Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 183

Chương 183 -
Chương 183 -

Lúc Lục An An tắm xong đi ra ngoài, Lục Diên đã không còn lạnh nhạt như trước nữa.

"Anh. Anh đi tắm rửa đi."

Lục Diên nhìn cô: "Ừm, em đi về nghỉ trước đi."

“Em muốn đi vẽ tranh một chút, có được không?”

Lục Diên gật đầu một cái: "Đi đi."

Lục An An thấy thế liền ôm bàn vẽ của mình đi tới một vị trí có chút hẻo lánh, ở chỗ này đâu cũng có người của tổ tiết mục, cũng không lo sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Có điều cô không nghĩ tới, lúc mình đi qua lại thấy Hạ Uyển Nhiên đang đứng ở chỗ cô tính đến gọi điện thoại.

Sau khi Lục An An nhìn thấy liền yên lặng dịch qua bên cạnh một chút, nghe trộm là không tốt lắm đâu.

Cô ngước mắt lên nhìn các vì sao ở trên trời, An An khẳng định là trong đó có một vì sao đang nhìn cô và Lục Diên.

Kể cả cô ấy có đi rồi thì cũng nhất định sẽ ở một nơi nào đó bảo vệ người nhà của mình.

Suy nghĩ, Lục An An cười cười.

Cô sẽ thay thế cô ấy bảo vệ tất cả mọi người trong nhà thật cẩn thận.

Cô vừa mới mở bàn vẽ ra, Hạ Uyển Nhiên liền đi tới.

"An An, em ở đây làm gì vậy?"

Lục An An chỉ chỉ lên trên nói: "Sao trời đẹp quá, em muốn vẽ lại.”

Nghe vậy, Hạ Uyển Nhiên nhìn vào bàn vẽ của cô, nhàn nhạt nói: "Không nghĩ tới nha, An An còn biết vẽ nữa."

Lục An An gật đầu, cười nói: "Em vẽ chơi chơi thôi.”

Hạ Uyển Nhiên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trẻ tuổi của cô, con ngươi lóe lóe, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: "An An, em và Thịnh Hành rất thân sao?"

Tay cầm bút của Lục An An ngừng lại một lát, suy tư nói: "Cũng không quá thân, thầy Thịnh đối xử với người nào cũng không tệ, em cũng nhờ anh của em mới quen anh ấy.”

Hạ Uyển Nhiên nghĩ cũng đúng.

Nhưng cô ta luôn cảm thấy có chỗ nào quái quái, thực ra bắt đầu từ quãng thời gian trước khi biết Thịnh Hành bỏ lại đoàn làm phim một mình tới bệnh viện cô ta đã cảm thấy không đúng lắm.

Nhưng mọi người trong giới đều rỉ tai nhau anh làm vậy là vì Lục Diên mà thôi.

Thế nhưng Hạ Uyển Nhiên biết rõ, quan hệ của Thịnh Hành và Lục Diên không tốt đến mức ấy, nhưng nếu như nói anh làm vậy là bởi vì Lục An An, cô ta lại càng cảm thấy không thể.

Thịnh Hành không phải người như thế.

Thịnh Hành không thể nào thích một cô gái nhỏ như thế này được.

Dựa theo sự hiểu biết của cô ta đối với Thịnh Hành, từ trước đến giờ anh vẫn luôn là một người lãnh lãnh đạm đạm, không có bất cứ cảm xúc nóng bỏng nào.

Nhưng cô ta cũng không nói ra được tại vì sao, cô ta vẫn luôn cảm thấy không đúng lắm, dù có nghĩ như thế nào cũng đều không thông được chuyện này, thế nhưng trong lúc nhất thời, Hạ Uyển Nhiên cũng không biết rốt cuộc là nơi nào nghĩ không thông.

...

Cô ta suy nghĩ lại cú điện thoại về vừa rồi, muốn nói lại thôi: "Thế nhưng, hai người các em lại gọi điện thoại đến tận hai tiếng, như thế còn không thân sao?”

Mặt Lục An An không biến sắc nói: "Ừm, chắc là tại nói chuyện một lúc thì đi ngủ, sau đó thì em quên mất không cúp điện thoại thầy Thịnh."

Cô nhìn về phía Hạ Uyển Nhiên: "Trí nhớ của em không tốt lắm, thường xuyên quên cúp điện thoại."

Hạ Uyển Nhiên gật đầu một cái, tự lẩm bẩm: "Như vậy sao."

"Ừm."

Nhìn ra dáng vẻ Lục An An không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, Hạ Uyển Nhiên cũng không miễn cưỡng.

