Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 145

Chương 145 -
Chương 145 -

Chương 145

Chẳng qua là bất kể cô ấy có chăm chỉ học tập như thế nào thì dường như cô ấy vẫn kém các bạn học xung quanh rất nhiều, bất kể là cô ấy có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, những bạn học nữ kia đều là công chúa, đều là thiên nga trắng từ nhỏ được sống ở trong lâu đài nguy nga tráng lệ, còn cô ấy, cô ấy chỉ là một đứa nhóc được cha mẹ tìm về từ một vùng núi hẻo lánh, là một đứa trẻ đẫ từng sống trong cô nhi viện, mỗi ngày đều phải rửa bát nấu cơm, phải dọn dẹp nhà cửa, phải giặt quần áo, khi nào rảnh rỗi còn phải trông những đứa trẻ khác ở trong cô nhi viện.

Bàn tay của cô ấy không trắng mịn nõn nà, cũng không có chút non nớt nào, thậm chí trên các ngón tay của cô còn có vết trái.

Các bạn học đều nói cô ấy là ngoại tộc.

Thành tích của cô ấy cũng rất kém cỏi, hình như bất kể cô ấy có cố gắng như thế nào thì mãi mãi cũng chỉ có thể đứng ở hạng nhất đếm ngược trong lớp mà thôi, mãi mãi không đạt được trạng thái mà mình chờ đợi nhất.

Cô ấy quá kém cỏi.

Cô ấy không hòa hợp với tất cả các bạn học xung quanh.

Bọn họ không thích cô ấy, không muốn chơi với cô ấy, cô ấy cũng giống vậy.

Cơ thể của cô ấy cứ như đã gặp phải sự cố gì đó, thỉnh thoảng sẽ té xỉu, đôi khi lại cảm thấy toàn thân vô lực.

Cha của cô tìm các bác sĩ tới kiểm tra cho cô, thậm chí còn có thầy tướng số nói với bọn họ, cô ấy không thể sống hơn hai mươi tuổi, trừ phi có kỳ tích xảy ra.

Cơ năng trong cơ thể của cô đã bị tiêu hao hết, số mệnh của cô đã định.

Tính mạng của cô ấy chỉ có thể duy trì đến năm hai mươi tuổi.

Lúc bọn họ nói chuyện với nhau cô ấy đã nghe thấy toàn bộ.

Kể từ lúc đó, bọn họ đối xử với cô ấy càng thêm tốt hơn.

Thế nhưng đó không phải là điều Lục An An cần.

Điều cô muốn là sự sống, cô ấy muốn sống.

Mặc dù cô ấy cô không thích anh trai của mình, thế nhưng cô ấy cũng không muốn anh trai mình khổ sở.

Càng không muốn nhìn thấy mẹ ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt, cô ấy muốn nhìn thấy mẹ cười vui vẻ, cô ấy muốn tìm biện pháp để mình có thể sống tiếp.

Mỗi ngày cô ấy đều khát vọng, mọi người tìm kiếm ra biện pháp có thể giúp mình kéo dài Sinh Mệnh. Thậm chí Lục An An còn bắt đầu mê tín, cô giấu cha Lục mẹ Lục đi tìm thầy tướng số. Cuối cùng, hình như cô đã như tìm thấy biện pháp giúp mình sống tiếp.

. . .

Lục An An muốn tỉnh lại.

Nhưng cô không thể mở nổi mắt, đầu óc cứ trầm trầm mê man.

Đột nhiên, có một giọng nói xa lại xuất hiện ở trong đầu của cô.

"Chị gái, thực xin lỗi."

"Thầy đã nói với em, chị có thể thay em sống tiếp, cho nên nếu như những lời thầy nói là sjw thật, vậy chị có thể thay thế em sống tiếp hay không, xin chị hãy thay em sống tiếp, giúp em ở bên chăm sóc cha, mẹ, và cả anh trai nữa, có được hay không. . ."

“Em cũng rất muốn sống tiếp, chẳng qua là thầy đã nói không còn cách nào nữa, cho nên em chỉ xin nhờ cả vào chị mà thôi.”

“Chị có biết không, em chính là hệ thống.”

“Hằng ngày em đều muốn chị nói lời khen ngợi anh trai, nói ra những lời mà trước khi chết em không thể nói với anh ấy, thực ra An An rất thích anh trai, người An An nhớ nhất chính là anh trai, anh ấy không cần tự trách, trước kia em thật sự đã từng trách cứ anh ấy, nhưng bây giờ thì khác rồi, em không còn trách anh ấy nữa.”

"Chị gái, chị hãy sống thay cho em nhé, chị có biết không bây giờ chị chính là Lục An An đó, em ban đầu chị không thích anh trai, nhưng bây giờ khẳng định chị cũng rất thích ấy nhỉ, thực ra anh ấy thật sự rất tốt. Có điều trước đây bản than em không thể vượt qua được chính mình mà thôi.”

“Nhiệm vụ thứ hai em muốn giao cho chị là, xin chị cứu anh trai của em một mạng. Không để cho anh ấy xảy ra chuyện gì, nhưng em còn chưa kịp giao nhiệm vụ cho chị thì chị đã tự động chạy ra rồi.”

“Em thật sự rất yên tâm, cảm ơn chị.”

“Chị cũng không cần cảm thấy tự trách, cảm thấy chị đã cướp đoạt mất tình yêu và sự quan tâm của bố mẹ và anh trai, tất cả chuyện này đều là do em ích kỉ, chính em đã kéo chị tới đây, thực sự xin lỗi chị. Hi vọng chị có thể tha thứ cho em.”

