Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 248

Chương 248 -
Chương 248 -

*Chương 248

Editor và Beta: Khánh Linh

Du Nguyên không ngăn được Thịnh Hành, đương nhiên chỉ có thể tùy ý anh đi.

Chỉ có thể nói —— hồng nhan họa thủy.

Anh ta nhìn động tác của Thịnh Hành, dừng lại một chút nói: "Giúp anh nói một câu với An An.”

"Câu gì?"

Du Nguyên cười cười: "Hồng nhan họa thủy nha."

Thịnh Hành nhẹ nhàng liếc mắt nhìn anh ta.

Du Nguyên cười lắc đầu: "Lúc gặp An An mua thay anh một món quà cho em ấy đi, bây giờ không kịp đi mua."

Thịnh Hành: "Tự anh đưa đi."

Du Nguyên: "..."

Anh ta không nói gì một lúc lâu, sau đó nói thầm một tiếng: "Keo kiệt bủn xỉn."

Thịnh Hành không để ý tới Du Nguyên đang lẩm bẩm, sau khi mua vé xong liền kéo hành lý ra sân bay.

Cuối cùng, Du Nguyên vẫn không quên dặn dò.

“Nhớ khiêm tốn một chút cho anh nghe chưa, có phải em ước gì toàn bộ thế giới đều biết các em đang hẹn hò hay không hả?”

Nghe vậy, Thịnh Hành nhíu mày: "Sao anh biết?"

Anh quả thật ước gì toàn bộ thế giới đều biết.

"..."

Du Nguyên sống không còn gì luyến tiếc khoát khoát tay với anh: "Em đi đi, anh không muốn quản em nữa."

Thịnh Hành nở nụ cười: "Vất vả rồi."

Trước khi lên máy bay Thịnh Hành còn gửi một tin nhắn cho Lục An An, muốn cô sau khi rời giường có thể đọc được luôn.

Thịnh Hành cũng không nói mình muốn về nước, chỉ rep lại tin nhắn của Lục An An mà thôi.

Sau một đêm, vẫn như cũ có rất nhiều fans trên Weibo tỏ vẻ mình rất đau lòng với những chuyện đã xảy ra của Lục An An và Lục Diên, hot search của hai người cứ ở trên top mãi không hạ xuống, nếu click vào sẽ thấy bên dưới ngoại trừ có lời nhắn lại của fasn còn có rất nhiều người bỏ phiếu cho hai người.

Lục An An thấy thế thì không nhịn được cười.

Hôm nay muốn về nhà, cô cũng không có gì cần thu dọn.

Trước khi lên máy bay cô còn đi mua quà cho mẹ Lục và cha Lục, sau khi Lục An An cho đồ vào vali liền mang hành lý tới sân bay.

Cô đi rất điệu thấp, chỉ nói một tiếng với Lục Diên, lúc ở sân bay không bị bất kì ai phát hiện, nhưng lúc ngồi trên máy bay có nữ tiếp viên hàng không nhận ra cô.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lục An An chớp chớp mắt, cười cười.

Nữ tiếp viên hàng không nhìn cô, hô lên: "Cô Lục có muốn uống gì không?"

Lục An An nói: "Cho em một ly nước nóng đi, cảm ơn."

"Vâng, cô có muốn ăn gì không?”

Lục An An lắc đầu.

Lát sau, nữ tiếp viên hàng không mang nước nóng tới, lúc Lục An An duỗi tay nhận, cô gái đó thấp giọng nói: "Chúc cơ thể cô luôn khỏe mạnh."

Lục An An ngẩn ra, khẽ cười : "Vâng, cảm ơn chị, chị cũng vậy."

Nữ tiếp viên hàng không gật đầu: "Vâng."

Lục An An nhận nước nóng, cầm một lúc cho ấm tay, không lập tức uống.

Cô nghĩ về ánh mắt của nữ tiếp viên hàng không vừa nhìn mình, bất đắc dĩ nở nụ cười.

Bây giờ xem ra có rất nhiều người nghĩ có là búp bê sứ rồi.

Nhưng thực ra, An An cần được coi là búp bê sứ, đã không còn ở đây nữa.

Lục An An từ đáy lòng thở ra một hơi, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sân bay rất lớn, từ chỗ của cô có thể nhìn thấy một chút xíu động tĩnh bên dưới, những người bên dưới sân bay đều rất bận rộn.

Lục An An nhìn chằm chằm một lúc rồi thu hồi ánh mắt.

Cô uống hết cốc nước nóng ấm áp nữ tiếp viên hàng không đưa tới xong, cả người thoải mái không ít.

Lúc Lục An An xuống máy bay, còn có không ít người đeo khẩu trang đội mũ giống cô.

Lúc cô mang theo hành lý đi ra ngoài, mẹ Lục và cha Lục đã ở cách đó không xa đợi cô.

Lục An An hưng phấn khoát tay áo một cái với hai người, không dám lên tiếng, cô nhanh chóng chạy ra ngoài.

"Cha mẹ, cha mẹ chờ lâu chưa ạ?"

"Không lâu.”

