Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 287

Chương 287 -
Chương 287 -

Chuyện Thịnh Hành xuất hiện ở đoàn làm phim tham ban Lục An An mấy tiếng sau liền được tung lên mạng.

Đối với việc Thịnh Hành đột nhiên trở về, các fans mừng rỡ không thôi, sau khi kích động còn không quên hâm mộ Lục An An.

Hot search# Thịnh Hành tham ban Lục An An # vừa lên, các fans liền xôn xao.

Lúc nhìn thấy bức ảnh chụp lại cảnh hai người đứng chung một chỗ còn có không ít fans xôn xao tỏ vẻ ‘tui thật ghen tị quá đi’.

Thịnh Hành thật đúng là... Vừa về đã đi thăm Lục An An ngay nha.

Tình cảm hai thầy trò nhà này cũng thật khiến cho người ta hâm mộ quá đi mà.

[ Ô ô ô ô! Cái khác không nói, trước khi qua năm mới, tui không thể không một lần nữa hâm mộ Lục An An! ! Cổ cũng tốt số quá đi. ]

[ A a a a a a a! Anh trai của mị về rồi! ! ! ]

[ Trời ạ, mấy fans kia đang làm gì vậy, giới truyền thông vậy mà lại không biết là anh trai đã về nha? ]

[ A a a a a a! Anh trai đẹp trai quá đi! Sao mị thấy mới không gặp nhau có một tháng mà anh trai nhà mị lại trầm ổn hơn rồi nha, rất có vị đàn ông nha muahaha. ]

[ A a a a a a a a a a a a! Tui liếm tui liếm ~ ]

[ Trời ạ trời ạ, chỉ có mình tui cảm thấy hình ảnh hai người này đứng chung một chỗ rất ngọt rất ngọt sao, bây giờ tui không muốn đẩy thuyền thầy trò gì nữa, tui muốn chuyển qua thuyền khác có được không? ]

[ Chị em lầu trên, tui muốn nói với cô, cô không thể! ]

[ An An nhà bọn tui là đoàn sủng, bé nó còn nhỏ còn nhỏ, xin đừng kéo bé tạo cp với bất kì người nào, anh trai bé nhất định cũng sẽ không đồng ý đâu. ]

[ A a a a a! Đừng nói anh trai không đồng ý, mị cũng không đồng ý đâu, con gái mị còn nhỏ lắm.]

[ Là fans qua đường của Làm Lục An An, fan trung thành của Thịnh Hành, tui cũng cảm thấy không thể. . . Rõ ràng tui thích anh trai nhà tui hơn nhiều, nhưng không biết vì sao, tui chỉ là, cảm thấy An An còn quá nhỏ, chưa đến tuổi nói chuyện yêu đương. ]

. . .

Hầu như các cư dân mạng đều là cho là như vậy.

Thịnh Hành quả thực là ngôi sao hạng A top đầu bây giờ, cũng không có ai có thể xứng với Thịnh Hành, nhưng nếu như bạn nói muốn ghép anh với Lục An An thành một đôi, chưa chắc fans sẽ mắng Lục An An, thậm chí có khi fans còn mắng Thịnh Hành cầm thú. Lại có thể ra tay với một cô gái nhỏ như vậy.

Đây chính là thực lực của đoàn sủng.

Hiện tại Lục An An đã bị mọi người gọi là con gái quốc dân, có rất nhiều người từ fans tới người qua đường coi cô là một cô con gái nhỏ.

Không nỡ để cô phải chịu khổ, cũng không muốn cô bị dính vào bất cứ chuyện không đâu nào, nói tóm lại, cô nhất định phải nhận được những điều tốt nhất.

Cái suy nghĩ này không hiểu sao đã sâu sắc khắc vào trong đầu mọi người, đến bây giờ đã ở rất khó để tản ra đi.

Mọi người đều muốn yêu thương cưng chiều cô, muốn bảo vệ cô.

Không ai được phép bắt nạt cô.

Lục An An nhìn các bình luận bên dưới bài viết, chỉ biết dở khóc dở cười.

Chỉ có điều cô còn chưa cười xong, điện thoại của Lục Diên đã tới.

Lục An An liếc nhìn Thịnh Hành, Thịnh Hành cười: "Nhận đi."

"Vâng."

"Anh trai."

Lục An An nhận điện thoại, không tránh né Thịnh Hành chút nào.

Lục Diên lúc này vừa mới về tới nhà, lúc anh đọc được hot search suýt chút nữa thiếu điều phun ra một búng máu.

"Thịnh Hành về rồi?"

“Dạ.”

“Về lức nào?”

Lục An An: "Không phải là trên mạng đã viết rồi sao ạ?”

"Hôm nay cậu ta tới tham ban em à?"

Lục An An: "A?"

Cô giả ngu: "Anh nói gì thế?"

Lục Diên nghe lời này của cô liền biết không đúng, anh hừ lạnh một tiếng: “Em hiểu ý anh mà.”

Anh hơi dừng lại một chút nói: "Tối nay anh tới sân bay đón em."

Lục An An cười: "Vâng ạ."

Cô mím môi nói: "Anh, thầy Thịnh về nước từ tối hôm qua, hôm qua em đã gặp anh ấy rồi.”

Lục Diên cảm thấy tim càng đau.

Anh "Ừm "Một tiếng: "Biết rồi."

"Còn có ―― "

"Sao?"

Lục An An nhỏ giọng nói: "Người nhà của Thịnh Hành không ở trong nước, anh ấy nói sẽ ăn tết ở thành phố B, nói sẽ đi cùng chuyến bay với em.”

Lục Diên nghe thế, mí mắt giật lên: "Cậu ta nói người nhà cậu ta không ở trong nước?"

“Vâng.”

Lục An An: "Không phải ạ?"

Lục Diên: "Không ở trong nước thì không ở trong nước, không phải nhà cậu ta ở thành phố A à, sao không qua thành phố A mà ăn tết đi, đến thành phố B làm gì?"

Lục An An: ". . . Anh thử hỏi anh ấy xem?”

Cô cũng không thể nói cho anh trai yêu dấu nhà mình là Thịnh Hành làm thế là vì mình được.

Nếu như cô nói ra, chỉ sợ. . . Lục Diên sẽ ngay lập tức phi đến trường quay phim của cô mất, sau đó không nói hai lời trói cô về.

Lục Diên nghẹn họng.

Anh đã phát hiện ra rồi, lá gan Lục An An bây giờ càng lúc càng lớn.

Anh không nói gì một lúc lâu: "Em nói với anh cái này làm gì?”

Lục An An: "Ừm, thì là. . . Lúc anh tới đón em ấy, thì, tiện thể cho thầy Thịnh đi cùng nhé."

Lục Diên: "A."

Anh hỏi: "Được rồi, tắt máy đi, lát nữa nhớ cố gắng đóng phim, buổi tối gặp.”

"Vâng ạ.”

Lục An An cúp điện thoại, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Thịnh Hành.

"Gọi xong rồi?"

"Dạ."

"Anh của em nói gì vậy?”

Lục An An ngửa đầu nhìn anh, cười tủm tỉm nói: "Không nói gì ạ, chỉ nói sẽ tới đón em, tiện thể đón luôn cả anh nữa.”

Nghe vậy, Thịnh Hành cười cười, không vạch trần lời nói dối của cô.

Lục Diên lại bằng lòng đến đón mình, đây nhất định là vì An An yêu cầu.

Anh duỗi tay, xoa xoa đầu Lục An An, nói : "Đi đóng phim đi, tối nay về nhà."

“Vâng ạ.”

Ngày đó sau khi bộ phim quay xong, Lục An An còn tặng cho mọi người ở phim trường một bao lì xì.

Dù sao cũng sắp sang năm mới, tất cả mọi người đều muốn mình có thể may mắn hơn.

Ngoại trừ tiền lì xì cô còn tặng cho mọi người một ít quà tặng nho nhỏ, như socola, găng tay và son môi, món quà nào cũng được đựng trong hộp nhỏ bọc lại cẩn thận.

Người trong đoàn làm phim của bọn họ không quá nhiều nên Lục An An vẫn đủ khả năng để hào phóng tặng quà.

Hơn nữa chuyện này còn do Lục Diên nhắc nhở.

Ý của anh là, Lục An An còn phải ở trong đoàn làm phim này thêm một quãng thời gian nữa, nhất định phải giữ quan hệ tốt với mọi người.

Hơn nữa bây giờ mọi người cũng rất thích cô, rất yêu thương cô.

Cho nên ai nấy đều đối xử với cô rất tốt.

Nhưng nếu như cô có thể tặng thêm cho bọn họ một vài món quà, không cần quá đắt đỏ, chỉ cẩn là do cô tặng thì mọi người đều sẽ càng thêm vui vẻ, sẽ càng thích cô hơn.

Cũng sẽ đối xử với cô càng tốt hơn.

Trong phương diện ứng xử và làm người, Lục An An vẫn phải học tập Lục Diên nhiều hơn.

Cho nên những chuyện Lục Diên nhắc nhở Lục An An đều ghi nhớ lại, sau đó bảo Đường Nghi chuẩn bị.

Ban đầu Lục An An chỉ muốn tặng mọi người lì xì đầu năm, thật sự không nghĩ nhiều.

Quả nhiên, sau khi cô tặng quà kèm lì xì, tất cả mọi người đều rất kích động và vui vẻ.

Lục An An nhìn vào những khuôn mặt tươi cười kia, đột nhiên cảm thấy, dù cho có phiền toái hơn một chút cũng đáng giá.

Sau khi lên xe, Thịnh Hành ghé mắt nhìn cô: "Lục Diên nói à?"

Lục An An gật đầu: “Vâng, anh ấy nhắc em.”

Thịnh Hành nở nụ cười: "Không tệ."

Lục An An cong cong môi nhìn anh: "Tất cả mọi người đều tặng quà cho nhân viên của mình, anh tặng gì thế?”

Thịnh Hành: "Nhân viên sao?"

“Vâng.”

Thịnh Hành cười cười, thấp giọng nói: "Những chuyện này đều do Du Nguyên xử lý, hẳn là đưa chút tiền lì xì và một ít sản phẩm anh làm người phát ngôn đo."

Anh nói: "Hầu như mọi người đều làm vậy.”

Lục An An: "Nhưng mọi người khi nhận được vẫn sẽ rất thích nha."

Thịnh Hành ngẫm nghĩ vài giây, bình tĩnh nói: "Để mà nói thì, có lẽ mọi người càng thích nhận được lì xì thưởng tết hơn.”

Lục An An: ". . ."

Nhân gian chân thực.

Cô cười: "Anh phát bao nhiêu tiền thế?”

Thịnh Hành cười: " Đêm mai em sẽ biết."

Lục An An chớp chớp mắt: "A?"

Thịnh Hành: "Không có gì.”

Bình Luận (0)
Comment