“Em chỉ còn một nhiệm vụ cuối cùng nữa thôi, sau khi tuyên bố xong em liền phải đi rồi.”

"Chị gái, nhiệm vụ cuối cùng là —— xin chị hãy tỉnh lại, đánh thức anh trai, sau đó sống cùng cha mẹ, để cho nhà họ Lục được hoàn hoàn chỉnh chỉnh đầy đủ mọi người, nhà họ Lục thiếu một người cũng không được, đây là điều cuối cùng em xin chị, cũng cảm ơn và xin lỗi chị. . . Chị chính là Lục An An, chị không phải là người bên ngoài, chị phải nhớ kỹ bây giờ chị chính là Lục An An nhà họ Lục, vẫn luôn là Lục An An kia.”

Lục An An cau mày, cứ như muốn nắm chặt một thứ gì đó, nhưng mà cái gì cô cũng không nắm được.

Đột nhiên, bên tai truyền đến một âm thanh máy móc.

“Phát hiện dấu hiệu của sự sống!”

"Nhanh, vẫn còn hô hấp! Cô ấy vẫn chưa chết.”

"Nhanh! ! !"

. . .

*

Một đêm lại trôi đi, đến giữa trưa hôm sau, tất cả các cư dân mạng đều đang chờ đợi tin tức mới, muốn chờ công ty đích thân đứng ra đáp lại bọn họ, ai nấy đều muốn biết Lục Diên và Lục An An có còn sống hay không, liệu hai người ấy đã vượt qua cơn nguy kịch chưa.

Vào lúc đồng hồ điểm chín giờ sáng.

Công ty giải trí Tinh Diễm đăng một bài viết lên Weibo.

@Công ty giải trí Tinh Diễm V: Lục Diên đã đã vượt qua cơn nguy kịch.

Weibo này vừa đăng lên, trong nháy mắt các fans đều chảy nước mắt.

[ Tôi con mẹ nó thật sự đã bật khóc rồi! ! ! Ô ô ô ô ô ô ô khóc chết tôi rồi! ! Anh trai nhất định phải cố gắng. ]

[ Trời ạ, rốt cục cũng có thông báo rồi! ! ]

[ Ô ô ô ô bây giờ bọn em sẽ không ầm ĩ mấy người, thế nhưng mấy người nhất định phải trả cho chúng tôi một Lục Diên khỏe mạnh đó, van cầu mấy người. ]

[ Vậy Lục An An thì sao? ! ]

[ Bây giờ Lục An An như thế nào rồi! ! ]

[ Còn một người nữa mà! ! Tinh Diễm nhanh đưa ra thông báo đi! Tôi muốn biết Lục An An có còn sống hay không. ]

[ Van cầu mấy người, hãy để chúng tôi được nói một tiếng sinh nhật vui vẻ với cô ấy có được hay không, ô ô ô ô. ]

[ Lục An An còn trẻ như thế, khẳng định cô ấy chưa bao giờ nghĩ tới, mình rất rất vui vẻ đi tham ban, thậm chí còn đang chờ mong rạng sáng đón sinh nhật, vậy mà nửa đường lại bị tai nạn đến giờ vẫn không tỉnh lại, van xin mấy người hãy cố gắng chữa trị cho cô ấy. ]

[ Cô ấy mới có hai mươi tuổi mà thôi. ]

[ Có thể để cô ấy thức dậy, ăn một chiếc bánh sinh nhật nữa có được hay không, cô ấy còn chưa bao giờ ăn sinh nhật với chúng tôi đâu, đây mới là năm đầu tiên cô ấy ra mắt mà thôi, chẳng nhẽ không thể để cô ấy trải qua cùng fans của mình sao? ]

[ Tôi khóc chết mất, An An mau tỉnh lại đi. ]

Lục Diên đã được chuyển vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, chỉ cần không xuất hiện sai lầm gì thì anh ấy hẳn nên chậm rãi tỉnh lại.

Lúc Du Nguyên và Dương Dương đến nơi, Thịnh Hành đang đứng ở cuối hành lang, một câu cũng không nói, anh cứ đứng lẻ loi một mình ở nơi đó, rõ ràng mới chỉ qua một buổi tối mà thôi, Du Nguyên lại đột nhiên cảm thấy. . . Nhưng giờ nhìn thấy lại cảm giác như cả người anh đều vô cùng mệt mỏi.

Thậm chí cả người còn gầy gò không ít.

Trong nháy mắt, những lời mà Du Nguyên định nói đều như bị chặn ở trong cổ họng, không thể nói ra được.

Nếu như đến lúc này rồi mà anh ta còn không hiểu được tại sao Thịnh Hành lại đối xử đặc biệt với Lục An An thì Du Nguyên anh ta cũng không cần làm người đại diện của Thịnh Hành nữa.

Anh thật sự không có gì để nói nữa, một người sau khi quay mười mấy tiếng ở trường quay phim lại không thèm nghỉ ngơi lấy 1 giây, cứ như thế lái xe thẳng tới bệnh viện, rút ngắn đoạn đường vốn nên mất mười tiếng đi xem xuống còn bảy, tám tiếng để tới nơi này.

Khi nhớ tới chuyện này, Du Nguyên vẫn nghĩ mà sợ.

Nhưng cũng may, Thịnh Hành vẫn an toàn đứng ở đây, anh ta thầm thở phào.

Bình Luận (0)
Comment