìn cô: "Ăn cơm sẽ đi.”

"Ồ."

Lục An An nở nụ cười : "Vậy em chúc thầy Thịnh đóng phim thuận lợi."

Thịnh Hành gật gật đầu, nhìn cô: "Được."

Hai người ở trong nhà bếp bận rộn, mặc dù Thịnh Hành cảm thấy không nhìn nổi cái tình cảnh này của cô nhưng cũng không nói gì.

Chờ sau khi ăn xong bữa trưa Thịnh Hành liền muốn rời đi.

Liễu Mộng Đình chủ động ôm Thịnh Hành một cái, mấy người còn lại cũng học theo đi lên ôm anh.

Đến lượt Lục An An đi lên, cô còn sững sờ sững sờ ngây người đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Thịnh Hành đột nhiên nở nụ cười, nhìn cô: "Lục An An."

Lục An An ngước mắt nhìn anh.

Bình Luận (0)
Comment