*Chương 282
Lục An An thuận thế nhìn sang, Lục Diên xuất hiện ở cách đó không xa.
Toàn thân anh bọc kín mít chặt chẽ, chỉ lộ ra một đôi mắt, nhưng mọi người vẫn có thể nhận ra anh.
Lục An An sửng sốt, đột nhiên nở nụ cười: "Anh.”
Anh Tiền nhô ra từ bên cạnh, vẫy vẫy tay với cô: "An An, mau tới đây.”
Lục An An cười: “Vâng ạ.”
Ban đầu côcòn tưởng rằng chỉ có một mình Lục Diên, bây giờ nhìn... Hẳn là mọi người không phải phát hiện ra Lục Diên, là nhận ra anh Tiền trước mới đúng.
Lục An An cười cười đi qua, không nhịn được cười hỏi: “Sao hôm nay anh lại tới thế?”
Anh Tiền chỉ chỉ người bên cạnh: “Em nói xem.”
Lục An An cười, nhìn Lục Diên: “Anh, không phải anh đang bận đóng phim sao?”
“Ừm.”
Lục Diên cúi đầu nhìn cô, cổ họng có chút khàn khàn: “Qua thăm em một chút.”
Nghe vậy, Lục An An cười: “Hi hi, chẳng qua bây giờ em còn cần đi quay một phân cảnh nữa, lát xong việc anh em mình đi ăn cơm nhé?”
Anh Tiền ở bên cạnh cười: “Bọn anh đã đặt sẵn đồ ăn rồi, lát nữa sẽ ship tới.”
Anh ta quay đầu nhìn đạo diễn ở một bên: “Đạo diễn Vương, buổi trưa ăn lẩu được không nào?”
Đạo diễn Vương cười: “Đương nhiên được, đồ ăn của đoàn làm phim bên này không ngon không ngon, hôm nay được Lục Diên khao một bữa cải thiện khẩu vị đương nhiên là càng tốt rồi.”
Mọi người không nhịn được bật cười.
Lục Diên duỗi tay, xoa xoa đầu Lục An An: “Đi đóng phim đi, anh ở đây chờ em.
“Vâng ạ.”
Phân cảnh kế tiếp Đồng Hướng không còn phân tâm nữa, chỉ một lát đã diễn xong.
Nhưng mà lúc này cách thời gian ăn trưa vẫn còn sớm, Lục An An quay đầu nhìn Lục Diên: “Anh có muốn đi loanh quanh tham quan một chút không?”
“Đi quanh trường học à?”
“Vâng ạ.”
Lục An An nói: “Ngôi trường này rất lớn, xung quanh cũng rất đẹp đó anh.”
Cô cười nói: “Nếu không phải là không có cơ hội, em còn muốn được trở về trường học thể nghiệm cuộc sống đó.”
Lục Diên nhìn cô thật sâu, nhéo nhéo khuôn mặt của cô, nói: "Ừm.”
Lục An An không chịu được anh như vậy, dở khóc dở cười nói: “Anh, anh nghiêm túc một chút được không, đừng có thất thần như vậy.”
Cô ôm cánh tay của Lục Diên làm nũng: “Anh phải nhớ kỹ chính anh đã từng nói, không thể mãi nghĩ về quá khứ.” Cô ngửa đầu nhìn Lục Diên: "Chị Nhược Tinh nói dạo này anh bị mất ngủ rất nghiêm trọng, có thật không ạ?"
Lục Diên không lên tiếng.
Lục An An hơi đau đầu, cô thấp giọng nói: “Anh đừng nghĩ nhiều nữa.”
Cô nói: “Như bây giờ rất tốt, anh cứ như vậy, không chỉ có em đau lòng, chị Nhược Tinh cũng đau lòng, lẽ nào anh cam lòng để chị ấy nhìn anh khó chịu sau đó tự mình buồn bực ao?”
Không thể không nói, lời này của Lục An An đã đâm trúng nội tâm của Lục Diên.
Anh lắc lắc đầu: “Không muốn.”
Chỉ là anh cũng muốn ngủ, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được, anh cũng không muốn như vậy.
Lục An An gật đầu: “Em hiểu, cứ từ từ.”
“Được.”
Lục Diên nhìn cô một hồi lâu: “Đi thôi.”
“Vâng vâng.”
Hai anh em cũng không nói thêm về chuyện kia nữa, Lục An An dắt Lục Diên đi vòng quanh trường học.
Khung cảnh nơi này thật sự rất đẹp, lúc này mọi người đều đang trong kì nghỉ đông, hơn nữa nơi này đã được trao quyền quản lý cho đoàn làm phim nên không có người ngoài nào được vào trong.
Hai người vì thế có thể thong thả đi dạo hai vòng.
Bỗng dưng, Lục Diên hỏi: “Thịnh Hành có gọi điện thoại cho em không?”
Lục An An chớp chớp mắt, cảnh giác nhìn Lục Diên: “A?”
Lục Diên nhìn thấy cô như vậy, còn tưởng là không có. Anh hơi nhíu mày nói: “Thịnh Hành đang theo đuổi em đúng không, lần này lại không gọi điện thoại, người này em đừng suy xét nữa.”
Lục An An: “. . .”
Nhìn Lục Diên như vậy, cô thật sự không thể nói, đã cua xong rồi.
Hơn nữa còn cua xong từ lâu.
Lục An An chột dạ sờ sờ mũi, tỏ vẻ hiểu rõ: “Dạ.”
Cô yên lặng gật đầu: “Em biết rồi.”
Lục Diên: “Nhà chúng ta cũng không thiếu một Thịnh Hành.”
“Dạ.”
Lục Diên nhìn bộ dáng kia của cô, còn tưởng cô đang đau lòng, không chịu đựng được nữa, nói: “Trên thế giới này đàn ông đẹp trai còn nhiều lắm, đừng nghĩ tới Thịnh Hành nữa, không có người này vẫn còn người khác.”
Lục An An: “. . .”
Thực ra cô rất muốn hỏi Lục Diên, đây cũng có phải là đi mua đồ đâu chứ.
Thứ như idol này, có thể nói đổi liền đổi sao, nếu như có thể thì ban đầu thái độ của cô với Lục Diên cũng sẽ không kém như vậy.
Lục An An với quá khứ của mình tự sám hối, thật sự là không nên mà.
Hai người đi dạo ở trong trường một lúc nữa thì tới giờ cơm trưa, anh Tiền gọi điện thoại tới kêu bọn họ về.
Đối với chuyện Lục Diên đến tham ban, mọi người đều vô cùng vui vẻ và hưng phấn.
Bởi vì. . . Lục Diên quá hiểu mọi người.
Trong trường quay phim giữa trưa mùa đông, ai nấy đều muốn được ăn những món ngon nóng hôi hổi.
Đương nhiên nói vậy cũng không phải là ở trong đoàn làm phim không có đồ ăn nóng hôi hổi, chỉ là, công việc mà, đồ ăn đều là được chuẩn bị từ sớm, đến lúc được ăn thì cơm nước cũng đã nguội ngắt rồi.
Hôm nay Lục Diên tới còn cố ý chuẩn bị món lẩu nóng hổi mang tới đoàn làm phim.
Đạo diễn Vương rất chi là hào hứng, còn cho mọi người nghỉ lâu hơn ngày thường, tất cả mọi người tụ lại cùng nhau ăn lẩu, vô cùng náo nhiệt, hơi nước quanh quẩn, nhìn thôi cũng khiến cho người ta kích động.
Lục An An nhìn dáng vẻ vui vẻ của các nhân viên công tác, thấp giọng nói chuyện với Lục Diên: “Anh, sao anh hiểu được lòng của mọi người thế ạ?”
Lục Diên: “Anh nghĩ là em muốn ăn.”
Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên, vội vàng gật đầu: “Em rất thích, rất rất thích.”
Lục Diên: “Vậy thì tốt.”
Lục Diên đến tham ban,
Đối với chuyện lúc mới bắt đầu mọi người đều rất câu nệ cẩn thận, nhưng ăn ăn một lúc, mọi người đều thả lỏng tâm tình, thậm chí còn bắt đầu đùa giỡn với Lục Diên.
Lục Diên cũng không làm giá, so với Thịnh Hành thì anh dễ ở chung hơn một chút.
Ít nhất ở bề ngoài thì là như vậy.
Trên mặt Lục Diên luôn mang theo một nụ cười khẽ, nhìn rất hiền lành dễ gần.
Sau khi ăn cơm xong, buổi chiều Lục An An cũng phải đóng phim, nhưng đạo diễn cho cô nghỉ ngơi thêm một giờ.
Lục Diên không ở lại đây quá lâu, sau khi dặn dò hai câu liền đi.
Lục An An cũng không giữ anh lại, chỉ nói: “Đi về nhớ chú ý an toàn nha anh, anh nhớ đối xử với chị Nhược Tinh tốt hơn đó.”
Lục Diên bật cười: “Anh biết rồi.”
Lục An An chớp chớp mắt: “Anh nhớ đi tham ban cho chị Nhược Tinh nữa đó.”
“Sẽ đi.”
Kể cả Lục An An không nói, Lục Diên cũng đã sắp xếp chuẩn bị tới tham ban Lâm Nhược Tinh.
Anh im lặng trong giây lát, nhìn Lục An An nói: “Anh đi trước đây, lần sau lại tới thăm em.”
“Vâng ạ.”
Lục Diên tham ban đến Lục An An, không ngoài ý muốn chút nào lên hot search.
Cảm tình của hai anh em không có bất kì người nào có thể nghi ngờ.
Thêm vào hành động của Lục An An với fans vào lúc sáng sớm, các fans và cả người qua đường đều càng thêm yêu thích cô, ít nhất, trong mắt những người qua đường cô thật sự là một cô gái tốt.
Lục An An cũng không phải là giả vờ giả vịt làm như vậy, cô thật sự hiểu được tâm trạng của các fans hâm mộ.
Chính bản thân cô cũng là một thành viên trong hội truy đuổi idol, đương nhiên không nỡ nhìn thấy fans vì ffwnsg chờ mà bị đông lạnh, cũng không nhìn nổi các cô ấy cảm thấy mất mát mà về.
*