Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 318

Chương 318 -
Chương 318 -

Chương 318

Editor và Beta: Khánh Linh

Lúc lên xe, Lục An An đang nhìn chằm chằm địa điểm nhiệm vụ, nhỏ giọng thầm thì: "Để em lên mạng xem có gợi ý gì về cửa hàng này hay không."

“Được.”

Lục An An đọc các bình luận đánh giá từ khách hàng, càng đọc càng thấy hứng thú nồng đậm.

"Thịnh Hành, anh muốn làm món gì.”

Thịnh Hành nhíu mày: "Em muốn làm gì cho anh?”

Lục An An cười: "Chắc là cái gì cũng được á, anh nói trước xem anh thích cái gì đi, bây giờ em thiết kế một chút, lát nữa đến nơi chỉ cần làm luôn thôi.”

Thịnh Hành: "Tùy em thôi, anh cái gì cũng được.”

Nghe vậy, Lục An An quay đầu nhìn anh mấy giây, bình tĩnh nói: "Em biết rồi."

“Hửm?”

Lục An An cười, nhẹ giọng nói: "Để em thiết kế cho anh một chiếc dây chuyền đi, bình thường anh không cần đeo, để lại sau này tham dự hoạt động nào lấy ra phối với quần áo là được.”

"Sai rồi."

"A?"

Thịnh Hành nhìn cô, yếu ớt nói: "Nếu được thì ngày nào cũng đeo.”

Lục An An: "..."

Các fans: A a a.

Bạn gái làm cho nên muốn ngày nào cũng đeo sao? !

Lục An An sửng sốt vài giây, nở nụ cười.

Cô không tiếng động cong cong khóe môi, vội vã đồng ý: “Được rồi, vậy lát nữa đến hỏi ông chủ một chút rồi quyết định."

"Ừm."

Ông chủ cửa hàng là một người đàn ông trẻ tuổi, phong cách quần áo rất khác biệt.

Lục An An nhìn qua một cái liền thu hồi ánh mắt, chẳng qua… Chỉ mấy giây sau, tầm mắt của cô lại rơi vào trên người vị ông chủ trẻ tuổi này, nghiêm túc cẩn thận nhìn một lát, mãi không thể dời đi tầm mắt.

Các khán giả xem truyền hình trực tiếp cứ như thế nhìn Lục An An, rồi lại nhìn ông chủ ở phía đối diện, đồng loạt đứng hình.

[ Sao Lục An An cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia vậy!]

[ Vị ông chủ này cũng rất đẹp trai nha! ]

[ Ông chủ, em cũng xinh lắm nè, mau nhìn em đi.]

[ Lục An An vẫn còn đang nhìn, Thịnh Hành có thể lên cơn ghen hay không? ]

[ Sẽ không phải là Lục An An đã nhìn thấy loại hình mình thích đi, đột nhiên cảm thấy anh trai của tui thật đáng thương. ]

...

Có đôi khi, não các fans quá ohong phú cũng là bệnh.

Rõ ràng Lục An An không có ý đó, hết lần này tới lần khác lại bị mọi người bổ não ra một hồi kịch lớn.

Ông chủ và Thịnh Hành cũng nhận ra được ánh mắt quỷ dị của cô, Thịnh Hành nhìn cô: "An An."

Lục An An hoàn hồn, quay đầu nhìn Thịnh Hành: "Hả?"

Thịnh Hành che miệng khụ một tiếng: "Em đang làm gì thế?”

Lục An An nhìn biểu cảm của anh, bật cười: “Em đâu làm gì đâu.”

Cô nói đùa: "Ông chủ, anh rất đẹp trai nha.”

Ông chủ nhìn cô: "Cảm ơn, cô thật là tinh mắt."

Lục An An: "..."

Tôi nói chơi thôi mà, sao anh nhận nhanh vậy.

Thịnh Hành nhíu mày lại biên độ nhỏ, âm thanh nặng nề nói: "Ừm."

"Vậy sao?"

Lục An An bật cười, kéo kéo quần áo của anh, lúc này mới ngẩng đầu nhìn ông chủ cửa hàng: “Hai người bọn tôi muốn làm mấy thứ, ở đây cái gì cũng làm được sao?”

“Phải xem cô muốn làm như thế nào đã.”

Lục An An nhìn các món đồ được trưng bày trong cửa hàng , suy tư: "Có thể làm thứ tôi tự vẽ ra không?”

Nghe vậy, ông chủ kinh ngạc nhìn cô: "Cô còn biết vẽ?”

"Biết một chút."

Mặc dù nói thiết kế đồ trang sức và thiết kế quần áo cách biệt nhau khá xa, nhưng trước đây Lục An An đã từng tự học, hai năm qua cũng luôn học tập theo khóa học online nên nếu để cô vẽ một món trang sức nho nhỏ thì cũng không quá khó.

Ông chủ nhìn hai người: "Được, hai người cứ tùy ý phát huy đi, có cái gì không hiểu có thể hỏi tôi.”

Lục An An gật đầu: "Được."

Cô và Thịnh Hành ngồi xuống bên cạnh, trước mặt vừa khéo có một xấp giấy trắng, Lục An An dựa theo lời ông chủ vừa hướng dẫn bắt đầu vẽ.