Cô ta mỉm cười nói: "Chị đi về trước nhé."

“Vâng.”

Hạ Uyển Nhiên đi rồi, Lục An An mới liếc nhìn điện thoại di động ở bên cạnh.

Cô bĩu môi, cuối cùng vẫn nhịn xuống không gửi tin nhắn cho Thịnh Hành, Lục An An bình tĩnh lại tâm tình, ban đầu vễ tranh.

Cô nhìn lên các vì sao trên bầu trời, chỉ cảm thấy chúng sáng lấp lánh đến loá mắt.

Xinh đẹp đến độ khiến người không dời mắt nổi.

Cô yên tĩnh vẽ tranh, sau khi Lục Diên nhìn một lát liền dặn dò nhân viên công tác giúp nhìn cô một chút, còn mình thì đi qua một chỗ khác để làm phỏng vấn.

Đây là lần đầu tiên thu hình riêng, tổ tiết mục rất tò mò với Lục Diên và Lục An An, cp hai anh em nhà này trước đó đã rất bùng nổ, thêm vào chuyện bị thương quãng thời gian trước, muốn người ta không chú ý cũng khó khăn.

Nhân viên công tác nhìn Lục Diên, hô lên: "Thầy Lục, hôm nay phỏng vấn độc quyền nhé."

Lục Diên gật đầu, ngồi xuống phía đối diện: "Ngồi đây được chưa?”

Các chuyên viên quay phim cười nói: "Điều chỉnh lại một chút, ánh sáng chỗ ấy không tốt lắm."

Tính tình của Lục Diên rất tốt, nghe lời điều chỉnh lại, sau đó anh ngước mắt nhìn nhân viên công tác: "Như vậy sao, đã được chưa?”

“Được rồi ạ.”

Lục Diên gật đầu, cứ như thếlười nhác ngồi ở phía đối diện máy quay.

Sau lưng của anh là một mảnh ngân hà, nếu như nhìn kĩ lại một chút, người xem còn có thể nhìn thấy bóng lưng của Lục An An.

Nhân viên phụ trách phỏng vấn là một cô gái trẻ, cô ấy còn là fans của Lục Diên.

Đầu tiên có giưới thiệu thân phận của mình và niều yêu thích của mình va anh, Lục Diên nở nụ cười: "Cảm ơn cô đã thích tôi.”

Cô gái cười nói: “Thầy Lục khách khí quá, em rất vui khi hcó thể phỏng vấn anh, chúng ta có thể hỏi chút chuyện riêng tư được không, nếu như không tiện trả lời, thầy Lục có thể nói thẳng là không trả lời được?”

Lục Diên gật đầu: “Câu hỏi do ban tổ chức đưa ra à?”

“Cũng có các câu hỏi được thu thập từ chỗ các fans hâm mộ nha, hầu như đều sẽ là những chuyện mà mọi người tò mò."

Lục Diên hiểu: "Không có chuyện gì, hỏi đi."

*

Ban đầu câu hỏi đều là mấy vấn đề tương đối đúng quy đúng củ.

Đại khái là vì sao Lục Diên lại muốn tham gia chương trình này, nói trước kia hình như anh rất ít tham gia gameshow.

Lục Diên nhàn nhạt cười: "Tôi muốn cùng em gái của mình có thêm những ký ức đặc biệt."

Cô gái phỏng vấn gật đầu: "Em cảm thấy thầy Lục và An An thật sự rất là ăn ý nha, cảm tình giữa hai anh em thầy Lục thật sự khiến các fans rất tò mò đó, mọi người đều thấy tính cách của An An cực kỳ tốt, là từ nhỏ đã như vậy sao?”

Lục Diên có chút hoảng hốt nghĩ, sau đó cười cười lắc đầu: "Không phải."

Anh dừng lại, nhìn nhân viên công tác: "Đoạn phỏng vấn này sẽ được công bố khi nào?”

Nhân viên công tác: "Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì sẽ được chiếu cùng với tập đầu tiên của chương trình.”

Lục Diên hơi dừng lại, thấp giọng nói: "Tôi có một lời nói, muốn các bạn đặt ở tập cuối cùng.”

Nhân viên công tác sững sờ.

"A?"

Lục Diên nhàn nhạt cười: "Tôi sẽ nói một tiếng với đạo diễn, cũng không có vấn đề gì lớn, tôi chỉ không muốn chiếu ra quá sớm thôi."

Nhân viên công tác: "Vì sao ạ?"

Lục Diên hơi nghiêng đầu, suy nghĩ một chút: "An An không hy vọng mọi người đồng tình với con bé."