Mẹ Lục sờ sờ đầu của cô, mỉm cười hỏi: "Có mệt không?"

"Không mệt ạ."

Lục An An ôm cánh tay của bà làm nũng: "Siêu vui vẻ."

Mẹ Lục trầm thấp nở nụ cười: "Con đó."

Cha Lục nhận hành lý từ tay cô , thấp giọng nói: "Bây giờ về nhà nào."

“Vâng ạ.”

Ba người đi ra ngoài đi, Lục An An và mẹ Lục nói chuyện, không chú ý tới cách đó không xa có người đang nhìn chằm chằm cô.

Sau khi lên xe, Đường Nghi gửi tin nhắn tới cho Lục An An, lúc này cô mới biết mình đã bị người qua đường nhận ra.

Lục An An click mở ảnh chụp Đường Nghi gửi tới, trợn to mắt.

Lục An An: [ ?? ? ]

Đường Nghi: [ ?? ? ]

Lục An An: [ Vì sao lại chụp em xấu như vậy chứ? ]

Đường Nghi: [ Đây là chuyện cần quan tâm bây giờ à? ]

Lục An An: [ Chứ còn gì nữa, trừ cái này còn cái gì cần quan tâm nữa. ]

Đường Nghi cũng bị cô chọc cười.

Nhưng đối với tâm thái này của Lục An An, chị ấy lại không thể không khâm phục.

Đường Nghi: [ Được rồi, bây giờ trên mạng đã công khai tin tức em về nhà, mặc kệ à? ]

Lục An An: [Vâng, cứ mặc kệ đi chị, lúc em ở trên máy bay đã bị nhận ra rồi. ]

Đường Nghi: [ Ừ, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi, mấy ngày nữa sẽ ghi hình tập cuối. ]

Lục An An: [ Được. ]

Sau khi nói chuyện với Đường Nghi xong, Lục An An lại quay đầu nói chuyện với mẹ Lục.

Thực ra tính cách của mẹ Lục rất rộng rãi, cô đoán Lục Diên được di truyền một chút tính cách của mẹ Lục, tính cách của anh rất tốt, có điều Lục Diên trên rất nhiều khi sẽ có chút để tâm vào chuyện vụn vặt, chỗ này thì anh không giống mẹ Lục cho lắm.

Lục An An về nhà, mẹ Lục rất vui vẻ.

Còn về cha Lục, ông không biểu lộ ra qua nhiều cảm xúc, nhưng cô cũng có thể cảm giác được, ông cũng rất vui vẻ.

Sau khi về đến nhà, Lục An An được chào đón bằng một bàn lớn thức ăn, ăn tới khi bụng no căng không nhét vào thêm được nữa mới dừng lại.

Sau khi ăn cơm với hai người xong cha Lục phải về công ty, trong nhà có dì giúp việc phụ trách nấu cơm và dọn dẹp nhà cửa cho bọn họ, bình thường sau khi dì nấu xong đồ ăn sẽ không ở trong nhà nữa.

Lúc này, trong nhà chỉ còn sót lại Lục An An và mẹ Lục.

"Mẹ, mẹ có muốn đi dạo phố không?"

Mẹ Lục suy nghĩ một chút: "Con không muốn ngủ một giấc sao?"

Lục An An suy nghĩ một chút: "Con thấy không buồn ngủ lắm.”

Mẹ Lục mỉm cười nhìn cô, sờ sờ đầu cô nói: “Con đi nghỉ ngơi một chút đi, tối nay hai mẹ con mình đi, nhé?”

“Vâng ạ.”

Tinh thần của Lục An An quả thật có chút biêng biêng, dù sao đêm trước cô còn mất ngủ một lúc.

Cô vừa về phòng liền cảm thấy buồn ngủ, vừa lúc lỡ mất điện thoại của Thịnh Hành, đợi đến lúc tỉnh dậy xem điện thoại mới thấy trên màn hình hiện lên có cuộc gọi nhỡ của Lục Diên và Thịnh Hành.

Cô mở WeChat ra xem, tối hôm qua có rất nhiều bạn bè gửi tin nhắn cho cô.

Có mấy người Thường Thiến, sau khi siêu cấp thần tượng kết thúc, Lục An An cũng rất ít khi liên lạc với các cô ấy.

Dù sao thì bọn họ đều rất bận.

Nhóm nhạc của các cô ấy bận đến chân không chạm đất, phải tham gia đủ loại hoạt động, Lục An An có rảnh rỗi cũng không chủ động tìm người nói chuyện.

Người cô thường xuyên nói chuyện có Úy Sơ Hạ.

Tối hôm qua sau khi trên Weibo bùng nổ tin tức của hai anh em nhà họ Lục, có rất nhiều người gửi tin nhắn cho Lục An An.

Lục An An còn chưa trả lời bọn họ.

Chủ yếu là vì cô không biết nên trả lời mọi người như thế nào, mọi người ai nấy đều gửi cho cô lời an ủi, nếu cô trả lời quá đơn giản thì sẽ có phần hơi qua loa, nhưng trong lúc nhất thời có phải cũng thật không biết nên trả lời mọi người như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment