Qua tết, Lục An An trở về đoàn làm phim đóng phim, Thịnh Hành cũng giống thế bay ra nước ngoài.
Hai người đều bận rộn với công việc của mình, thỉnh thoảng tranh thủ dành chút thời gian rảnh trò chuyện video với nhau, mặc dù mỗi lần đều chỉ ngắn ngủi nhưng cũng rất vui vẻ.
Lục An An trừ đóng phim ra cũng dành ra thêm nhiều thời gian trên mảng thiết kế, chuyện làm ăn của Úc Trúc càng ngày càng tốt, Lục An An cũng nhận được càng ngày càng nhiều tiền lời.
Quỹ hội cô bảo Lục Diên lập cũng đã xong, đang chầm chậm bước vào hoạt động.
Mặc dù nhà họ Lục có tiền, thế nhưng muốn duy trì một quỹ hội ít nhất cũng phải có từ mấy triệu đến mấy chục triệu, theo thời gian, người muốn tài trợ sẽ càng ngày càng nhiều, người cần trợ giúp cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Lúc Lục An An đóng máy, vừa khéo bộ phim đã khởi công được ba tháng.
Suôt ba tháng này cô đã trưởng thành không ít, cũng có nhiều tiến bộ, mặc dù vất vả nhưng mọi thứ đều rất đáng giá.
Đường Nghi ghé mắt nhìn cô: "Bây giờ em muốn làm gì?"
Chị ấy chưa nhận thêm phim mới nào cho Lục An An.
Lục An An cười, suy nghĩ một chút, nói: "Em cũng không biết, chị cứ xem đi ạ.”
Chị ấy nói: "Vậy tạm nghỉ ngơi trước mấy ngày nhé."
“Vâng ạ.”
Chỉ có điều, đến cuối cùng Lục An An vẫn không được nghỉ ngơi.
Đường Nghi nhận cho cô một công việc mới, là một hợp đồng người phát ngôn.
Sau khi quay phim xong, Lục An An có trở về nhà một chuyến.
Sau khi biết phim của Lục An An đã đóng máy, có không ít người gửi kịch bản và hợp đồng làm người phát ngôn cho Đường Nghi bên kia.
Bây giờ tiếng tăm của Lục An An càng ngày càng cao, bất kể là ở nơi nào cô cũng rất được hoan nghênh.
Nhưng lúc này, Lục An An lại có vấn đề mới.
Cô phải chuẩn bị đề cương luận văn tốt nghiệp.
Lục An An thật không nghĩ tới, mình đã từng tốt nghiệp một lần rồi mà bây giờ lại một lần nữa phải đối mặt với chuyện làm đề cương luận văn tốt nghiệp, lại còn làm cho một ngành học mình hoàn toàn không quen thuộc chút nào.
Kỳ thi cuối cùng cô còn có thể học hành để thi thố được, độ khó cũng không quá cao, nhưng đề cương luận văn đối với cô thì, phải gọi là rất khó rất khó.
Lúc video call với Thịnh Hành, Lục An An còn đang phát sầu vì vấn đề luận văn.
"Phải làm sao bây giờ?"
Lục An An tủi thân mắt long lanh nhìn anh: "Em không biết làm~.”
Thịnh Hành trầm thấp nở nụ cười: "Em chọn đề mục chưa?"
Lục An An gật đầu: "Chọn rồi ạ.”
Cô nói: "Đề không quá khó, nhưng mà… Em không biết viết, hành văn không tốt."
Thịnh Hành: "Để anh xem chút nhé?”
“Vâng ạ.”
Lục An An và Thịnh Hành trò chuyện, không nhịn được cảm thán: “Anh nói xem, tại sao trên đời lại có thứ có tên là đề cương luận văn như này chứ, vừa thấy đã biết khó lảm rồi, a…”
Thịnh Hành dở khóc dở cười nhưng không nói gì.
Anh nhìn tên đề cương luận văn của Lục An An, ngẫm nghĩ, nói: "Làm từ từ vậy, em kiếm thêm ít tư liệu xem sao.”
Lục An An bất đắc dĩ gật đầu: "Cũng chỉ có thể như vậy, bằng không còn có thể làm sao đây."
Nói xong, cô ngẩng đầu nhìn lên người trong màn hình điện thoại, nhỏ giọng hỏi: "Bao giờ thì anh về?”
Thịnh Hành: "Sắp đóng máy rồi."
Anh thoáng ngừng một lát: "Mấy nữa đã có công việc gì chưa?”
Lục An An: "Tạm thời chưa có thêm phim nào nhưng chị Nghi nói có rất nhiều gameshow mời em tới tham gia, chị ấy tính cho em tham gia gameshow tiếp.”
Nói xong, Lục An An dứt khoát nói: "Dù sao em cũng phải kiếm tiền mà."
Thịnh Hành ngẩn ra: "Vì sao em lại phải kiếm tiền?"
Lục An An cười: "Vì thích kiếm tiền đó.”
Cô nói: "Có thể kiếm được bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu, phải để dành cho sau này nha."
Cô không nói thật, cô muốn kiếm nhiều tiền hơn vì muốn mình có thể trợ giúp được nhiều người hơn.
Đương nhiên Lục An An cũng không phải Thánh Mẫu, nhưng cứ mỗi lần cô vừa nghĩ tới những chuyện nguyên thân gặp phải sẽ cảm thấy rất luyến tiếc, vừa nghĩ tới đám nhóc con sống ở chỗ bọn họ tới quay gameshow, lại muốn dùng hết sức lực của mình để giúp bọn họ một tay.
Đặc biệt là các bé gái.
Cô đã có một con đường đường đường chính chính, đã chuẩn bị xong quỹ ủng hộ cho các bé gái.
Lục Diên cũng đồng ý với suy nghĩ của cô, để mặc cho cô thích làm gì thì làm, nhưng dù sao Lục An An cũng không thể luôn ỷ lại vào Lục Diên chống đỡ được, cô cũng cần phải tự mình cố hết sức nỗ lực nhiều hơn.
Thịnh Hành hiểu rõ, gật gật đầu, nói: "Là gameshow loại hình gì?”
"Có loại khiêu chiến, còn có cả gameshow kiểu đại hội thể dục thể thao mùa xuân, cái đó thì cần cần thể, chị Nghi kiến nghị em không nên nhận, còn có cả gameshow chăm trẻ nữa.”
Thịnh Hành: "Cái gì?"
“Thì chăm trẻ con đó ạ.”
Lục An An cười: "Bây giờ mấy gameshow chăm trẻ rất đang rất hot mà.”
Thịnh Hành cười: "Em có hứng thú sao?"
"Có một chút ạ."
Lục An An cười nói: "Nhưng em còn chưa quyết định có nhận luôn không nữa.” Cô nhìn Thịnh Hành: "Còn anh thì sao, kế tiếp công việc của anh sắp xếp như thế nào ạ?”
Thịnh Hành nói với cô lịch trình công việc đã được sắp xếp của mình cho Lục An An.
Lục An An gật đầu: "Phim lần trước anh đóng với anh của em sắp chiếu rồi, có phải các anh sắp bắt đầu tuyên truyền không ạ?”
Thịnh Hành nhíu mày, nở nụ cười: "Cũng không gấp lắm.”
Anh nói: "Đó là phim truyền hình nên không giống việc tuyên truyền của phim điện ảnh."
"A."
Hai người đang nói chuyện, được một lúc, Lục An An đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
"Đúng rồi."
“Hử?”
Lục An An nhìn Thịnh Hành, nói: "Mấy ngày nữa em phải tới chỗ chị Úc Trúc.”
Thịnh Hành sửng sốt, kinh ngạc nhìn cô: "Đã xác định thời gian rồi à?”
“Rồi ạ.”
Lục An An cười nói: "Đến lúc đó nếu có thời gian, em lại đi gặp anh nha."
Thịnh Hành cười khẽ: "Có buổi trình diễn thời trang nào à?”
Lục An An gật đầu: "Cũng không thể nói là buổi trình diễn thời trang, là một buổi triển lãm, Úc Trúc mời em tới xem, vừa khéo vừa khéo mô hình mới của bọn em sắp được tung ra thị trường, em muốn đi xem một vòng.”
Chủ yếu là vì công việc của cô dạo này không bận rộn lắm, cho nên đi dạo chơi một chút cũng không sao.
Thịnh Hành hiểu: “Vậy bao giờ tới thì gọi cho anh.”
“Vâng ạ.”
Sau đó Lục An An nhận một lời tới làm khách mời trong một tập của một gameshow, thật ra ban đầu người tham gia hôm đó không phải là cô. Nhưng nữ nghệ sĩ khách mời kia đến lúc lại có việc không đến được, cụ thể mà nói... Hẳn là xảy ra chuyện gì đó nên bị đổi giữa đường, cho nên Lục An An mới thế chân cô ta tham gia chương trình này.
Sau khi ghi hình xong, Lục An An liền đi ra nước ngoài với Đường Nghi.
Toàn bộ hành trình này của cô rất kín đáo lặng lẽ, không để người khác chú ý đến mình, nhưng Lục An An lại không đoán trước được, mình lại có thể gặp được fans ở trên máy bay.
Lúc hai fans kia nhìn thấy Lục An An mừng rỡ không thôi.
"An An?"