Đến cuối cùng, sau khi hỏi qua đạo diễn, đạo diễn tất nhiên là đồng ý.

Cũng không có lí do gì, chỉ là Lục Diên đã tự mình cam đoan tỉ lệ người xem chương trình nên yêu cầu anh đưa ra tất nhiên nhiên không có vấn đề gì.

Sau khi đạo diễn đồng ý, Lục Diên mới tiếp tục nhận phỏng vấn.

Anh suy nghĩ lại một chút hình ảnh khi còn bé của Lục An An, lại suy nghĩ một chút về cô của bây giờ, cười nói: "Khi còn bé An An khá là tùy hứng, chuyện gì cũng muốn để tôi làm, còn rất thích làm nũng."

Nhân viên công tác: "Như vậy rất tuyệt nha.”

Lục Diên: "Là rất tốt."

Anh quay đầu lại liếc nhìn người đang vừa đeo headphone vừa vẽ tranh cách đó không xa, đột nhiên nở nụ cười: "Có phải mọi người cảm thấy bây giờ em ấy rất hiểu ý người khác hay không?”

"Đúng vậy..."Nhân viên công tác nói: "Hơn nữa bọn em còn thấy trong gameshow phát sóng trực tiếp trước đó em ấy tham gia, An An còn rất toàn năng, cái gì cũng biết làm.”

Nhân viên công tác nhìn anh: "Các fans đều cực kỳ hiếu kỳ, An An là tự học sao?"

"Không phải."

Thực ra Lục Diên rất không muốn hồi tưởng lại đoạn thời gian đã đi qua này, nhưng chuyện này ngày nào cũng ở trong tâm trí anh, khiến anh không thể không nhớ lại.

Đây là lần đầu tiên anh nói ra sự thật trước máy quay phim.

"An An, đã từng bị mất tích."

Anh nhìn về phía máy quay phim, chua xót nở nụ cười, nói: "Em ấy không như là mọi người đã tưởng tượng, từ nhỏ đã được sống dưới sự yêu chiều của cha mẹ và anh trai, em ấy không có."

Anh hơi dừng một chút nói: "Ngược lại, khi còn bé em ấy so với những đứa trẻ khác còn phải chịu nhiều đau khổ hơn nhiều, em ấy đã từng bị lừa bán. . . Bị bán vào một thôn nhỏ vắng vẻ trên núi, ở đấy em ấy học được nghe lời đoán ý, học được làm việc nhà nông, cũng đã bỏ lỡ rất nhiều thứ.”

Lục Diên vừa nghĩ tới những chuyện mình đọc được trong báo cáo điều tra, liền cảm thấy trong lòng đau nhói.

Là lỗi của anh.

Tất cả mọi thứ, đều là do anh mà ra.

Anh kể hơi đứt quãng, nhìn máy quay phim nói: "Trước đây thực ra em ấy không gần gũi thân thiết với tôi cho lắm, bởi vì tôi chính là ng đã để lạc em ấy.”

Lục Diên nói: "Có phải có rất nhiều cư dân mạng tò mò vì sao tôi không công khai quan hệ của tôi với An An hay không?”

Nhân viên công tác nghe vậy, viền mắt hồng hồng: "Dạ, đây cũng là câu hỏi mà em định hỏi hôm nay, nếu như thầy Lục cảm thấy khó nói, vậy có thể không nói.”

"Không có chuyện gì."

Lục Diên nói: "Nói ra cũng tốt."Anh im lặng một lát: "Ban đầu khi An An muốn tiến vào giới giải trí, nói thật, tôi không đồng ý cho lắm, giới này quá rối loạn, trên internet cũng không tốt. chỉ cần có một chút sơ xót cũng có thể sẽ bị mắng chửi không ngớt, trước kia tâm lý của An An rất yếu đuối, chúng tôi đã đưa em ấy đi gặp không ít bác sĩ tâm lý, nhưng đều không có kết quả, đương nhiên, em ấy cũng không muốn công khai chuyện này."

Anh nói: “Mặc dù khi đó tôi rất đau lòng, nhưng cũng tôn trọng tất cả ý nghĩ của em ấy."

Lục Diên chua xót nở nụ cười: "Có điều, sau đó là tôi không muốn công khai."

Anh ngẩng đầu lên nhìn máy quay phim: "Sau khi gặp phải sự cố đó, An An đã từng đề cập với tôi là em ấy muốn công khai quan hệ giữa hai người chúng tôi, nhưng tôi không đồng ý."

Bình Luận (0)
Comment