Thịnh Hành cũng chăm chú làm chuyện của mình, hai người không quấy nhiễu tới nhau.

Lát sau, Lục An An vì muốn tạo một niềm vui bất ngờ cho Thịnh Hành nên cố ý không cho Thịnh Hành xem bản thiết kế phác thảo của mình, len lén thương lượng với ông chủ cửa hàng ở bên cạnh.

Hai người tán gẫu hừng hực, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt của Thịnh Hành một lần lại một lần nhìn về bên này.

Nhưng các khán giả xem truyền hình đã phát hiện.

[ Tui trăm phần trăm chắc chắn Thịnh Hành đã ghen rồi. ]

[ Ai da, trần đời lúc còn sống tôi lại có thể nhìn thấy cảnh này. ]

[ Ha ha ha ha ha ha An An đừng nói chuyện với ông chủ kia nữa, idol của cô ghen rồi kìa. ]

[ Thịnh Hành: Bbạn gái của tôi không để ý tới tôi. ]

[ Thịnh · vua giấm · Hành đã xuất hiện. ]

[ Ha ha ha ha ha ha đã là lần thứ mấy rồi, Thịnh Hành đã nhìn qua chỗ Lục An An mấy lần rồi? ]

...

Đã là lần thứ mấy nhìn Lục An An cô cũng không biết, lúc này cô thật sự đang mải mê trò chuyện với ông chủ.

Cô muốn làm tự làm dây chuyền, tất nhiên cần ông chủ tự tay dạy dỗ.

“Cái này thật không tệ, thiết kế này của cô được đấy.”

Lục An An cười: "Vậy sao?"

Ông chủ: “Tất nhiên, trong số những người chỗ của tôi tự thiết kế thì bản thiết kế của cô là tốt nhất, cô làm ra cũng rất tinh xảo."

Lục An An: "Cảm ơn anh, anh khoa trương quá rồi."

“Đâu có đâu có, để tôi dạy cô thêm một chút, chỗ này nên để như vậy…”

Lục An An tập trung tâm trí học tập.

Ông chủ vừa mới nhiệt tình nói đến một nửa, bên kia đã truyền đến âm thanh quen thuộc của một người đàn ông.

"Ông chủ, của tôi xong rồi.”

Ông chủ: "Đợi lát nữa tôi nhìn, để tôi dạy An An trước đã.”

Thịnh Hành: "... ?"

Anh nhìn hai người đang đứng cách nhau rất gần lưng về phía mình kia, mặc dù biết Lục An An tuyệt đối không có cảm giác gì với vị ông chủ kia nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy không thoải mái.

Thịnh Hành hít sâu một hơi, tiếp tục gọi: "Tôi không đợi được nữa, bây giờ anh qua xem đi, chỗ tôi có điều muốn hỏi.”

Ông chủ hơi nhíu mày, đi về phía Thịnh Hành bên này: “Anh có vấn đề gì? Đưa tôi xem nào.”

Anh ta cúi đầu nhìn món đồ của Thịnh Hành, lại nhìn chôx anh hỏi, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Cái này mà anh cũng không biết à? Chỗ này rất đơn giản, cứ trực tiếp gõ vào là được.”

Thịnh Hành: "..."

Ông chủ hơi ghét bỏ trừng mắt nhìn Thịnh Hành: "Trước đó anh chưa bao giờ làm đồ thủ công có đúng không?”

"Ừm."

Ông chủ "Ồ" một tiếng, trên dưới quan sát Thịnh Hành một chút, thấp giọng nói: "Thật ra thì cũng bình thường, tôi sẽ chuẩn bị cho anh một chút."

Trong video vang lên tiếng gõ.

Các fans cũng bị hành động này của Thịnh Hành chọc cho cười muốn điên rồi.

Anh đang làm gì, anh chính là không muốn để cho người ta lại gần bạn gái mình thôi mà.

Không tới mấy phút sau, ông chủ kia gõ xong, trả lại đồ cho Thịnh Hành.

“Phần còn lại anh cứ dựa theo cách tôi vừa làm mà làm là được, đây là lần đầu tiên, anh không cần đòi hỏi quá hoàn hảo, cứ luyện tập nhiều một chút là được, tướng mạo anh nhìn cũng đâu phải là người vụng về đâu.”

Thịnh Hành á khẩu không trả lời được, anh thật không có lời nào để phản bác.

Lục An An ở phía đối diện nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, trực tiếp bật cười ra tiếng.

Thịnh Hành thanh thanh giọng: "Cám ơn ông chủ."

Ông chủ vỗ vỗ bờ vai anh: “Anh phải cố gắng lên.”

Mí mắt Thịnh Hành giật lên, vội vàng nói: "À, tôi còn có chỗ này không hiểu lắm."

Ông chủ vừa thấy thế liền lên tiếng chê bai: “Không phải tôi vừa dạy anh rồi sao, cách làm giống nhau, sao anh còn trẻ mà trí nhớ lại kém thế?”

Thịnh Hành: "... ..."

Các fans: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

Bình Luận (0)
Comment